17 thg 1, 2009

Phong cách viết

PHONG CÁCH LÀM THƠ CỦA MAI KHOA

Bút danh: Thuhanoi, http://diendan.nguoihanoi.net/viewtopic.php?t=323
Bút danh: Muasaigon
http://saigon.nguoihanoi.net/diendan/index.php?act=portal

Chào bạn, đây là một trong nhiều tập thơ mà tôi chưa công bố, bởi nó chỉ là những tự sự, nhưng làm thơ mà không được chia sẻ thì buồn thật. Mến gửi đến các bạn những bài thơ này, có thể nó không hay nhưng nó chân thành.

- Có bạn đã có lời hỏi han về phong cách?
Thuhanoi xin tỏ đôi lời để bạn tham khảo. Tứ thơ đến bất chợt, nó như người hoạ sĩ bắt gặp được hình ảnh đẹp hay như người ngắm hoa bất chợt cảm thụ được cái tinh khôi..
Từ xa xưa các ông bà tổ tiên đã có áng thơ hay, đi suốt cuộc đời họ mới nghiệm ra rằng, thơ là cái hồn của tác giả, linh hồn có bán không ai mua, nhưng khi nó chuyển thành tâm hồn thì lại được kẻ đón người đưa, họ chia sẻ cho nhau và tặng nhau... thơ không cao siêu đến độ người ta phải vắt óc suy nghĩ, mỗi người có sự cảm thụ ở một góc độ khác nhau, hoàn cảnh và môi trường khác nhau, người buồn thơ buồn, người vui thơ vui, người đọc cũng tìm đến cái buồn cái vui theo tâm trạng của họ. Tôi đã trả lời câu hỏi bạn đặt ra.

- Bút gì, mực gì, đang làm gì, xúc cảm ra sao, ăn gì để có sức làm thơ, đang ở đâu, nghĩ tới ai, mơ mộng gì ?
Thường một bài thơ cảm xúc dâng lên cao trào, người viết chỉ cần cầm bút để ghi lại cho kịp luồng suy nghĩ, nhiều khi nó thoáng qua mà người viết phải nhanh lên mới ghi lại được, mặc dù vậy, cũng có bài thơ được ấp ủ rất lâu, tìm ý, tìm tứ, tìm nguồn cảm hứng sáng tạo, tìm môi trường dãi bày - bởi vậy có khi chỉ 10 phút đã thành 1 bài thơ, nhưng có khi mất hàng tháng trời mới viết xong một bài. Loại thơ cảm xúc bất chợt thường là ít khi phải sửa vì nó chứa đựng một cảm xúc dồn nén, ý thơ bật lên được thì mạch thơ đã tự nhiên hoàn chỉnh rồi. Bút mực nào bằng chiếc máy computer trước bàn-người bạn đồng hành của tôi đây. Những bài thơ này viết cho đa số các bạn trẻ mới vào đời và những người bạn quanh tôi. Khi viết cho lứa tuổi nào thì phải dùng từ ngữ của lứa tuổi đó, cho nên mình hoá già, hoá trẻ, hoá thành con nít thì thơ mới thể hiện được sự gần gũi với họ.

- Bao nhiêu lâu thì xong, có sửa hay không?
Dĩ nhiên phải mang đến một người thân thiết nào đấy để bày tỏ, nếu là viết cho họ, ai cũng muốn tặng cho người mình yêu quí những vần thơ đẹp, những vần thơ chia sẻ hoàn cảnh và cuộc sống của chính họ. Tôi cũng có những người thần tượng, ví như con người đa đoan, giàu lòng trắc ẩn và cống hiến hết mình cho tình yêu - đó là Nghệ sĩ Múa, nhà thơ Xuân Quỳnh, nhà thơ Phan Thị Thanh Nhàn, và một số nhà thơ nữ ở Hà nội.
Tôi cũng yêu cái chân chất của thơ Nguyễn Bính, nó lầm lũi như vạt cỏ ven đê, bước chân thon thả của người em trên đồng, trên nương, trên mạn thuyền cô lái đò... dòng thơ của ông là một kho tàng về cách gieo vần chuẩn mực - chính xác nhưng vẫn tải hết được nhân gian, yểu điệu, vẫn mang cốt cách phương đông đáng quí.
Tất cả chỉ có vậy, thơ tôi hay những điều tôi nghĩ, đơn giản như cuộc sống với những lời ca bay bổng, tôi yêu thiên nhiên, con người, tôi muốn dâng cho đời sự chân thành và quí trọng đến bè bạn gần xa ./.

Không có nhận xét nào: