"Công chúa trăm năm yên giấc ngủ dài Em trăm năm nữa gót hài lạc nhau. " Gió núi gọi em về say giấc ngủ Gót chân son mỏi mệt bến bình yên Em mơ chi mà chúm chím cười duyên Chắc mơ tưởng có ngày nào xuống phố. Nắng Hà Nội ngẩn ngơ chiều thu nhớ Dằng dặc miền trung hoa đất dịu dàng Anh đi suốt chiều dài đất nước Vẫn mang theo sắc tím mênh mang. Và như thế giữa chiều trên phố Em thảng thốt :- Hanoi nắng lên. |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét