20 thg 7, 2009

Thu Hà nội giữa đông Hà nội



Có những người thuyết phục được bạn ngay từ cái nhìn đầu tiên bằng biểu hiện trí tuệ và ngoại hình khả ái.
Cũng có những người mà qua tiếp xúc, trò chuyện, bạn mới dần dần bị thu hút bởi sức hấp dẫn mãnh liệt nhưng kín đáo của họ. Hấp dẫn kiểu này bền hơn.
Blogger Thu Hà nội thuộc loại người thứ hai. Dịu dàng, hiền thục, đoan trang, vui tươi, đẹp cái đẹp của người sơn cước.
Ra Hà nội, Thu Hà nội đề nghị không tổ chức đón tiếp ồn ào, chị muốn mấy anh em ngồi với nhau trong cái tĩnh lặng một ngày đầu đông, cái tĩnh lặng khả dĩ cho ta có thể nghe thấy nhịp đập trái tim bạn bè.
Trong tất cả những người yêu Hà nội, có lẽ Thu Hà nội là người đặc biệt nhất. Chị yêu Hà nội đắm đuối đến si mê, nồng nàn như một người tình.
Thay mặt Hội blogger HN, Phan Chí Thắng tặng hoa chào đón. Thu Hà nội cười tít mắt.

http://http://files.myopera.com/pcthang/albums/468323/IMG_0190.jpg

Đang trò chuyện. Lý Toét trở nên bẽn lẽn. Hồng Trường - người được tất cả các bloggers nữ lựa chọn làm lái xe riêng mỗi khi ra Hà nội.
http://files.myopera.com/pcthang/albums/468323/IMG_0192.jpg

Kéo nhau đến thăm anh Phạm Ngọc San
http://files.myopera.com/pcthang/albums/468323/IMG_0194.jpg
Hai anh em chụp một kiểu làm kỷ niệm.
***
Tiếp theo là những bức ảnh do Truongmo chụp:
Người đội mũ là blogger Nguyên Duy Đáng, cũng là bạn net của Thu Hà nội từ trước.

Ký tặng sách

Nhà thơ Vương Cường đang làm thơ

Hai vị này chụp ảnh hơi nhiều

Không nghe rõ họ nói chuyện gì

Ngiêu nói chuyện rất có duyên, Xuân Trà vua lục bát. Xin nói rõ là thơ lục bát chứ kô phải la lục bát đĩa nồi niêu.

Rạng rỡ

Hoá ra trước đây chúng mình cùng trong một bộ

Comments

Hà Nội đã đi vào thơ ca hàng ngàn năm nay; Ai cũng tự hào về nhịp chày Yên Thái, mặt gương Tây Hồ; hoặc "chẳng thơm cũng thể hoa nhài, dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An"
.
Vậy mà Hà Nôi khoảng gần 10 năm nay, về quê ai cũng hỏi thăm Hà nội..lũ; " Lũ Hà Nội "Cái từ cạnh khóe kia chắc chắn chẳng giành cho tôi, cho anh và cho các bạn.
Nhưng mà nghe nó có cái gì nhoi nhói trong tim gan
Có mấy người được gọi là Hà Nội gốc, hoặc cơ may trở thành ông, thành đấng mày râu vua biết mặt, chúa biết tên trên đất Hà Thành, họ đã quay lưng lại Hà Nội ngàn năm văn hiến.Thôi hãy sống cho cái cao thượng của ngàn năm văn hiến. Cho cái gốc Hà Nội mặc dù ta ở 4 phương.
Chắc chị Thu Hà Nội về Hà Nội và thăm những bạn hữu mà "Tứ hải giai huynh đệ" có mặt trên mảnh đất này, chứ cảnh với người Hà Nội chỉ là Ta với Ta như " Bác đến chơi nhà " của cụ Tam nguyên Yên Đổ.Cảm ơn anh PCT và các anh, và bè bạn
Viết bởi
Nguyễn Hồng Khoái 06 Dec 2008, 21:00

Chúc mừng cuộc hội ngộ với Thu Hà Nội ở Hà Nội. Đọc "Lão Hâm" đã biết anh Thắng quan sát người / cảnh rất tinh. Hy vọng những lời khen của anh Thắng không làm ai chạnh lòng. :=))
Viết bởi
VD Mẫn 06 Dec 2008, 21:01

Boi mua thu tinh khiet/Nen anh trang sang ngoi/Boi Ha Noi tha thiet/Nen Me sinh ra toi( Thu Ha Noi )
cuoc gap go vui qua , Chac Lao Ham lo don tiep va chup hinh , nen khong thay lao ..ham
Cam nhan cua anh Thang ve chi Thu Ha Noi tinh te qua , em van doc va thay trong giong tho cua chi Thu Ha Noi nhu the. Dao nay may cua em viet khong co dau . Chuc anh cuoi tuan vui
Nguyen Quang Nhan
Viết bởi
Nguyễn Quang Nhàn 06 Dec 2008, 21:27

Gửi Nguyễn Hồng Khoái,Tôi vừa xem trận bóng đã Thái lan - Việt nam. Đội VN lại thua.Buồn. Chúng ta bị chậm mấy mấy mươi năm rồi, so với khu vực, chưa nói so với thế giới.
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 21:42

Gửi VD Mẫn, "Chúc mừng cuộc hội ngộ với Thu Hà Nội ở Hà Nội. Đọc "Lão Hâm" đã biết anh Thắng quan sát người / cảnh rất tinh. Hy vọng những lời khen của anh Thắng không làm ai chạnh lòng."
-------------------Có người chạnh lòng đấy anh Mân ơi. Chạnh lòng là vì chưa đến được Hà nội, chưa có dịp được bạn bè Hà nội tiếp đón chân tình. Đúng không?
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 21:45

Gửi Nguyễn Quang Nhàn, Nhàn vào trang quản lý, trong các thông số của blog có chỗ khai đánh tiếng Việt, thế là được thôi. Chúc vui vẻ nhé!
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 21:50

Chúc mừng Thu Hà Nội đã về cùng Hà Nội, NY luôn nhớ Thuhanoi dịu dàng gặp giữa Sài gòn một thoáng... khó quên.
Viết bởi
Ngọc Yến 06 Dec 2008, 22:09

Thấy chai Lò Đúc Hà Nội /Đặt giữa Hà Nội mùa thu /Bỗng dưng lại thèm nâng chén /Một hơi là sẽ tít mù...
Viết bởi
Văn Công Hùng 06 Dec 2008, 22:17

HV CHÚC ANH VÀ THU HÀ NỘI VÀ CÁC ANH CHỊ THẬT VUI!
Viết bởi hongvan 06 Dec 2008, 22:18

Gửi Ngọc Yến, NY ra Hà nội đi, ai cũng sẽ nói là gặp NY xong là "không thể nào quên".
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 22:30

Gửi VCH, Thấy chai Lò Đúc Hà Nội/Đặt giữa Hà Nội mùa thu/Bỗng dưng lại thèm nâng chén/Một hơi là sẽ tít mù...
-----------------Chú đừng có tưởng bở là chú ra Hà nội thì sẽ có anh tặng hoa nhé.
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 22:42

Gửi Hồng Vân, Nếu Hồng Vân ra Hà nội thì anh chị em Hà nội sẽ được nghe ngâm thơ. Anh hứa sẽ đáp lễ.
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 22:44

Em xin có vài lời: Từ lâu rồi, cái tên đã gắn dính vào với Mai Khoa. Thu Hà Nội, cái tên đẹp, tên thương mà ai cũng muốn dành lấy, là em tôi, là bạn tôi đấy. Em như người con trong gia đình trở về. Cảm ơn anh Thắng đã cho em biết cái gia đình ấy. Những gương mặt quen thân từ khi nào, vì anh em cùng một nơi sinh ra. Anh Thắng à, không phải em có ý gì, nhưng em vẫn thầm yêu anh đấy. Có những người bạn, người anh mình thích, nhưng để yêu thì chưa. Quý trọng một người anh, là đủ. Điều mà em học được ở các anh, đó là trách nhiệm với câu chữ. Những bức hình anh vừa đưa lên, bình thường chỉ như những lần gặp trong đời, nhưng với em, người con cũng đi xa lâu rồi, nhìn vào lại rưng rưng, bao nhiêu điều để thương, để nhớ. Chưa nói chuyện văn chương, mà anh em bạn văn như lại sắp có một cuộc chơi nghiêm túc mới.Chúc anh Thắng và các anh chị trong làng thiệt là vui.
Viết bởi namkts57 07 Dec 2008, 05:50

Gửi Anh PCT :***
Thay mặt Hội blogger HN, Phan Chí Thắng tặng hoa chào đón. Thu Hà nội cười tít mắt.Lão hâm hôm nay xem chừng toại nguyện lắm .He!
Chúc anh chị em trong làng Bloggers. Đặc biệt là THU HÀ NỘI :Khoẻ - Vui - Càng ngày càng thân thiết hơn !
Viết bởi
hadinhchung 07 Dec 2008, 08:00

Gửi Namkts57,Chào KTS Nguyễn Hoài Nam.MK-ThuHN chỉ có 72 giờ "lưu trú" ở phía bắc, vậy mà MK đã giành rất nhiều thời gian cho anh em chúng tôi, tình cảm đó thật là quý.Anh Nguyễn Duy Đáng từ Bắc Giang về Hà nội để gặp cô em MK. Nhờ có MK nên chúng tôi mới biết mặt và làm quen với blogger cao tuổi song rất phong độ này."Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ"? Hy vọng sẽ có dịp gặp Hoài Nam ở Hà nội.
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 08:42

Gửi Hà Đình Chung, Anh NTTạo chưa về, Hà Linh bận công việc, nên chỉ còn Nguyễn Hồng Hải, Trường mỡ và tôi thu xếp cuộc gặp ngày hôm qua. Anh Đáng mời anh em mình hôm nào lên Bắc Giang chơi.
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 08:58

Tôi cảm ơn các anh các chị Hà Nội, đã tạo cho Kinh Bắc một cuộc gặp thú vị.Trăm nghe không bằng một thấy. Được bắt tay các anh các chị trong giây lát nhưng hơi ấm còn mãi trong sâu thẳm của người Kinh Bắc.Tôi hy vọng sẽ có dịp được dón các anh các chị tại Bắc Giang.
Viết bởi
huydang41bg 07 Dec 2008, 09:05

Quần zin trông đẹp quá ta/Hao hao giống giống như là trai tơ !
Viết bởi aha 07 Dec 2008, 09:09

Đón ThuHaNoi như là đón anh hùng đang trở lại cứ Hà Nội. Hà Nội QUA LŨ, GƯƠNG MẶT AI CŨNG ĐANG NHĂN NHÓ, GIỜ CÓ THU HA NỘI RA, CƯỜI CẢ LÀNG. Mà cô này rất hay cười. Cùng tuổi Bọ, mà thấy mặt Bọ như mới giẻ rách, còn Thu Hà Nôi thì xinh tuơi. Mấy ngày gọi lão Hâm không cầm máy, hoa ra là đang nghiên cứu Thu Ha Nội để viết một Entry ngắn nhưng hay tuyệt. Lão này có khiếu " bắt" chị em.Hỡi nhân loại, hãy...He he
Viết bởi
NGUYỄN QUANG VINH 07 Dec 2008, 09:46

Chớm rét đầu đông thời tiết lạnh
Đón Thu Hanoi quá ân tình
Nụ cười tươi tắn từng khuôn mặt
Mắt nhắm mà hoa vẫn cứ xinh
Viết bởi
hoahuyen 07 Dec 2008, 10:08

Gửi Aha,
Quần zin trông đẹp quá ta
Hao hao giống giống như là trai tơ !
-------------------
Đã từ lâu tôi thích mặc quần bò.
Loại quần giản đơn, phóng khoáng tự do
Không là lượt nghiêm trang công thức .
Chẳng complet. Nào ai biết tôi mà tôi phải lo?
Mặc quần bò tôi thấy mình như Bush
Hoặc như gã xe ôm, như nghệ sỹ ba đào
Tôi thoải mái đá banh cùng em út
Hay sà vào bãi bia tán chuyện tào lao
Kệ những kẻ lên xe xuống ngựa
Tiền của dân, mồ hôi của dân
Mặc quần bò tôi thấy mình dễ thở
Không e sợ ai, không nô lệ áo quần
Khi tự do vẫn còn là của hiếm
Ta dại chi tự trói buộc thân mình
Để yêu hết những gì thương mến
Một tấm lòng là đủ xông xênh
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 11:03

Gửi Nguyễn Quang Vinh,
Hôm qua Truongmo gọi cho chú hoài mà có được đâu.Làm nhanh cái tài liệu hôm nọ nói đi nhé. Người ta vẫn đợi đấy.
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 11:06

Gửi Hoa Huyền,
Chớm rét đầu đông thời tiết lạnh
Đón Thu Hanoi quá ân tình
Nụ cười tươi tắn từng khuôn mặt
Mắt nhắm mà hoa vẫn cứ xinh
------------------
Chớm rét đầu đông, trời tuy lạnh
Vẫn ấm vòng tay rất thân tình
Nụ cười trên mặt, trong ánh mắt
Hoa với Mai Khoa so nét xinh
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 11:23

Kính bác huydang41bg,
Ta đã gặp nhau Kinh Kỳ
Hẹn ngày cụng ly
Kinh BắcTơ lòng vương qua ánh mắt
Người vê nhớ mãi người đi...
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 11:29

Gửi Hồng Vân,
Nếu Hồng Vân ra Hà nội thì anh chị em Hà nội sẽ được nghe ngâm thơ. Anh hứa sẽ đáp lễ.
Viết bởi pcthang 06 Dec 2008, 22:44
HV GỬI ANH!
Lời hẹn một lần ta gặp mặt
Lời bên lời ta sẽ bên ta
Hoa và bạn nhân tình thân ái
Mùa đông về ấm những vòng tay!
Viết bởi hongvan 07 Dec 2008, 11:48

CẢM ƠN ANH ĐÃ BỚT CHÚT THỜI GIAN ĐẾN THĂM VÀ CHIA SẺ.
Phạm ngọc San
Viết bởi PNS 07 Dec 2008, 12:54

Gửi Hồng Vân,
Đất trời lạnh, ta thêm cần nhau
Ta gom hơi ấm chụm mái đầu
Bạc Liêu xa nhất nên thương nhất
Lá trầu xanh nhớ quả xanh cau
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 14:29

Anh PCT.
Em vừa vào đà Nẵng họp thì nhận được tin bà xã bị ngã, gãy xương cùi tay. Tối nay ra Hà Nội. Ngày mai vào Việt Đức phảu thuật, nhưng sẽ phẩu thuật dịch vụ ở số 8 Phủ Doãn. Em hỏi anh có quen ai được không, em lo, nhưng nhỡ vào họp rồi nên không ra được. Tối mai em mới ra được anh ạ.Việc kia ra em đưa luôn
Viết bởi nguyễn quang vinh 07 Dec 2008, 14:34

http://img.photobucket.com/albums/v57/phantit/Ban%20be/IMG_0657_resize.jpg
Anh Phạm Ngọc San,Gửi anh thêm một tấm ảnh anh với Mai Khoa nhé!
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 14:35

Gửi NQV,
Khổ thân cô Mai. Lắm thứ tai họa cô ấy phải hứng chịu quá. Em cứ ra Hà nội đi, mấy anh em sẽ cùng lo.
Viết thêm: Anh cũng vừa nhận được tin bà O ruột 94 tuổi vừa ngã vỡ xương háng, sáng mai BV mới hội chẩn xem có mổ được không. Có thể trong mấy ngày tới anh cũng phải bay về Huế.Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 14:41

Chào Anh PCThang cùng các anh chị, các bạn trong topic này.
Thuhanoi chỉ biết nói - Hạnh phúc quá! không lời nào nói được tâm trạng người trở về... vui muốn khóc, cười, nói hả hê. Tưởng mình trở về cái tuổi...ngày xưa. Không còn e ngại, không còn thăm dò ý tứ, hòa vào làng như chưa từng chia xa.
Cảm ơn anh PCThang thay mặt blog Hà Nội tặng Hoa, bó hoa này sẽ theo THN tươi mới rạng rỡ mỗi ngày (hoa trong ảnh không thể héo được). Cảm ơn những bức ảnh của Hồng Hải VTV, anh PCThang, em truongmo đã chộp được khoảnh khắc THN cười híp mắt, thấy ghét...Tranh thủ vào nhà bạn mượn máy cảm ơn các anh chị các bạn. Nôn nóng không biết anh Thắng gửi thông tin và ảnh thế nào...
Viết bởi
thuhanoi 07 Dec 2008, 15:37

Gửi Thu Hà nội,
"Thu Hà nội" níu đông bớt lạnh
Nắng nụ cười nắng ấm tình thân
Không hiểu vì sao em xuất hiện
Ngỡ như Hà nội đã sang xuân.
Viết bởi pcthang 07 Dec 2008, 21:21

Cảm động thật đấy!Đội Quân khu Thủ đô chơi khá đẹp và giao hữu khá nhuyễn. Mừng chị Thu trở về trong tràn ngập tiếng cười và càng hiểu tay xe ôm Trường còm tại sao được chị em ưu ái thế... vô cùng an toàn!cảm ơn Entry này!
Viết bởi Tình yêu không có tuổi 08 Dec 2008, 14:43

Gửi Mưa,Nếu Mưa ra Hà nội thì sẽ có nhiều người đón và tặng hoa, lão Hâm phải xếp hàng gần chót.
Viết bởi pcthang 08 Dec 2008, 21:35

Mãi đến bữa nay em mới ghé thăm nhà anh. Ảnh đẹp quá. Cuộc gặp Thu Hà Nội thật vui và tình cảm. Các bloggers Hà Nội luôn để lại ấn tượng đẹp trong lòng các bloggers phương xa về thăm Hà Nội. PCT Phan Chí Thắng và Thư ký "xe ôm" Trường Mỡ thật nhiệt tình.
Viết bởi
phamdathuy 08 Dec 2008, 22:04

Gửi Phạm Dạ Thuỷ,
Thư ký "xe ôm" Trường nhiệt tình
Chở chị trên xe, chị càng xinh
Lão Hâm mà chở thì nguy lắm
Chị ngã, còn em té cái ình!
Viết bởi pcthang 08 Dec 2008, 22:39

Hôm qua, sau buổi truyền hình trực tiếp, em gặp chị ThuHàNội khoảng 2 tiếng trước khi chị xuống Nội Bài bay Nam. Rất tán thành lớn với cảm nhận của bác PCThắng về ThuHN. Chúc các blogger Hà Nội vui khoẻ !
Viết bởi
dhq 09 Dec 2008, 08:42

Gửi Dư Hồng Quảng,Trong chương trình của chị ThuHn có việc đi gặp DHQ, bà này giỏi thật, ra HN có 3 ngày mà làm được rất nhiều việc.Thu HN chia tay ngay với bọn mình ngay hôm thứ 7, nói là đi Lâm Thao - Việt trì xong là về sân bay luôn.
Viết bởi pcthang 09 Dec 2008, 09:04

Cuộc gặp mặt nào cũng ấm áp tình người, nhất là những cuộc gặp gỡ với người ở xa. Gặp rồi xa nên tình người đẹp mãi phải không anh. Em thật cảm động khi đọc entry này của anh. Chúc mừng chị Thuhanoi có những người bạn quý.
Viết bởi
Tiểu Yến 09 Dec 2008, 13:07

Lão ơi thì khen trước chứ bộ, đấy là làm thủ tục hành lang chờ đến khi nào có dịp ra Hà Nội cũng hân hoan cười tít mắt trước tấm lòng của vị CT+ của 3 vị PCT + các thành viên đáng mến của đội quân khu Thủ Đô.Bao giờ cho đến tháng mườiHà Nội vung vẩy hoa cười cùng Mưa khàkhà...
Viết bởi
muaraothang6 09 Dec 2008, 13:54

Gửi Tiểu Yến,
Gặp rồi xa nên tình người đẹp mãi phải không anh
-----------------------Vậy nếu gặp rồi gần thì sẽ là "thất tình" hả em?Đùa một chút cho vui cửa vui nhà, đừng giận nhé.
Thu HN đã về tới SG, đã nhắn tin cảm ơn anh chị em Hà Nội đã rất quý mến.Tiểu Yến ra Hà nội đi, biết ngay thôi mà. Sáng mời ăn tiểu yến, trưa trung yến và tối sẽ là đại yến.
Viết bởi
pcthang 09 Dec 2008, 14:10
http://img.photobucket.com/albums/v57/phantit/Mai%20Khoa/DSC08252.jpg?t=1228877701
Một số ảnh do MK gửi
Viết bởi pcthang 10 Dec 2008, 10:06

Lão cho ảnh dàn trang rộng quá rê chuột hơi mỏi. chị Thu về vui cực cứ cười tươi như hoa không biết kể từ đoạn nào. Lại còn bảo Èo, hội ngoài đấy toàn người tốt bụng thôi.hehe...
Viết bởi Tình yêu không có tuổi 10 Dec 2008, 11:43

Ngày mai anh bay em chúc anh gặp nhiều may mắn thuận lợi và đầy ắp niềm vui. Tạm biệt
Viết bởi lá xanh 11 Dec 2008, 16:13
Anh PCT bay về Huế thăm bà O bị té gãy xương háng... Vui đó mà buồn đó, âu cũng là do thiên định.
CUỘC VUI NÀO RỒI CŨNG SẼ QUA ĐI - DƯ ÂM CÒN MÃI VỚI XUÂN THÌ

1 thg 7, 2009

Hà Nội nơi tôi trở về

Day dứt quá khi nhắc về Hà Nội
Mùa đông này rét muộn hơn mọi năm
Chiếc kim đan quay quắt cả tháng năm
Để phủ cho anh mấy lần ấm lạnh

Hà nội ơi, những vuông cửa thầm lặng
Đôi mắt nào dõi những bước chân qua
Đôi tay gầy tự ôm ấp vai ta
Để tận hưởng cơn gió mùa đang đến

Xin gửi vào chiếc áo anh ngọn nến
Cháy hết tình thương toả ấm lòng người
Xin chìa bàn tay chai xạn ngậm ngùi
Đong cho hết nhọc nhằn giữa ngày không nắng.

Để ngày về không xa thăm thẳm
Đất Thăng Long nuôi lớn tuổi thơ tôi.
Ngày trở về lời ru giữa vành nôi
Ngày mẹ sinh ta giữa Hà thành gió rét.

Thuhanoi, 5/12/2005

9 thg 6, 2009

Hà Nội ngày về




Ngày mai tôi lại đứng trên cầu
Nhìn về một vùng trắng nước
Bãi giữa trở nên thân thuộc
Bãi ngô bãi mía xanh xanh
Dốc Yên Phụ hiu hiu giọt nắng hanh
Mái nhà nhỏ khuất sau tàn cây lá
Tôi đến thăm cô người dạy tôi biết chữ
Biết ghép vần, ghép suy nghĩ thành thơ
Tôi lang thang, bước những bước vẩn vơ
Hàng Ngang, Hàng Đào phố đông người lạ
Có một điều không bao giờ mới cả
Ông lão Truyền Thần đã Tám chục tuổi Xuân
Tôi trở về số 22 Hàng Ngang
Thăm cô giáo thuở nhi đồng thời chiến
Mẹ giao con cho cô nuôi dạy khôn lớn
Xa mẹ ngày ngày, cô bảo mẫu thương yêu.
Lá vẫn xanh, chiều vẫn tím chiều
Ngày hợp phố chẳng làm sao nhớ hết
Hàng Bông Thợ Nhuộm, Cửa Nam ngày Tết
Tiếng leng keng xe điện tránh ngã năm


Tôi về qua Nam Bộ, Công Viên
Gió Đồng Lầm, thân quen Hồ Bảy mẫu
Ao rau muống đã thành nhà thành phố
Dốc tàu vào ga, bon chen cửa chợ...
Tôi lạc vào cõi nhớ, cõi thương
Hà Nội ơi, trên khắp phố phường
Tưởng mình còn là trẻ nhỏ
Vui đùa cùng nghê đá Công viên.
Hà nội vào thu nắng ấm lung linh
Hai tháng chín ngọn cờ bay độc lập (*)
Đoàn diễu binh dòng người về tấp nập
Trong Lăng, Người nghe rõ không ?
Thuhanoi, 9/9/2005.

(*) Kỉ niệm 60 năm ngày quốc khánh 2/9/2005.

Gửi đồng đội

Tôi đọc thơ anh giữa Sài gòn
Nơi trước kia đồng đội tôi ngã xuống
Nơi tôi đi tìm hình hài thương mến
Để mang về đắp thành nấm mồ xanh

Sư 316(*) chốt ở phía giáp ranh
Bên kia cầu Sài Gòn nửa đêm về sáng
Chưa kịp vui khi lửa lên đầu súng
Hoa lửa chiến tranh trước ngõ Sài gòn.

Tôi đọc thơ anh có tiếng nói cười
Tiếng dân tộc vang lên mừng chiến thắng
Có chút gì nghèn nghẹn cay đắng
Sao trái đất này lại chịu những đớn đau.

Sài Gòn sáng nay nắng đã đượm màu
Mùa khô nào cũng xanh tươi hoa lá
Gió hát tầng cao nhịp sống hối hả
Sừng sững vùng trời nhà mới mọc lên .

Sông Sài Gòn vẫn xanh biếc xanh
Tắm mát đôi bờ như hai dải lụa
Ngược dòng về đất thép Củ Chi
Thăm mảnh đất anh hùng thời khói lửa.

Tôi đọc thơ anh cho đồng đội tôi nghe
Họ đã cười và họ đã khóc
Thế kỉ sang trang lật từng trang ước
Kỉ niệm nào cũng thấm đẫm yêu thương./.

Gởi lá về trời




Chiếc lá vàng đi đâu
Đi đâu mà vội vã
Sáng mùa thu yên ả
Tinh khiết giọt sương mai

Muốn níu giữ bàn tay
Nâng niu tia nắng nhẹ
Gió ơi vin thật khẽ
Đừng để giọt sương rơi

Mắt lung linh khoảng trời
Bờ môi mềm chan chứa
Gót hồng lên bàn chân
Vạt cỏ mềm khung cửa

Thu vàng lá vàng ơi
Vẽ lên niềm thương nhớ
Gởi chiếc lá về trời
Trinh nguyên trong hoài cổ.

SG, 12/10/2005

Con ốc và chiếc tù và

Chào biển xanh sóng ngủ yên đến lạ
Chắc đêm qua đã mải miết vui đùa
Biển mệt mỏi trầm mình ngủ dậy chưa
Bình minh rồi mắt vẫn còn ngai ngái .

Rong rêu xanh mượt mà thời con gái
Quấn lấy nhau bịn rịn chẳng rời xa
Loài thảo mộc cũng ước thành tiên nữ
Cũng vui đùa cùng sóng đánh bờ xa

Nhưng có một điều bình thường hơn tất cả
Ốc biển già đang kể chuyện ngày xưa
Biển nghìn năm chẳng khi nào nguôi nhớ
Nàng tiên trong vỏ ốc thích đùa

Nếu không tin hãy ghé tai vào ốc
Sẽ được nghe những tiếng sóng âm vang
Tiếng rì rào biển xanh đang hồi tưởng
Thuở yêu đương trên sóng nước mênh mang.

Nếu không tin hãy ghé miệng vào thổi
Tiếng tù và sẽ vang vọng biển khơi
Gọi về biển cùng các loài tôm cá
Nàng tiên về trong sóng trắng tinh khôi./.

20/12/2005

8 thg 6, 2009

Cô giáo



Gửi Hoàng Liu

Thơ em viết hồn nhiên đến thế
Cứ dịu dàng xoa dịu những buồn vui
Đứa trẻ nào cũng mê mải ham chơi
Cùng ước mơ viển vông trong giờ học

Cô là mẹ là bạn là người em tâm đắc
Dạy cho em biết lẽ phải trên đời
Dạy cho em nét chữ với dáng ngồi
Để mai sau em trở thành người lớn.

Chuyển mùa



Có thể thu đi nhưng người còn ở lại
Ngóng trông nhiều nên thơ thẩn cuối vườn thơ
Tiếng gọi nhau í ới lúc chuyển mùa
Người đứng lặng ngắm nhìn gì chẳng nói

Gót chân son còn in ngang dấu hỏi
Tiếng chim non khe khẽ hót trên cành
Trời se lạnh bình minh chưa kịp thức
Đêm dài hơn, Đông man mác mùa xanh...

2/11/2005

Chiều buồn







Ta đi về phía ấy
Giữa một chiều nắng xiêu
Giữa một miền cô liêu
Đơn côi ngày nắng cạn.

Nửa chiều nghiêng vết rạn
Bờ vai gày rung lên
Không nức nở trong tim
Mà héo hon mê sảng .

sinh nhat, 17/11/2005

Chào Xuân Ất Dậu 2005



Mùa đông ơi, níu giữ dùm ta nhé
Chút hờn ghen ấm lạnh ở trong lòng
Có thể nào thương hết mùa đông
Để được vùi mình trong miền cổ tích .

Chiếc xe ngựa và những ông già tuyết
Chuyến xe thời gian mải miết trao quà
Xin nhận lấy tình yêu hạnh phúc
Xin nhận lấy may mắn của năm qua

Chào năm mới, chào bình minh đang tới
Chào thiên thần may mắn của nàng Xuân .
Sài Gòn sáng nay đẹp gấp muôn lần
Cờ hoa đỏ chen vui cùng ngày tết .

Đường Sài gòn thênh thang trên nhịp bước
Ta hân hoan dạo khắp phố thân quen
Bong bóng bay lên giấc mộng thần tiên
Trời xanh quá Chim bay về chao liệng./.

8/12/2005

Địa Lan




Em đi đâu để nụ hoài e ấp
Nét diễm kiều e thẹn trắng tinh khôi
Mùa Noel lung linh điện sáng ngời
Xin bật nụ để gửi hương cho gió

Ở nơi xa - tận những miền trăng tỏ
Nhớ thương nhiều nên trăng khuyết chơi vơi
Dù đông lạnh có khi trăng không đến
Cũng xin chút nồng nàn sưởi ấm người ơi !

Chạm đến mùa đông


(tặng Mưa Ngâu)

Em đằm mình trong gió
Để chạm được mùa đông
Bàn chân in hè phố
Heo hắt mùa bão dông .

Nghiêng bầu trời xám xịt
Trút nước xuống con đường
Gột giúp tôi mưa nhé
Chút vướng víu bụi trường

Để dù đông có đến
Ngọn lửa vẫn reo vui
Vẫn rì rầm thủ thỉ
Ấm áp tiếng của người

Để không còn lầm lũi
Hiu quạnh ở quanh đây
Mùa đông thay áo mới
Đôi mắt nào thơ ngây./.



12 thg 4, 2009

Vàng Lá Thu rơi

Chao nghiêng màu lá úa
Xao xuyến ở bàn tay
Thu vàng nghiêng làn gió
Cho mái tóc nhẹ bay...

Thu xưa và thu nay
Lật lên từng trang vở
Gõ vào thềm nhung nhớ
Nặng trĩu gót chân gày.

Thu Hà Nội đắm say
Choàng lên mình sắc nắng
Gối mây hồng lơ đãng
Nghe tiếng gọi mênh mang

Làn hương tỏa trong đêm
Ty gôn hồng môi đỏ
Cô Bắc Kỳ nho nhỏ
Hóa thân vào mùa thu /.

18 thg 2, 2009

Trước biển nói gì

Hai đợt sóng chẳng giận hờn chi nữa

Mà xô nhau đến nghiêng ngửa biển trời

Chẳng thể lặng im khi biển thở bồi hồi

Nên sóng đánh tung bờ bọt trắng ./.

Nghe sóng dậy Tây Hồ

Đau đáu trong lòng nỗi khát khao
Được đắm mình trong sương chiều Hà Nội
Hồ Tây ơi, Hồ Tây vời vợi
Tiếng hát ai văng vẳng ở cuối bờ...

Gió Sông Hồng dào dạt vào thơ
Thổi lên những niềm trăn trở
"Tuổi mười lăm em trở thành thiếu nữ
Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu"

Dạo bước trước hòang hôn như ru
Đong kỷ niệm gửi về dĩ vãng
Cánh hoa mỏng manh cánh hoa thầm lặng
Đỏ vùng trời thuở tóc em bay .

Hà Nội đang xanh tiếng hát vào ngày
Nắng nhiệt tình rải khắp trời vàng óng
Trở lại cao xanh bầu trời lồng lộng
Mây hòa tan trong sóng nước Tây Hồ ./.

Mưa với nắng

Trời xanh thắm gom mây về cuối phố
Sóng biếc xanh in bóng áng mây về
Sông lặng lẽ dào dạt nỗi đam mê
Gửi hơi nước cho mây thêm tình nghĩa

Đất ôm sông uốn theo từng lối cỏ
Nuôi lớn dòng nên sông chảy về xuôi
Lãng đãng bao năm bờ bãi đắp bồi
Mây tình nghĩa gieo mưa tuôn thấm đất

Đất nhớ mưa mà sao trời xanh biếc
Là muôn đời mưa hát bản tình ca
Đất với nước là nhân nghĩa chan hòa
Mưa với nắng có đi thì có lại./.

Khát vọng

Kìa biển bạc xin hãy ngừng nổi sóng
Hãy vỗ về như cánh võng mẹ ru
Tình bằng hữu theo từ thuở ấu thơ
Giờ nằm xuống vẫn cùng nhau kề cận

Dòng xoáy nào đưa nhau vào vô tận
Đưa nhau về một cõi vắng thinh không
Người ra đi đã mãn nguyện trong lòng
Xin người hãy bình an nơi chín suối

Chỉ đau thương cho đứa con ở lại
Mất mát này gánh nặng dẫu oằn vai
Lấy gì để xoa dịu hết đêm dài ...
Ngày hai buổi lấy gì mà sinh sống

Thôi thì trời đã không chịu đất
Thôi thì đất đành phải nhường trời
Cây với đất ôm nhau nuôi mầm sống
Để ngày ngày hoa lá lại sinh sôi./.

Ca cao ví

Em tôi xin cứ trách người
Thẳm sâu đáy giếng, mặt người rõ không

Bao giờ nước giếng thành sông
Bao giờ núi ngả vào lòng biển khơi

Bao giờ thôi hạt mưa rơi
Thì lòng trắc ẩn mới nguôi trong lòng./.

Biển không bình yên

Tiếc thương từ cơn bão CHANCHU


Lại một lần thêm khắc khoải ê chề
Mẹ đớn đau nhìn con dâu khăn trắng
Những đứa cháu mất cha chưa biết niềm cay đắng
Canh cánh ngày cha ra biển không về .

Biển bao la, biển vẫn thường vỗ về
Vẫn nâng niu cùng ngàn xanh sóng vỗ
Những con thuyền xa khơi về bến đỗ
Khoang cá đầy cho cuộc sống sinh sôi

Bờ biển xanh in dấu trọn kiếp người
Dân vạn chài đã quen mùi sóng gió
Đời ông, đời cha, đời con vần vũ
Ơn biển nhiều dân tôn tạo Nghinh Ông

Thế gian ơi, nước mắt có đủ không
Hòa nước biển thành nỗi đau nhân loại
Tràng hoa dâng cha biển triều đi mãi
Gửi đến những hương hồn đến vô tận thương đau./.

Ban mai xanh

Cảm tác từ phim Ban mai xanh-nhân vật Bằng.


Gió hất ngược mái tóc
bồng bềnh tựa mây bay
vòng xe cuộc quay quay
sườn ngang thành ghế đệm

Ngồi thử chút đi em
vòng quanh hồ đón gió
gió nhẹ và hơi thở
quện vào anh vào em ...


Em cứ tin tình em
gửi vào niềm thương nhớ
cuộc đời như đốm lửa
hạnh phúc thổi bùng lên

Em yếu đuối ở bên
cần đời anh che chở
đừng bắt nhau thề nữa
hãy nhìn vào mắt kia

Nghị lực của sinh viên
năm cuối cùng vất vả
thời gian không chờ nữa
lao vào cuộc mưu sinh...

Đừng hy vọng trong anh
là mái che chỗ dựa
Đừng đòi hỏi ở anh
thần tượng rồi gục ngã

Hãy cùng nhau nắm tay
lội trong mùa gió rét
hãy trao nhau niềm tin
trong muôn trùng thử thách

Khi ta đã có nhau
đi qua ngàn bão tố
Tình yêu như đốm lửa
Hạnh phúc cháy bùng lên...

Thu màu gì

Choàng vai mình cỏ úa
Hỏi mùa thu đây sao
Mùa thu mang màu nào
Xanh lục, vàng hay tím ...

Mùa thu chim én liệng
Tít trên bầu trời xanh
Mùa thu nhuộm áo anh
Vàng tươi màu nắng nhạt

Mùa thu trong câu hát
Đỏ chín màu nhớ thương
Anh đi mọi nẻo đường
Lưu luyến màu hoa sữa

Ai bảo mùa thu buồn
Chỉ tại mình say ngủ
Cho mây kia ngừng trôi
Thu trở thành cỏ úa.

Xin đừng trách thu nữa
Chỉ tại lòng ta thôi ./.

Ngang qua ký ức

Chiếc lá vàng rơi rơi
Thu về trong kí ức
Bước chân ai thổn thức
Khẽ chạm vẫn nhói đau
Hàng liễu rũ nát nhàu
Gục mình vào vệ đá
Lăn tăn con sóng nhỏ
Gió cũng thổi nhẹ hơn
Lướt qua vùng thời gian
Kỉ niệm ngày xưa cũ
Mố cầu cong giấc ngủ
Lim dim hàng rêu xanh
Sỏi dưới chân cựa mình
Nhức nhối lời giã biệt
Tự bao giờ không biết
Ta chia tay mùa thu
Để từ đó đến giờ
Khát khao mùa thu đến
Hà Nội chiều yêu mến
Ký ức chẳng phôi pha.

Người quân tử

Người quân tử trong chiều buồn hoang vắng
Ngỡ quanh mình vô cảm bước chân qua
Ríu rít tiếng chim nắng ấm chói loà
Mùa thu đẹp sao lòng người băng giá

Thu bóng một chiều buồn trôi êm ả
Bước chân chùng đạp chiếc lá vừa rơi
Ừ thì hãy giũ gió bụi phương trời
Xin ngừng nghỉ để hoang tàn dĩ vãng .

Cho ngày mai xin đón bình minh đến
Đón nụ cười sau những gánh lo toan
Bỏ lại sau lưng những thói đua chen
Mầm hạnh phúc sáng lên từng khuôn mặt.

Cho mai sau

Biết đâu đấy em đi về hướng khác
Để anh tìm mải miết cô đơn
Vội vàng chi anh lời dịu ngọt đêm trăng
Rồi lại tiếc những ngày sau đêm tối...

Biết anh yêu mà em không thể nói
Bởi vì ta chẳng dám dối lòng nhau
Sợ chạm lòng anh, Chạm vào nỗi đau
Sợ những đêm rằm
Trăng sáng thế làm sao cho khỏi thẹn
Đừng buông lời hò hẹn
Đừng làm vỡ những ánh trăng
Xin ngàn lần đừng nói... yêu em!
Cho đỉnh núi kia mây mờ che phủ
Cho sóng biến kia rì rầm sóng vỗ
Cho trái đất này trăn trở khúc tình ca

Hãy nuôi đi mầm hạnh phúc chói loà
Cả thế giới vui cùng mùa thu mới ./.

2 thg 2, 2009

Người về từ trang sách

Lật trang sách trong chiều tím biếc
Ngắm thời gian thả theo tiếng chim gù
Vườn tĩnh lặng, ừ ...vẫn thế ! chiều thu
Buồn đến thế, đám mây đen đứng lặng

Người đi rồi, bước chân còn bãng lãng
Tiếng lá kêu xào xạc gió đang về
Trăng cuối mùa vẫn vằng vặc canh khuya
Hương thơm ấy hình như đang thầm nhắc

Niềm hy vọng dù mỏng manh xa cách
Vẫn trở về trong trang sách thương yêu
Hoàng tử ơi, xin cứ nhuộm tím chiều
Yêu công chúa đi ra từ cổ tích ./.

Cảm ơn tình yêu



Cảm ơn người, xin tặng những đắng cay
Những nhọc nhằn đời dâng lên biển khát
Đêm với ngày vẫn tỏ lòng chân thật
Tình đã say nào biết trước cơn say
Là say tình mà chưa hiểu tình say
Cám ơn trời ban phát kẻ thơ ngây
Cho ta tắm trong ao tình say đắm
Như đứa trẻ thích làm điều ngớ ngẩn
Để tìm ra thú lãng mạn cuồng si
Thử lăn vào trái cấm để ai bi
Để đau khổ, để tình thêm vần vũ
Ừ thì yêu vẫn là như thế
Cháy hết mình cho trái chín buông cây
Cháy hết mình cho lòng thoả cơn say
Cảm ơn nhé, cuộc đời luôn sòng phẳng
Yêu là cháy hết mình quên lãng
Chúc cho nhau hạnh phúc cứ đong đầy
Đắng cay nhiều, tay lật ngửa bàn tay
Xin nắm giữ tình yêu thành mật ngọt./.

MK

Nợ tri âm



Dưới bầu trời gió cứ đuổi mây
Lang thang khắp trốn kiếp lưu đày
Kể chi lòng dạ luôn trĩu nặng
Mơn man gió cuốn hạt mưa bay

Mưa về với đất mưa lên cây
Len lỏi trong từng lớp đất dày
Mưa về thắm đượm trong hoa trái
Dịu ngọt hương thơm giữa vòng tay

Lênh đênh biển trời ngày mưa gió
Thương nhớ nắng vàng ở thu xưa
Đất, nước nuôi ta giờ khôn lớn
Tắm mát đời ta bởi gió, mưa .

Nợ chi cho muôn đời còn nợ
Quấn quít yêu thương nỗi hợp tan
Dưới bầu trời xanh cùng mây, gió
Nắng ấm bao dung nợ tri âm ./.

MK

Hình như ...



Hình như nghĩa là chả biết
Sao câu nói cứ vu vơ
Thà như một vầng trăng khuyết
Lá tre vương vấn trăng thu .

Hình như lời nói ngu ngơ
Giai nhân âm thầm thương nhớ
Cửa sổ nhà ai vàng võ
Mành xiên nắng chửa phai màu

Mơ màng... hình như để ngỏ
Vườn thơ trước ngõ nhà nàng
Cúc vàng thôi không chúm nụ
Ong buồn vỗ cánh đừng sang .

Hoa ơi, nợ ong nhuỵ ngọt
Bướm ơi, nợ những cánh tiên
Bên thềm áng thơ dang dở
Hình như chờ đợi đã quen.

Xin người dăm ba câu nữa
Cho tỏ nước bước đường đi
Đừng gieo vào lòng mắc nợ
Buồn thôi dối dấu chim qui./.


MK

Mưa thu



Thu đi quên nắng vàng trên phố
Xin đừng xoá vội bước chân qua
Để thu hồn nhiên cười nhung nhớ
Khi giọt mưa làm mi ướt nhạt nhoà

Xin gọi mưa về trong sáng nay
Mùa thu đã gieo nắng hao gầy
Gọi mưa về trong mùa hợp phố
Con chuồn chuồn ngơ ngác tầng mây

Xin gọi mưa về trong vòng tay
Giọt rơi trên tóc gió heo may
Mưa như sương sớm như dòng lệ
Cười với má hồng, với men say .

Kìa gió lên, gió hát khúc nhạc vui
Cuối trời tiếng sáo nhẹ vi vu
Nâng đời lên chín tầng mây thẫm
Lác đác lên ngàn giọt mưa thu./.


MK

Mùa thu đi



Mùa thu ra đi
Vàng con phố nhỏ
Hoa vấn vít người
Leo lét mảng rêu phong
Hồ nước xanh trong
Lặng lẽ dấu nỗi lòng
Ta mang hết buồn
Gieo vào từng vòng xoáy
Cầu già cỗi
Lắc lư làn sóng dậy
Sóng âm vang
Vọng theo tiếng còi tàu
Anh lặng lẽ nhìn
Con hạc trắng bay cao
Trời Thu nắng ánh lên màu ngọc bích
Xin Đừng vội trách
Thu đi rồi xa khuất
Trong lòng mình
Thu vẫn đẹp sáng nay./.

MK



Đón bạn bên Hồ Gươm

Em đón ta trước đền Ngọc Sơn
Cây tháp bút vẫn hiên ngang đứng đó
Mùa thu Hà Nội nghiêng nghiêng thảm cỏ
Lối vào đền ngơ ngác hoá thân quen

Và em cười ríu rít hồn nhiên
Cùng đám bạn đưa ta về kỷ niệm
Thuở thiếu thời những trang giấy màu nhiệm
Vẽ khoảng trời trong hoa sữa nồng nàn...

Lối em đi về Hà Nội thu sang
Ươm vàng nắng tóc vờn bay theo gió
Thu quấn quít theo vòng xe oà vỡ
Lá thu rơi vương vấn khúc giao mùa

Dưới tán lộc vừng chùm hoa màu lửa
Giữa mênh mông, ta bất chợt ngu ngơ.
Bên gốc cây già ta chập chững làm thơ
Để suốt đời trở thành người mắc nợ./.

MK



Tình yêu hãy lớn lên

Tặng May Ha


Bãng lãng trong em một vùng trời lạ
Một vùng thương, vùng nhớ, vùng đau
Em xót xa cho kí ức nhiệm màu
}Mùa kết trái hoá thành mùa phiêu lãng.

Em ra đi mang u sầu hoang vắng
Gửi lòng tin vào cơn gió vô tình
Để hao gày thức dậy trước bình minh
Dâng nước mắt gửi vào miền hoang dại

Tiếng thở than hiểu ra tình gian dối
Trút đắng cay giằng xé khoảng trời thơ
Thì em hỡi buồn chi tuổi mộng mơ
Cơn gió thoảng cuốn tình yêu vụt mất

Em cho đó là niềm đau đớn nhất
Mất lòng tin vào lời nói vu vơ
Con thuyền lênh đênh không biết bến bờ
Hoang đảo vắng đắm chìm cơn ác mộng.

Không phải đâu em, tình yêu lãng mạn
Lúc thăng hoa, lúc trầm lắng im lìm
Nhưng không phải như thế là đã hết
Có một tình yêu chưa thức tỉnh con tim

Trong tâm hồn của kẻ yêu nhau
Hãy nuôi lớn tình yêu và hy vọng
Ngàn thác đổ đổi lấy lòng biển rộng
Dông tố qua rồi êm ả nắng ban mai./.


MK

Kiếp luân hồi



Chết ... cuộc đời không thể hết
Chỉ là chuẩn bị cho một kiếp sau
Tương lai kia như cuộn chỉ màu
Dệt lên cuộc đời sóng gió

Chết để lần sau lại gặp gỡ
Lại đầm mình trong cuộc sống nhân sinh
Nuối tiếc thêm đau, thà cứ phận mình
Đã hẹn đi để rồi trở lại

Ta sống cho nhau suốt đời bươn chải
Suốt đời xây, vo hạnh phúc vuông tròn
Khi nhắm mắt chẳng thẹn với đáy lòng
Đời vốn thế tiễn đưa xin đừng khóc.

Xin đừng níu kéo như ngàn đêm trước
Xin đừng bận lòng cho kẻ ra đi
Xin hẹp kiếp sau ta sẽ quay về
Làm cho hết những việc còn dang dở./.
MK

Vô thường



Đã hứa trong dạ chiều nay
Có về thì cũng đong đầy giếng khơi
Đầu làng lũ trẻ rong chơi
Trăng ngồi vãn cảnh, người người đi qua

Đã gieo tình với mưa sa
Dù cho nặng hạt biết là còn thương
Bàn chân rũ bụi dặm trường
Ngoảnh đi lòng những vấn vương một chiều

Thế mà rằng chớ liêu xiêu
Mặc cho con xít chiều chiều qua sông
Thương thay con sáo sổ lồng
Lồng con phòng hẹp tang bồng mình ta.

Em về đi, mặc mưa sa
Giận chi duyên nợ đường xa đừng buồn
Gieo bao hạt bụi vô thường
Hạt trong đáy giếng, hạt vương lên trời

Dẫu trăm năm trọn kiếp người
Cũng không gánh nổi phận người đa mang./.


MK

Thu xưa - Thu nay



Ném chiếc lá xanh lên trời
Tận hưởng mơn man của gió
Gió của mùa thu cửa sổ
Cũng ngây thơ như mắt em

Thu xưa là Thu của mẹ
Miệt mài kim đan áo len
Kịp tiễn cha vào mặt trận
Bên mình hơi ấm thân quen

Thu nay dạo trên đường phố
Hây hây đôi má ửng hồng
Gót hồng lướt trên thảm cỏ
Xôn xao giọt nắng mênh mông

Em đón Thu trong hoàng hôn
Hồn nhiên nâng chùm hoa đỏ
Mắt cười hồn nhiên rạng rỡ
Em tặng ta cả mùa thu ./.

MK.

Bình yên đi con sóng

(Tặng bà con quê nhà Quỳnh Long)

Bình yên đi cho thuyền cha ra lộng
Theo con nước thả những lưỡi câu đêm
Ánh đèn lung linh như đôi mắt sao nhìn
Mà âu yếm, mà yêu thương quá đỗi .

Tàu dừa buông giữa dòng chìm nổi
Như bàn tay mơn chớn sóng đêm đêm
Thuyền cha đi theo con nước trăng liềm
Mùa đánh bắt thuyền câu giong khắp biển.

Hãy nhè nhẹ những nàng mực kiều diễm
Những chú mực ham chơi dính lưỡi mồi
Giữa biển khơi một nắng sẽ tinh khôi
Món hảo hạng nhà hàng làm thức nhắm.

Cuộc đời cha suốt một đời tắm nắng
Giữa biển xanh nên sóng cũng hòa tan
Sóng biển ơi xin hãy mãi bình yên
Để ngày ngày Cha giăng câu kiếm sống .

Bãi cát Quỳnh Long chưa một ngày vắng bóng
Bước chân cha in vạt cát ven bờ
Thuyền câu dù một ngày ngơi nghỉ
Nhưng cha không ngơi nghỉ bao giờ ./.
MK.

20 thg 1, 2009

TỰ SỰ HẠT MƯA

TỰ SỰ HẠT MƯA

Thân phận tôi là một hạt mưa
Nên đời tôi - một đời vất vả
Giữa trời đất đi về tất tả
Có nhiều khi chẳng kịp đến nơi

Đám mây vần vũ tan biến mất rồi
Kiếp tang bồng hợp tan vũ trụ
Nhặt gió trời góp thành bão tố
Để tan mình vào bão dông./.


MK

TIẾNG HÒ BÊN SÔNG

Bến sông vẳng những điệu hò
Mái chèo rẽ sóng chuyến đò sang sông
Thiên thai mưa gió mặc lòng
Người ơi chạnh nhớ bến sông thuở nào.


MK

THU HÀ NỘI ĐẤY EM

Tháng tám mùa thu chim én bay
Trời xanh gió hát nắng rơi đầy
Hoàng Lan vàng rực tường rào ấy
Ríu rít chân về tiếng hát ai .


Đường trưa rải sỏi dưới chân người
Vườn thu vẫn dịu dàng hoa cúc
Em có biết không ngày về thao thức .
Bồn chồn nghe nắng thu rơi


Từ ngày chia xa quay gót sông Hồng ơi !
Sóng như ru, cứ trào lên tha thiết
Phù sa đỏ - vẫn một dòng mải miết
Một lòng chung thủy sông ơi .


Ngày mai tôi về thăm Hà Nội
Thăm áng mây trời lãng đãng bay
Thăm cánh diều nhỏ, tuổi trẻ thơ ngây
Quên vụn vặt đời thường bươn trải.


Lần vào kỷ niệm tuổi thơ êm ái
Thấy mình hoà quện trong gió mùa thu
Tha thiết bồi hồi vòng tay mẹ ru
Lặng lẽ nghe mơn man cơn gió nhẹ .

MK

TÓC PHAI

Dương gian kẻ khóc người cười
Thời gian như thể hồn tôi lắng nhìn

Ô kìa người cứ mưu sinh
Có chi phải nhớ tóc mình đã phai

Thời gian mặc niệm u hoài
Con đường phía trước rộng dài thênh thang

Còn hiện diện giữa thế gian
Nghĩa là hạnh phúc vẫn còn quanh ta .

17 thg 1, 2009

VU VƠ



"Họ yêu đến hoá sông hoá núi.
Để bây giờ cho em lại ngẩn ngơ".


Vần thơ vu vơ vướng vào vách núi
Gió quất núi mòn, thơ vẫn chơi vơi
Lời em nói buông lửng giữa đất trời
Day dứt quá núi nghiêng mình đứng ngóng.

MK

TƯƠNG QUAN SỰ SỐNG

Biển đau gì mà ầm ào sóng vỗ
Đá mỏi mòn khoét lõm ở chân hòn
Mây nhớ ai mà rong ruổi đầu non
Trời vần vũ để mưa nguồn tuôn chảy

Ta nâng niu giọt đời tinh tuý vậy
Để yêu thêm sự sống của muôn loài
Ta yêu nhau hiện diện giữa đất trời
Dù núi đá có khuyết mòn vì sóng ./.


MK

TÔI ĐI GIỮA MÙA VUI




Chào tia nắng sáng mai vui vẻ quá
Chào mặt trời tròn như vành nón lá
Chào một ngày trong lành và êm ả
Giữa không gian thanh thảnh của mùa thu.

Ai se duyên cơn mưa chiều như ru
Giọt thánh thót ngọt lự trong lời hát
Giọt dịu dàng xoa dịu từng cơn khát
Giọt âm vang tiếng bước cha trở về ...

Giọt mưa thu xin nặng một lời thề
Chưa thấm đất chưa thành con của đất
Ôi quê hương lớn lên trong câu hát
Thuở cha ông gìn giữ nước non này

Thuở Ông Gióng tre làng nắm chặt tay
Cơn bão lửa phun ra từ Ngựa sắt
Ôi quê hương yêu sao từng tấc đất
Cho hôm nay sáng mãi ánh trăng rằm.

Gió thu sang én chao lượn trên tầng
Trời xanh thắm chơi vơi ngàn khúc hát...

TIẾNG CHUÔNG BỜ HỒ

Mùa Đông qua tiễn lá vàng
Khẳng khiu cây lại trơ cành ngủ yên
Con đường xưa dấu chân in
Ai còn nhớ nữa đi tìm bóng ai...(*)

Trăng khuya lạnh lẽo sương mai
Áng mây vuốt mặt trăng ngồi ngẩn ngơ
Người còn nặng gánh với thơ
Cây còn ấp ủ mầm chờ nắng lên


Trăng- mây - cây - lá dịu êm
Bên đời quấn quít còn duyên mặn mà
Đông dù quay quắt gió mùa
Hữu tình vẫn đợi vẫn chờ mình đây .


Hà Nội lặng lẽ hàng cây
Góc thương nhớ, góc hao gầy đêm suông
Bờ hồ gốc liễu soi gương
Gió đông bãng lãng tiếng chuông hẹn giờ.

MK

THU TRỞ LẠI



Thu đi qua rồi thu trở lại
Dẫu chẳng bao giờ mong đợi như xưa
Có tiếng chim gù trong giọt nắng trưa
Gió đứng lặng không còn xao xác lá

Thu đã đi rồi thu bâng khuâng nhớ
Cánh nhạn lưng trời mải miết heo may
Nắng qua ngày tay lật ngửa bàn tay
Người phiêu lãng thơ ngây lời tiễn biệt.

Thu dẫu buồn giữa đêm trăng vằng vặc
Thu dẫu đau cũng một mặt trời lên
Gió chơi vơi xao nhãng buổi bình minh
Người quên lãng chỉ một mình thu nhớ .

Biết tỏ cùng ai, thôi cùng thu nhé
Nỗi cô đơn quặn thắt lúc chiều tà
Gió hãy đến mơn man làn suối tóc
Đêm sâu thẳm trút gánh nặng tương tư./.

MK

TÂM SỰ VỚI ÔNG CẦU


Chiếc cầu như ông lão

Cũ kỹ và già nua
Cọt kẹt khi xe qua
Rùng mình khi tàu chạy ...(THN)


Thuở hàn vi tôi đi qua cầu ấy
Biết cầu nặng tình với dòng sông
Mùa phù sa đỏ quạch trên sông
Hay mùa xanh um ngô đồng giữa bãi

Chiếc cầu như đòn gánh hai vai trĩu lại
Tôi cứ hỏi mẹ sao hai dòng ngược xuôi
Đi bên trái lên cầu, về bên phải
Cuộc đời này nhiều điều không thể giải
Như nước về nguồn bằng hơi nóng bay lên...

Con sông Hồng êm ả dưới kia
Dòng nước xoáy quấn chân cầu bịn rịn
Những mố cầu già nua bởi thân cầu đè nặng
Vẫn mang trong mình sức chịu đựng dẻo dai

Ông Cầu già và dải lụa hồng sớm mai
Hay chiếc đòn gánh kiêng hai đầu bến nước
Những mố chân như một hàng răng lược
Chải mái tóc bồng bềnh sóng nước cứ mênh mang.

Ta sánh vai đi bằng kí ức thời gian
Những hình hài hằn lên mình đất nước
Long Biên cầu già từ hai thế kỷ trước
Không già nua mà kiêu hãnh đến lạ kỳ.

Sông Hồng ơi, Sông Hồng ơi ta đã mang đi
Suốt chiều dài tình yêu thương chất ngất
Chẳng thể quên tiếng lan can cầu sắt
Kẽo kẹt đưa ta về truyền thuyết tuổi đôi mươi./.

MK

KHÔNG ĐỀ



Sao trời rơi xuống vai tôi
Hay sao đáy mắt của người em thương
Ba thu gom hết dặm trường
Gửi vào sâu thẳm nẻo đường tình duyên

Nữ nhi phận gái thuyền quyên
Đò ngang cập bến thiêng liêng mất rồi.
Trăng khuya vằng vặc lưng trời
Đầu non xin giữ trọn đời bên nhau.

MK, 01/7/2005

PHÙ SA SÔNG HỒNG


(viết tặng mẹ)

Dòng sông Cái từ đầu nguồn con nước
Đổ về xuôi theo ngã rẽ Đôi bờ
Dòng sông Thao vẳng tiếng mẹ ầu ơ
Con hạc trắng nhởn nhơ đôi cánh trắng

Cánh đồng lúa quê mình xanh thắm
Thẳng cánh cò sóng mạ mướt chân đê
Đàn trâu béo thủng thẳng lúc chiều về
Trẻ trâu đùa tung bay tà áo gụ.

Bạch Hạc lắng nghe con tu hú
Gọi mùa về nhãn chín mọng sườn đê
Có ai xuôi trên sông nước ngày về
Xin gửi chút hương thơm về dưới đó

Con sông Hồng đã vào mùa nước lũ
Đau đớn gì mà đỏ quạch sông ơi
Phù sa mặn mòi tắm mát đời tôi
Từ nơi ấy lớn lên cùng năm tháng

Tiễn mẹ sang sông về sông chiều vắng
Tóc mẹ phai, bờ áo sờn vai
Con sông Cái, sông Hồng, sông Thao
Cũng chỉ một - như đời mẹ lận đận

Đi suốt thời gian, chiều dài vô tận
Mà không đi hết nổi con đường
Mẹ đã đi mang nặng tình thương
Cùng sông Cái cho con thành người lớn./.

MK

NỖI NHỚ

Gửi thaodan


Chiều nay vắng bóng em
Thu đã về êm ả
Cơn gió nào trút lá
Gửi thơ lên trời cao

Gởi nỗi nhớ xôn xao
Trong lòng người bến vắng
Nước vẫn xanh thăm thẳm
Sóng vẫn rượt đuổi nhau

Sóng có lẽ bạc đầu
Mà không vơi vần vũ
Vẫn là mùa thu nhớ
Vẫn là mùa heo may

Em đi suốt tháng ngày
Để lòng đau vời vợi
Vắng em mùa mong đợi
Vắng em mùa heo may

Trăng khuyết lại tròn đầy
Lòng không vơi nỗi nhớ ./.

MK

NGÔI NHÀ TÌNH YÊU

Anh túi bụi trong hàng ngàn vôi vữa
Những tầng cao dần che lấp khoảng trời
Khu nhà mới mái ngói nung màu lửa
Ánh mắt em cười, miệng nửa vầng trăng

Ngày tất bật những vụn vặt lo toan
Đêm nghiêng xuống ô cửa tràn cơn gió
Vì sao sáng len vào trong mắt nhỏ
Cửa sổ tâm hồn đen láy diệu kỳ .

Đôi mắt em, đã xoá hết nhọc nhằn
Niềm an ủi sớm hôm bàn tay mềm mại
Viên gạch tháng ngày xây nhà tình ái
Mến yêu nhau, trao ánh mắt chia vui./.


MK
Ngày 28/6/2005, kỷ niệm ngày GIA ĐÌNH VIỆT NAM. Bài thơ này xin tặng những gia đình công nhân trẻ có thêm tổ ấm xây dựng hạnh phúc cuộc đời.

NÉN NHANG TRI ÂM

Mỗi người đứng cô đơn trên trái đất,
Lòng xuyên qua một tia nắng mặt trời,
và chưa chi...chiều đã tắt !
Quasimodo (Ý)


Mỗi sáng tôi đọc trên quảng cáo
Về những dòng cáo phó lạnh lùng
Người sinh ra để làm anh hùng
Người sinh ra để làm kẻ sĩ

Tất thảy thế gian cũng như cuộn chỉ
Nhân loại vo tròn, gỡ rối...mà thôi
Kiếp nhân sinh để được làm người
Hạnh phúc đến giang tay nắm giữ .

Còn được sống là còn mãi mãi
Dâng hiến cuộc đời để trọn vẹn niềm tin
Thầy của bạn cũng nghĩa là thầy tôi
Xin thắp chung nén nhang này tưởng nhớ

Những học trò tuy không cùng trang lứa
Nhưng cùng một lý tưởng thầy cho
Những kho tàng kiến thức thâm nho
Những bài học làm người gần gũi.

Để khi tạ thế mọi người tiếc nuối
Thầy mãn nguyện cười trước những giọt lệ rơi
Cuộc sống như tia nắng mặt trời
Và chưa chi ...chiều đã tắt !

MK

MƯA ƠI... HỒN NHIÊN NHÉ

Kìa cơn mưa bất chợt
Rơi vào đáy mắt ai
Để nũng nịu người ơi
Xin đừng quên mưa nhé !

Xin kể về quá khứ
Thời mưa nhí nhảnh vui
Bụi tung trắng bầu trời
Thi nhau chơi đuổi bắt .

Lớn lên cùng năm tháng
Mưa đã ngấm chút buồn
Tháng bảy mùa Vu Lan
Ngâu trải lòng suốt tháng .

Trong vũ trụ luân hồi
Mưa tưởng mình khôn lớn
Nhưng biết đâu hoạ đến
Sấm chớp giật lửa trời ...

Thảng thốt trên mặt người
Đong thời gian ngày tháng
Mưa đi về bãng lãng
Bao nhiêu tuổi mưa ơi !

Xin giữ trọn niềm vui
Xin đong đầy nỗi nhớ
Một thoáng cơn mưa nhỏ
Cũng xoá hết nhọc nhằn.

Mưa cùng với non xanh
Thành mưa ngàn giăng lối
Mưa cùng với sông suối
Thành mưa của bình yên .

Mưa rơi trên tóc em
Mưa là lời thỏ thẻ
Lời dịu êm khe khẽ
Nũng nịu để làm quen.

Vì mưa không có tuổi
Nên mưa mãi hồn nhiên
Từng giọt mát thần tiên
Đi vào trong cổ tích.

MK

MƯA NGOẠI THÀNH



Sông Hồng ơi, sông Hồng ơi !
Cơn mưa mù sương, mưa rơi lầy lội
Chương Dương ngày ngày quen lối
Gió sông Hồng nâng mỗi bước vào ca ...

Mưa ! mưa như bản tình ca
Hát mãi vào lòng sông ngày bất tận
Sông như đời mẹ lận đận
Chở hoài năm tháng cuộn đỏ phù sa ...

Mưa mang màu xanh cỏ hoa
Cho lúa mênh mang trong mùa gặt hái
Mẹ vẫn chiều chiều bươn trải
Cho đàn con mỗi bước mỗi lớn khôn.

Chiếc phà Đen Thuở đạn bom
Giờ tan học chẳng đứa nào nán lại
Chỉ sợ không kịp phà tới
Chiều về không phẳng lặng dòng sông .

Ngày về gió hát bên sông
Nhọc nhằn đời mẹ thoả lòng bay lên
Lời ru trong tiếng mưa êm
Trong xanh gió hát hai triền sông xanh .

MK

MÙA MƯA NGÂU

Em sẽ đón anh trong mưa ngâu tầm tã
Giọt nước nào quen, giọt mưa nào xa lạ
Vịn vào nhau xô nát cả thân cau

Trời đi vắng mây vần vũ trên đầu
Mưa hờn dỗi phủ khép hờ mí mắt
Giọt tròn lăn thấm vành môi lạnh ngắt

Chiếc cầu vồng bảy sắc cũng đùa vui...
Vị ngọt ngào ẩn sau lần gặp gỡ
Mưa tháng bảy châu về hợp phố

Chẳng của riêng ai về nỗi hợp tan,
Mùa báo hiếu trong lễ Vu Lan
Miếng trầu cay ấm lòng người cô phụ.

MK

MỘT


Một bàn tay xin nắm giữ bàn tay
Một ánh mắt lung linh cười mê đắm
Một câu thơ buông giữa thời xa vắng
Một niềm tin để có vạn niềm tin.


MK

MỘT NỬA CÂU CA


Câu ca đi khắp lối mòn
Lẩn vào trong áng mây buồn trên cao

Cánh bèo xanh ở bờ ao
Chuồn chuồn bay thấp mưa rào đến nơi

Quê mình nắng mặc áo tơi
Trên đồng vành nón trắng phơi ngày mùa

Tháng ba giáp hạt nằm co
Tháng mười lúa nếp đầy bồ reo vui

Con đi qua những vùng đồi
Rát bàn chân mẹ rám màu làn da

Thương ơi, thương đến thật là
Thương lưng còng với nước da đồi mồi

Tiếng ru vương ở lưng đồi
Trên nương sắn, nương chè hồi cuối năm

Hai đầu cánh võng con nằm
Con ngây thơ ngủ cho tròn giấc mơ .

MK

NẾM RƯỢU VĂN CAO


Thằng bạn thân gõ cửa
Trong buổi tối Sài Gòn
Bàn tay nhịp nhịp gõ
Thiên cổ gửi thức ngon !

Ồ, điều gì đang đến
Sự chờ mong, chờ mong
Chén mắt trâu đâu đấy
Đem ra đây để đong...

Chén này là tầm đạo
Chén này chuốc bạn hiền
Chén này lên giàn lửa
Đốt cháy những ưu phiền.

À thì ra thuở trước
Văn Cao vẫn ngả nghiêng
Nhìn đời qua giọt rượu
Thơ cứ giả vờ điên

Người ta say để tỉnh
Người ta tỉnh muốn say
Cuộc đời như giăng bẫy
Biết ai tỉnh ai say.

Ta nếm những giọt cay
Thấy râm ran trong dạ
Rượu Làng Vân êm ả
Rượu Văn Cao xôn xao

Thằng bạn Hà Nội vào
Khoe một trầu rượu đấy
Hà Nội ơi, thương vậy
Một tâm hồn Văn Cao...

Một ông lão lom khom
Hay hờn hay giận lẫy
Tiến quân ca vang dậy
Vang khắp cả đất trời ./.

MK, 20/7/2005 .

--------
Trong số ít người được biết đến ông, tôi chỉ là hậu duệ, con trai ông đến nhà người bạn và chúng tôi hân hạnh được đàm đạo trong tiếng nhạc thính phòng êm đềm của Cố nhạc sỹ, nhà thơ Văn Cao, được uống rượu của ông - một loại rượu có hương vị độc đáo - ngon hơn cả rượu Làng Vân.

MẸ ƠI! MẸ NHẤT TRÊN ĐỜI


Một cái rùng mình trong đêm khuya khoắt
Nhớ thương con một đứa ở nơi xa
Một nỗi day dứt mi ướt nhạt nhoà
Vòng tay choàng ôm vai mình gày rạc .

Thất thập cổ lai hy nhàu nát
Một nỗi lo trên hàng vạn nỗi lo
Mẹ thương con tiếng sóng vỡ tràn bờ
Đong sao đặng một tình thương vô tận.

Con có mẹ một đời lận đận
Chiếc áo sờn vai, tóc bạc da mồi
Trăng tháng sáu có đêm còn quên mọc
Trong lòng con hình bóng mẹ gương soi./.

MK 13/7/2005
MK

MẮT EM

"Trai cầu vồng Yên Thế, gái Nội Duệ Cầu Lim"


Mắt trời là những ánh sao
Đêm đêm nhấp nháy mời chào thân thương
Lung linh soi sáng dặm đường
Nửa như e ấp nửa nhường cho nhau

Đã từng thức suốt đêm thâu
Đã từng ném xuống hồn đau cuối trời
Dưng dưng thấy mắt em cười
Bầu trời thu đáy mắt người mến thương .


Mắt em giếng ngọc soi gương
Bao lời thoả nỗi vấn vương vô bờ
Sông sâu vẫn luỵ con đò
Dịu hiền mắt biếc điệu hò mênh mang

Em Là con gái Cầu Lim
Áo khăn em vấn làm tin với chàng
Anh trai Yên Thế vừa sang
Thương đối mắt ướt mơ màng ngóng trông./.

MK

LÀNG QUÊ YÊU DẤU


Vầng trăng sáng chỉ làng quê mới tỏ
Bởi sự hiền hoà vốn có bấy lâu
Tối lửa tắt đèn tình nghĩa thâm sâu
Bầu bạn cũ chắc giờ đi xa hết .

Bởi như thế cuộc chia ly, giã biệt
Cứ níu chân xao xuyến trước bờ tre
Trước cổng làng mai sớm hay chiều về
Tiếng mõ khua đàn trâu về đủng đỉnh

Mái đình rêu phong hội làng bừng tỉnh
Rước thánh hiền trong cõi thiêng liêng
Nhanh nhanh chân ngày 16 tháng giêng
Làng mở hội cùng nhau về bái Tổ .

Quê hương ơi trước đình Làng Cả
Vua Hùng Vương thanh thản ngụ nơi này
Bàn cờ đá vũng Trác còn lưu giữ
Đầm Cả mênh mông nhìn thấu đến Việt Trì .

Dáng quê hương - khoác áo tơi giữa trưa hè
Miền trung du luôn mang hình bóng ấy
Lá cọ trắng thơm trong mùa đợm nắng
Che mát đời con trẻ dưới mái hiên .

Anh nói đến quê hương như nhắc nỗi niềm
Thuở ấu thơ lớn lên cùng tiếng võng
Dưới cổng làng biết bao người đưa tiễn
Có anh, có em yêu lắm lắm quê mình ./.

MK

KHÔNG ĐỀ



Người ta vãn cảnh thanh bình

Em tôi vãn cảnh nặng tình với mưa

Đường trần mấy khúc thoi đưa
Ngoảnh đi lại gặp hồn thưa thớt buồn.

Nước mắt ai lặng lẽ tuôn
Hư không chẳng đặng mưa nguồn dâng lên

Chỉ tại nặng gánh đôi bên
Ân tình xin gửi về miền khơi xa.

MK

HỒN CỦA ĐÁ



Bàn chân xước đôi lần rớm máu
Anh đi tìm mảnh đá khắc đời mình
Thiên nhiên như dấu ấn vô hình
Hồn của đá lên bàn tay chai sạn.

Mảng che lấp là tâm hồn rực sáng
Mảng thương đau gân guốc đến chai lỳ
Đôi mắt sáng khắc khoải phút chia ly
Đời hiu quạnh suốt tháng ngày bạn đá .

Kẻ chiêm ngưỡng, kẻ khen chê nghiêng ngả
Đá vô hồn, tơi tả mái đầu xanh
Đấng nam nhi trút hết cả tâm tình
Gửi vào đá lời tri âm trọn vẹn.

Người mang đi để lòng người lỡ hẹn
Phút chia phôi tạc đá dấu tim người
Yêu đến chết tình chàng trai cửa biển
Đứng lặng nhìn Hồn đá lên ngôi. /.

MK

HOA LỘC VỪNG




Lộc vừng già nua mà hoa cứ đỏ
Ráng mặt trời khao khát thuở ban mai
Hà Nội nhớ thương tóc xoã ngang vai
Cánh hoa nhỏ vấn vương như mời gọi


Hoa Lộc Vừng với tháng ngày chờ đợi
Góc phố quen líu ríu bước chân son
Nén nhang thắp trước đền Ngọc Sơn
Lời cầu nguyện thẹn đỏ vầng nhật nguyệt


Chuỗi thời gian em đã cho đi hết
Hoa Lộc Vừng tha thiết gọi thương yêu
Có thương nhau xin cứ nhuộm tím chiều
Đón hoàng hôn cho đêm về bớt lạnh .


MK


HẠNH PHÚC CỦA BÀN TAY



Hạnh phúc như bàn tay
Xoè ra là gặp
Khi đau buồn bàn tay nắm chặt
Khi yêu thương bàn tay vỗ về


Người đàn bà như hai mặt bàn tay kia
Úp xuống che chở
cho chồng, cho con
khi mùa bão tố


Vẫy tay trước niềm vui ...
Lật ngửa bàn tay
để đón tình yêu thương trong trẻo

Tình yêu của bàn tay
Bàn tay người đàn bà trong những cơn say
Trong những giấc ngủ
Trong niềm trăn trở
Hạnh phúc mãi mãi tràn đầy.

MK

GIẤC MƠ EM




"Công chúa trăm năm yên giấc ngủ dài
Em trăm năm nữa gót hài lạc nhau. "


Gió núi gọi em về say giấc ngủ
Gót chân son mỏi mệt bến bình yên
Em mơ chi mà chúm chím cười duyên
Chắc mơ tưởng có ngày nào xuống phố.


Nắng Hà Nội ngẩn ngơ chiều thu nhớ
Dằng dặc miền trung hoa đất dịu dàng
Anh đi suốt chiều dài đất nước
Vẫn mang theo sắc tím mênh mang.


Và như thế giữa chiều trên phố
Em thảng thốt :- Hanoi nắng lên.

MK

GẶP BẠN

Tháng bảy mưa về phố có đông
Cho tôi ướt mấy bận mưa dông
Con đường hun hút se se lạnh
Duy Tân xao xác vẫn chờ mong .


Tuổi hồng em đi phố vẫn đông
Mắt ướt , mi cong má ửng hồng
Chúm chím môi cười như hoa nở
Tao Đàn ngơ ngác mối duyên thầm.


Mưa như trút nước mưa Sài Gòn
Cây dầu quay quắt cánh hoa non
Cây bao nhiêu tuổi rồi không biết
Lãng đãng đôi chân lối đá mòn.


Chuông chùa vang trong chiều mưa ấy
Tưởng đã nghe tiếng Hạc bay lên
Việt Nam Quốc Tự vườn thượng uyển
Có đôi bồ câu trắng cánh tiên.


Hồi âm để trải lòng mình vậy
Tóc tiên đỏ thắm cánh hoa tiên
Thơ như tiếng nhạc như tiếng suối
Ngẫu hứng bên thềm trăng hữu duyên .

MK

EM LÀ NIỀM HY VỌNG

I HOPE YOU DON'T MIND
I hope you don't mind if I offer you pink roses, wrap your love in silk and satin, and keep you in my heart I hope you don't mind if I bow down before you and kiss your delicate hand because, I adore you. Let me give you my hand; May it ever be there for you. Let me give you my shoulder; May it always comfort you. Let me give you my arms; May they only hold you. Let me give you my heart; May it only love you. there are no words my sweet that will tell you what my heart says I don't need a special day as there is no one like you without you I am nothing your such a part of me your beauty surrounds the earth and sea your always apart of me I am not whole with out you by my side for it will always be you and I my sweet love till the day I die


(Thuhanoi dịch theo ý thơ)

Anh hy vọng không làm em ái ngại
Khi trao tặng em những đoá hồng
Tình yêu em gói bằng nhung lụa
Mãi mãi giữ gìn trong trái tim anh.

Anh hy vọng không làm em bối rối
Nếu một ngày anh quì gối cầu xin
Nâng bàn tay dịu dàng và ấm áp
Để dâng hết chân thành của trái tim.

Hãy để anh được nắm tay em
Điều tưởng như chưa bao giờ có thể
Hãy tựa vào vai anh thật khẽ
Để cảm nhận điểm tựa của tình yêu

Hãy để tay em trong cánh tay anh
Để em hiểu được tình anh che chở
Hãy để con tim đập theo nhịp thở
Tiếng lòng anh xin mãi mãi yêu em .

Không thể ngọt ngào hơn tiếng nói trái tim
Điều trăn trở cho mối tình gắn bó
Anh là người bình thường trước ngàn dông tố
Mà nhỏ nhoi trước quyến rũ kiêu kỳ

Nếu thiếu em cuộc sống chẳng còn gì
Để hy vọng để hoài mong nhung nhớ
Có lẽ chẳng cần khoảng thời gian đẹp đẽ
Để tỏ lòng yêu em trước biển cả dâng triều

Anh hy vọng em dù vất vả cô liêu
Vẫn giữ mãi một tình yêu trong sáng
Em sẽ là vầng trăng là bông hồng toả sáng
Suốt cuộc đời xin được mãi yêu em ./.

thuhanoi dich từ bản tiếng anh.
MK

ĐĂNG ĐÓ TÌM EM



Lời em buông xuống chiều nay
Đêm trăng đăng đó sáng ngày vớt lên
Ngờ đâu cá đớp bóng quen
Lưới giăng mắc lưới bóng em lặng chìm


Nhớ thương tăm cá bóng chim
Thì thôi thắp lửa đêm đen để dành
Ngày sau trao nghĩa ân tình
Thương yêu chảy xiết bên mình bên ta.

MK

CHÀO HÀNG CÂY SÂN TRƯỜNG



Hàng phi lao reo vui gì thế
Mà gió lên lay động rì rào
Ô cửa lớp tầng ba ngạo nghễ
Giờ ngọn cây đã vượt lên cao.

Cứ mỗi năm hàng cây lại đón
Lứa học trò biết mấy thân thương
Thu vào lớp cùng thầy cô giáo
Kiến thức theo trang sách học đường .

Từng trang vở đỏ lên màu Phượng vĩ
Đón hè về lại mỗi đứa mỗi nơi
Hàng phi lao ta trồng mùa Xuân trước
Cây nhớ ai, ai nhớ khôn nguôi .

Cùng mưa nắng xao xác đông về
Cây trút lá trong thân tràn nhựa sống
Cứ hiên ngang bên sân trường sừng sững
Cứ đợi chờ, cứ day dứt mênh mông.

Hà Nội xanh xanh hoa trái đơm bông
Sân trường ấy đã bao mùa lá rụng
Những bài ca dao những ngày xao động
Tha thiết trở về trong ký ức xa xôi./.

MK

MƯỢN BÚT TRE



Tự vấn an

Tôi biết thân tôi đã cũ rồi
Cũng chẳng còn đuợc mấy tăm hơi
Thôi thì vui vầy cùng chúng bạn
Đàm đạo và chia ngọt sẻ bùi

Xưa kia thơ tôi cũng buồn lắm
Cũng tại ông trời khéo sắp bày
Nên tôi đã yên bề gia thất
Một chàng và hai đứa hay hay

Bạn bảo trông tôi thấy thế nào
Già rồi nhưng cũng vẫn ham vui
Lên đây để đi tìm bầu bạn
Được mấy gang tay, một kiếp nguời .

May quá hôm nay đáo hạn vui
Đọc được đôi dòng kết bạn chơi
Nếu có tin nhau thì cứ lại
Thả thơ, thả chữ thoả lòng tôi./.

MK

BỜ AO



Sóng khua nước ở bờ ao
Đám bèo tấm xô nhau vào đứng yên
Con chuồn chuồn ngẩn ngơ nhìn
Trên bông súng tím giật mình bay lên.

Gió thu nhẹ những cánh chim
Trời xanh gieo xuống một miền trong xanh
Hạnh phúc chợt đến mong manh
Níu bàn chân, gió ngoài mành lắng nghe.


MK

BIỂN QUÊ ANH


Tặng quê hương Làng biển Quỳnh Long.

Lời mẹ ru theo từng con sóng
Từng cánh buồm chiều gió hát ra khơi
Từng cánh hải âu chao liệng chơi vơi
Từng hạt muối trưa hè chang chang nắng


Miệng bầu đong từng gàu nước lắng

Tãi cát vàng phơi dầm võng giát tre
Hạt muối lên trang cút kít chiều về
Vồng muối trắng đắp lên đời bận rộn .

Biển trong xanh, biển cồn cào đau đớn
Áo sờn vai mẹ gánh muối lưng còng
Tấm lưới vung lên cho cha thoả nỗi lòng
Mùa trăng lặn lại vào mùa đánh bắt.

Con đom đóm trên biển luôn nháy mắt
Con thuyền đi theo luồng cá cha đi
Tiếng sóng vỗ lời hứa hẹn thầm thì
Người với biển chia nhau niềm hạnh phúc.

Đứng trước biển sóng trào lên rất thực
Quấn chân người đứng đón bóng người thân
Bọn trẻ lớn lên lầm lũi chân trần
Nắng nhuộm đỏ làn da lên nước bóng .

Quê người ấy, một vùng quê yên tĩnh
Dấu yêu sao cho ta đến làm quen
Để nghe lời hát mỗi buổi chiều lên
Buồm căng gió trên bến bờ hạnh phúc.