25 thg 3, 2014

Dậy thì


Tặng con gái Hoàng Liu

Đêm tĩnh lặng
Tiếng côn trùng ngủ quên ngoài bờ vắng
Lá ngủ quên trên cây
Mây ngừng bay
Ngắm trăng rằm vằng vặc

Hoa dạ hương
Không chờ người
Cứ thả giữa trời thơm nức

Lá tre thôi gió đong đưa
Vô hồn đôi mắt song thưa

Tịch yên
Trống rỗng
Ta không trong ta
Hồn lơ đãng

Trăng tròn mà chi
Dạ hương thơm mà chi
Cái tuổi dậy thì hây hây dáng ngọc
Mái tóc như mây

Có đôi mắt khuất vòm cây…


Giọt mưa



 Tặng anh Thôn Nhân Phạm

Giọt mưa ơi một kiếp đời
Gom bao tinh túy của Người vào đây
Chỉ chờ đượm chút hương say
Chao nghiên theo gió tỏa bay khắp trời.

Giọt mưa tí tách không lời
Mà sao chứa đựng ngọt bùi đắng cay
Biển trời rộng đến chân mây
Thu vào một giọt mưa rây rây lòng

Ngoài kia gió rít - mưa giông
Giọt nào ngọt mát xin dâng tặng người.

Thu Hà Nội, 25/3/2014

MƯA BUỒN

Mưa giăng mắc nỗi buồn nhân thế.
Mờ chân mây dâu bể sớm trưa.
Ai làm trời lã chã mưa,
Để heo may nẫu như dưa kiếp người!
Ngày ướt mặt, xám trời mưa đổ,
Đêm giá băng sương nhỏ lệ rơi.
Heo may cợt nhả trêu ngươi,
Lạnh tê cả bóng giữa trời mưa sa.
Tiếng gió thổi lòng nhòa bão tố,
Lúc nhặt thưa, thác đổ ngàn xa.
Nhớ quên, quên nhớ chẳng qua,
Còn in bóng dáng nhập nhoà cơn mê.
Mưa gấp khúc đường về néo cũ,
Bong bóng kia, phận cũ, kiếp mê.
Dại khôn, khôn dại, khen chê,
Nào ai dẫn nẻo, đi về - hư không!

(Một ngày buồn đến não nề!)
Phạm Thôn Nhân

https://www.facebook.com/photo.php?fbid=419532261516893&set=np.68655996.1806775905&type=1&theater&notif_t=photo_tag