5 thg 10, 2012

Hoa phượng



Phượng ơi rực rỡ mà chi
Đề người lưu luyến bước đi không rời
Ngây ngô thuở mới lên mười
Đến năm 17 tuổi đời còn vương
Xa trường xa lớp nhớ thương
Mang bao sắc đỏ dặm trường mà khôn.

lắng nghe ban mai


Những ngày tháng 4-2012 về Hà Nội


Sông nhớ gì mà sóng cồn bờ cỏ
Gió nhớ gì mà lay động hàng cây
Chim nhớ gì mà hót từng hồi nhỉ
Bình minh lên
Bản tình ca bên sông vỡ òa
Thánh thiện bầy chim sẻ
Long lanh giọt nắng mai đùa sóng từng hồi
Gió thì thào
Yêu quá, người ơi!

MK. 24/7/2012

Chiếc lá chiều thu




Một ngọn gió vô tình
đặt trên khung cửa chiếc lá thu

Em vô tình khe khẽ - lời mẹ ru
"Rau cải về trời, rau răm ở lại"
Lá mùa thu buông rèm
xa rồi thời con gái
bước chênh chao về phía không cùng...
Em hỏi mình, sau chút hãi hùng
Có phải mùa thu gửi cho em lời người năm ấy

Chiếc lá nhốm màu hoài niệm
Mùa thu ơi, nỗi nhớ chiều nay
Có lẽ nào...
có lẽ nào
Ta bên nhau một thoáng mây bay.

MK, 16/8/2012

Thương nhớ đồng đội

 Nhân dịp viếng đài liệt sĩ 27/7 Rạch Chiếc

Sương khói dâng hương bóng anh về
Nụ cười đằm thắm nét chân quê
Đôi mươi thắm đỏ dòng sông biếc
Đáy sông vang vọng giữa trưa hè

Bắt nhịp lên nào tiếng hát vang

Tôi hát anh nghe khúc lên đàng
Tặng đồng đội tôi còn rất trẻ
Trẻ như Phù Đổng dáng hiên ngang.

Lục bình lững lờ dòng sông trôi

Chân cầu Rạch Chiếc đồng đội ơi
Hằng đêm mất ngủ nghe sóng vỗ
Tưởng tiếng quân reo dậy đất trời.
 
(Mai Khoa)

Xin làm dây cột tóc




Gió hỡi, lưng trời rộng tóc mây vờn gió
Dẫu bao lần lời ngỏ thinh không
Gió cứ đến rồi đi thầm lặng
Tóc thôi bay, gió có mủi lòng

Biển hỡi, sóng đi rồi chỉ còn cát trắng
Thấm vào lòng mặn chát bên đồi
Cát phận mỏng mà đồi cao ngất ngưởng
Biển tiếc mình vò võ đơn côi

Em chẳng thích anh là gió nữa
Và cũng mong chẳng phải biển xanh
Nếu có thể anh là dây cột
Bím tóc dài ngày tháng cùng anh.

Ơi tóc dài mà chi người hỡi
Để tơ vương “trộm nhớ trộm thương”
Chiều Mũi Né – Né sao lại gặp
Lọn tóc mơ hồ trói buộc “thu sương”.

Tặng anh Trần Dzạ Lữ

Em không thích làm người lớn như anh




(tặng hoa nắng yêu quí)

Thuở bé thơ bắt cào cào châu chấu
Bắt chuồn chuồn căn rốn tập bơi
Xách đôi guốc lội qua bờ ruộng
Chân lấm bùn nứt nẻ làm vui

Em ứ muốn mình làm người lớn
Cứ phải chiều chuộng nhường nhịn hết hơi
Chẳng được làm điều mình yêu thích
Em không muốn làm người lớn anh ơi.

Tính nhút nhát bé con nũng nịu
Cứ hồn nhiên như thuở ấu thơ
Mầm chán nản không len vào mơ ước
Tung tăng như ong bướm vui đùa.

MK 26/6/2012
www.hoiquantre.org

EM



Anh cứ tưởng tượng ra triệu năm ánh sáng là bao nhiêu niên kỷ, nhưng em ... cứ ở bên như là bóng hình... thì thôi :


Em cứ là em như ngàn tia nắng
chiếu xuống đời mỗi bình minh lên
Nheo mắt lại dù em hóa kiếp
Mà trong anh ấm áp dịu hiền...
Em là thế, có mà như ẩn
Em là mấy vương vấn ở mỗi chiều
Hoàng hôn ngủ em lặng thinh khép mắt
Cho đêm về không vắng lạnh cô liêu

MK. 6/2012

Dấu son làm tin



Dấu son làm tin

Bác trứng chim ơi vẫn thế thôi
Thời thì phải thế thế rồi thôi
Tìm phale trong tầng sóng sánh
Ly rượu kề môi, đắng thấu trời

Ấy vậy mà khi nhấp một ngụm
Lại muốn nhấp thêm, nghiện mất rồi
Phale xin làm nơi hò hẹn
Rượu kia thắm đỏ nhuộm bờ môi.

Phale xin giữ dấu son đỏ
Để làm tin kẻ nhớ người quên
Thề thốt bao điều cũng chỉ để
Uống vào cho 'ran" cả người lên...

hì hì... lại chọc ghẹo bác trứng chim cút nữa rồi.

thuhanoi_729, 26/6/2012
www.bongban.org 

Cô Tấm là hiện sinh của người đàn bà đức hạnh





Chuyện ngày xưa thêu dệt bao đời
Người con gái chịu đắng cay tủi nhục
Sinh ra buổi ban đầu căng ngực lên khóc
Suốt cuộc đời lau nước mắt chẳng nguôi ngoai.

Chả ai biết cô tấm có thật hay không
Nhưng phận gái thì ba chìm bảy nổi
Việc không tên nào phải "dì" tội lỗi
Gánh nặng gia đình con gái đời nào cũng chịu phận như nhau

Bà vẫn kể trong lời ru đêm thâu
Những huyền thoại đi ra từ cổ tích
Cháu lắng nghe và nhận ra điều chân thật
Không phải dì ghẻ nào cũng xoi mói gian manh

Chuyện ngày xưa là giả dụ về đức nhân
Lòng kiên nhẫn và tình yêu cao đẹp
Bình minh lên xua bóng đêm dần khép
Lẽ phải thuộc về kẻ "biết" sống cho nhau.

thuhanoi_729 13/6/2012

Lãng quên ơi



 

Lãng quên ơi, người đã đi rồi
Chỉ còn tiếng nỉ non ngoài bờ ruộng
Chênh chếch nắng, hoàng hôn đang xuống
Người rong chơi, chẳng biết lối về...

Chỉ có em cứ tất tưởi bộn bề
Chẳng biết bao giờ gặp nhau nữa nhỉ
Thôi thì, chẳng duyên kỳ hợp lẽ
Ngã ba đường - em nhặt túi càn khôn.

MƯA TAN...BIỂN SÁNG






Mưa suốt đời chỉ là hạt mưa bay
Đem lòng mình gửi vào tha thiết
Cho biển xanh ngời lên sóng biếc
Cho mây đen đừng vần vũ bão dông .

Biển ơi, biển ơi, ta hiểu lòng biển rộng
Biển đen dầm là dấu đáy đêm trôi
Nước mắt của biển mặn chát đầy vơi
Mưa xin tặng chút ngọt ngào thương nhớ.

Cho lòng biển bớt đau chiều rạn vỡ
Sáng xuân nay biển sẽ hết cô đơn
Thôi nhé! chiều nay biển sẽ xanh hơn
Mưa đã tạnh, đón bình minh biển sáng.

Mưa





Trắng trời, mưa không về lối nhỏ
Nơi em đợi ngọn gió giao mùa
Khung cửa sổ mờ sương dòng chảy
Lệ của trời thấm đẫm môi em
Vành môi ngoan của thời con gái

Lá Xanh –Lá vàng

Bài thơ này mang một chút thiền của đạo Phật - an nhiên tự tại.
Một bài thơ vừa thoát thai trong vòng 10 phút khi đọc bài thơ của bạn thơ.

Xin được thân tặng lớp các bạn mình đã ở tuổi nghiêng về lá vàng
Nhưng còn sung sức góp vui cho đời. Nhân duyên còn ở lại với ta trong từng khoảnh khắc thơ nhạc.

Lá Xanh –Lá vàng
Đọc thơ góp vui với anh Lưu Thành

Lá xanh tựa một kiếp người
Sáu mươi năm vẫn ngời ngời sắc xuân
Bình minh rạng rỡ hồng trần
Gom bao tinh túy trong ngần hiến dâng

Lá xanh một khúc thơ ngân
Vàng thêm chút nữa ái ân trọn tình
Hòa trong khúc nhạc ru mình
Đối vòng luân sắc hữu tình vàng xanh

Cho đi  một kiếp phong trần
Thảnh thơi lặng xuống nhường phần thanh cao
Lá vàng thấm luật nhiệm màu
Vu vi cũng tự kiếp nào trả vay

Mượn đời một chút xanh này
Truân chuyên sáu chục năm rày mà thôi
Cháu con – hưởng lộc xanh đời
Vần thơ chưa khép – nụ cười an nhiên./.


Mai Khoa 3/7/2012

Dưới chân ghềnh

alt
Dưới chân Ghềnh

Nắng Qui Nhơn trải dài xa tít
Bờ biển xanh hoa sóng trắng bờ
Em tươi tắn như hoa hồng duyên dáng
Dưới chân Ghềnh em gác bút làm thơ

Hồn phiêu lãng - ta trầm ngâm thưởng lãm
Gió ngoài Ghềnh vuốt mái tóc như ru
Em có thể và ta rồi cũng thế
Giữ riêng mình một cõi để ngu ngơ.

Mai Khoa
(Kỷ niệm ngày về Quê Nội Qui Nhơn - ảnh do anh Hà Nguyên thực hiện tại Ghềnh Ráng)

Cháu ngoại Trúc Linh


alt
Tấm ảnh này bà ngoại Mai Khoa chụp lúc cháu 5 tháng
 

Cháu ngoại đáng yêu
Tên là LINH nấm
Cháu bé hạt tiêu
Ngoan như cô tấm
Ba tuổi biết nhiều
Rất là ngộ nghĩnh
Biết nghe lời mẹ
Biết giúp việc nhà
Ngoan ơi là ngoan... :)

Các cháu đều ngoan

CÁC CHÁU ĐỀU NGOAN
alt

alt

alt

Bé Thỏ - Bé Sóc
Hai đứa cháu nội

Hai chị em mình
Tên là Thỏ - Sóc
Chị Thỏ rất ngoan
Sóc em rất giỏi
Ngày ngày thức dậy
Chị hai đến trường
Theo cô tập hát
Trông đến là thương
Em Sóc ăn nhiều
Lớn mau lên nhé
Chị rất yêu bé
Sóc thỏ đều ngoan. :)

Cho tôi một chỗ lặng ngồi an nhiên

CHO TÔI MỘT CHỖ LẶNG NGỒI AN NHIÊN
alt
Tặng Rêu

Nhớ ngày Ghềnh Ráng bên em
Rêu xanh bền vững bên ghềnh em ơi!
Gió mang vóc dáng rong chơi
Em mang ngấn lệ mà ngồi điềm nhiên

Tự em em gái hồn nhiên
Rắc sầu lên cả an nhiên gió trời
Níu em một tiếng à ơi !
Mắt môi em nhoẻn miệng cười lãng du
Ta – em vốc ánh trăng thu
Chẳng truân chuyên cũng thờ ơ phận mình
Ghềnh xa gieo những tự tình
Rêu xanh – tự tại hữu tình xanh Rêu.

Mai Khoa 11/6/2012

Trinh nguyên nụ hôn

Tặng tác giả chủ nhân bức tranh Tuyệt Mỹ

Cảm ơn tạo hóa cho em làm con gái
Chút nồng nàn khỏa lấp mọi khát khao
Em ước lệ ánh trăng vàng đượm mật
Sao sánh bằng môi ngoan ngọt ngào

Chim sải cánh chở che hình dáng mỏng
Như đùa vui làm đẹp nét thần tiên
Mây dịu nhẹ vởn vơ trên tóc xõa
Giọt sương tan đọng giữa môi mềm

Đôi bồng đảo cặp đôi hòan thiện nhất
Giữa muôn trùng vũ trụ hóa thinh không
Tình nhung lụa khép hờ đôi mi ướt
Trinh nguyên em đẹp đến vô cùng...

MK. (xem hình họa thơ)
18/7/2012

CON ĐƯỜNG GỐM SỨ



Tôi vừa đi xa về
Ngơ ngác nẻo đường đê
Sau tòa hát lớn
Bát Cổ dẫn lối chiều Hà Nội
Gạch ngói rêu phong
Rồng chầu - phượng múa
Con đường về tuổi thơ
Râm ran phượng nở
Tiếng sâm cầm vọng từ phía Hồ Tây
Mây bay - gió thổi - tiếng sông Hồng gọi về Thăng Long Nghìn tuổi
Con đường chảy mãi vào ký ức như lời ru của mẹ dìu con vào giấc mơ
Con đường chảy vào tương lai như đòan tầu lao về phía trước
Con đường gốm sứ một mảnh khăn voan trang điểm nàng thiếu nữ trinh nguyên
Ngắm nét diệu kỳ thôi miên đi qua hàng thế kỷ
Một nghìn năm trang sử
Kỳ công này lưu giữ nghìn năm sau, con đê trở thành chàng tuấn tú vươn mình cùng vĩ nhân - xốc lại tuổi hai mươi như Phù Đổng ra trận - tiếp sức cho Thăng Long tung cánh trời Nam.

Mai Khoa

Giữa miền hư thực

 
 alt

YÊU CON MA (GIỮA MIỀN THỰC HƯ)
Thơ Mai khoa

Chiều rơi trên Tây nguyên lộng gió
Mảnh trăng non gác phía hiên nhà
Miền hư ảo len vào nỗi nhớ
Con suối trong hát khúc tình ca

Em có thật? – giữa miền hư ảo!
Giữa đất trời Dăk lắk ngóng trông
Khoảng thời gian ủ men tình ái
Khúc giao hoan vừa chớm mặn nồng

Anh lãng tử chàng trai thành phố
Em như chim rừng hót khúc nhạc vui
Người gặp gỡ, bến yêu thương vần vũ
Trăng non vừa nhú đã tan hoang...

Biết bao lần gọi nhau trong tiếng gió
Đêm hoang vu khao khát tiếng người
Em trở về giữa miền hư thực
Sóng sánh tình ngây ngất thiên thai

Lời tha thiết – một lần thôi có thể
Được làm người ở cõi trần gian
Đóa hoa xinh giữa chốn non ngàn
Ôm băng giá bên suối trong thầm lặng

Họ bảo em - con ma khát vọng
Cứ đêm đêm theo bóng hiện về
Quyến rũ người nhát gan – yếu vía
Tham sân si huyền hoặc đam mê.

Tây Nguyên hỡi, cao xanh kia hỡi
Con suối trong nghe thấu lời thề
Tình yêu hỡi! khởi nguồn hạnh phúc
Hãy mang em đi, thoát cõi u mê.(*)

Trong tĩnh lặng. Rừng xanh lên tiếng
Suối trong xanh róc rách nhạc tình
Tiếng cồng chiêng đã vang rừng núi
Lửa hồng thiêu cháy kiếp điêu linh!

Những toan tính tiêu tan cùng tro bụi (**)
Em hân hoan vui giữa đại ngàn.
Vũ điệu Tây Nguyên nồng nàn rạo rực
Tiếng cồng chiêng như thác đổ mưa ngàn.

Mai Khoa, 18/10/2011

GIỮA MIỀN THỰC HƯ
alt

Hoa hồng ngày mới


Nhà mình nhiều hoa hồng
Từ bốn phương tụ lại
Chẳng có gì tặng nhau
Hoa hồng chào tươi mãi

Cứ như ngày đang xuân
Hoa lung linh tha thiết
Cứ như ở bên nhau
Hoa ghé hôn nồng nhiệt.

Chào các bạn thân yêu
Mỗi ngày thêm mỗi mới
Cho nhau những tiếng cười
Tình yêu thương vời vợi

Chào blog ngày vui
Tình yêu không có tuổi
Giọt sương đọng trên môi
Hoa hồng vào ngày mới...

MK.

Mùa Vu Lan con cài Hoa Trắng

31/8/2012

Hôm nay 31/8/2012 – trước lễ 2/9 cũng là ngày rằm tháng 7 báo hiếu lễ Vu Lan được tổ chức long trọng tại các Chùa trên cả nước. 
Sáng sớm, tiếng đồng hồ báo thức như mọi ngày, bật dậy làm vệ sinh cá nhân và kịp uống một ly cà phê sữa lót dạ. Tôi lên xe chạy về hướng Nghĩa trang thành phố cách nhà 7 km kịp thắp hương cho cha mẹ - Tôi mồ côi cha năm 2006 và tháng 4 năm nay lại tiễn mẹ về với Tổ Tiên – Lần nữa chia tay với người mẹ yêu, người tôi thương nhất trên đời . 
Mồ côi cha mẹ, như con chim lạc – chơi vơi giữa đời.

Đến nghĩa trang TP (Lạc Cảnh) xin bác bảo vệ cho chạy xe vào đỡ phải đi bộ vì nghĩa trang rộng, cha nằm hướng Đông, mẹ nằm hướng Nam. Dừng xe trước quầy bán nhang và hoa tươi, mua mỗi phần mộ một thẻ nhang và một bó hoa. Mộ cha nằm ngay mặt tiền con đường chạy dọc hướng Đông nghĩa trang nên tôi vào chào cha trước – nguyện cầu  nơi chín suối cha cùng cửu huyền thất tổ vãn cảnh tiên giới và vào cửa Phật thanh thản bình yên. Tiếp đó, chạy về với Mẹ nằm ở hướng Nam nghĩa trang (ngay sau đài tưởng niệm cổng chính nhìn vào) Mẹ nằm hàng thứ ba, ngôi mộ thứ 8 nên ở ngoài đường vẫn nhìn thấy…

Mẹ ơi, con đến với mẹ đây, hôm nay rằm tháng 7 – mùa báo hiếu, đêm qua con đã lên chùa đọc kinh Vu Lan cầu siêu cho mẹ. Mẹ bỏ con đi – con mồ côi mẹ đau đớn buồn tủi biết nhường nào, mẹ ơi, con không muốn khóc, sợ mẹ không siêu thoát được, nhưng nước mắt con cứ chảy dài, nhòe cả tấm ảnh chân dung mẹ đang nhìn con độ lượng. Bó nhang trên tay con đã lưng xuống vì con mải nói chuyện với mẹ, xin mẹ hay nhận nơi con lòng biết ơn sâu sắc – mẹ đã trao cho con cuộc đời này, đã cưu mang và dìu dắt con từ thuở ấu thơ, con dù lớn vẫn ngỡ ngàng gọi mẹ, Mẹ ơi! Con yêu mẹ. Con nhớ mẹ. Con mong mẹ từng đêm khi giấc ngủ về - thèm nghe tiếng mẹ nói, mẹ mắng yêu hay lời thủ thỉ khi nghe con đọc thơ… “Tình mẹ yêu con âm thầm lặng lẽ/Hạnh phúc trên đời được làm con mẹ, mẹ ơi” – mẹ mỉm cười nói rằng, con hiểu mẹ đã yêu các con âm thầm suốt cả đời này, và chấp nhận vợ bộ đội, sống thiếu thốn trăm bề…

Con không ngồi lâu với mẹ được, con phải về đây, sáng nay con lên chùa, tối hôm qua ở Chùa Diệu Tràng, Sư Diệu Thuần dặn đến sớm làm lễ xong sẽ trao hoa hồng cho các Phật tử.

Chạy một mạch về Chùa – chậm mất 15 phút nhưng cũng kịp nghe Pháp giảng Vu Lan Bột… Đến phần long trọng linh thiêng nhất, con xếp hàng ngay ngắn, sư thầy nói ai mất cả cha lẫn mẹ - sẽ nhận hoa hồng trắng, ai còn cha mất mẹ hoặc còn mẹ mất cha sẽ nhận hoa hồng phấn, ai còn cả cha lẫn mẹ sẽ nhận được hoa hồng nhung đỏ tươi. Khi sư thầy đến bên con và hỏi con – Con thưa rằng cha mẹ con đã qui tiên, thầy cài lên ngực con một bông hoa màu trắng, nước mắt con chan chứa, con chắp tay xá tạ lễ và nhận ở thầy sự chia sẻ sâu sắc nhất. Sau đó chụp chung với thầy một tấm hình.

Năm ngoái, con được thầy cài hoa hồng phấn vì cha đã mất chỉ còn lại mẹ thôi. Năm nay con đã nhận hoa hồng đổi màu, con thật sự buồn – nguyện cầu cho cha mẹ đã trút bỏ được gánh nặng đa đoan trần tục – giờ này cha mẹ thanh thản ở nơi đâu, xin hãy phù trợ cho các con, cháu, chắt nhé. Chúng con luôn nhớ cha mẹ.
 Boong… boong… boong… chuông chùa đã điểm
Mùa Vu Lan đã đi được một nửa tháng, hôm nay rằm… nhưng con không chỉ ăn chay một ngày, xin ăn chay suốt đời còn lại hồi hướng cho cha mẹ và rũ bỏ hết những cám dỗ đời thường.

Con của cha mẹ (MK)
PD Thanh Đức 

Đà Nẵng Du Ký


Mưa Đà Nẵng Mưa Sài Gòn
Hợp chung thành lớp sóng cồn biển khơi
Lâu nay ao ước đầy vơi
Mang tình nghĩa bốn phương trời về đây

Đón mưa Biển Bạc cầm tay
Xông xênh Tiểu Chí cưỡi mây ghé vào
Hỏi vì sao, hỡi vì sao
Biển không nổi sóng ồn ào Miền Trung

Con tuấn mã - chí anh hùng
Leo lên đỉnh dốc trùng phùng "Ứng Linh"
Trời Mây non nước hữu tình
Sơn Trà vách núi soi cùng Biển Đông

Bà Nà Hill - tháp chông chênh
Với tay chạm được mây bay lưng trời
Gió vi vu, suối reo vui
Từ trên đỉnh núi thấy đời vô ưu

Một lần thử sức làm tiên
Một lần bỏ hết ưu phiền sau lưng
Đà Nẵng ơi! mắt rưng rưng
Thương thương như thể chưa từng rời xa./.

MK Thuhanoi 5/9/2012

1 thg 8, 2012

ẤN PHẨM NGUOIHANOI.NET

Kỷ niệm 10 năm thành lập websize nguoihanoi.net - Ban điều hành đã biên tập và xuất bản cuốn sách TUYỂN TẬP II "HÀ NỘI MẾN YÊU" - 

Chủ biên: Mai Khoa biên tập và phụ trách in ấn phát hành 
Thiết kế bìa: Namkts57 - Nguyễn Hoài Nam http://nguyenhoainamkts.blogspot.com/2012/03/ve-bia-sach-cho-mai-khoa.html
 Nộp lưu chiểu và phát hành tại Hà Nội và TP. Hồ Chí Minh tháng 4/2012