21 thg 7, 2008

Mưa ơi



Tôi xin ngủ quên trong giọt mưa thầm lặng vướng vào tóc em bối rối. Hạt mưa mang hồn ai tưới ướt một vùng kỷ niệm, giọt nào thấm ướt trào lên môi, giọt nào lặn vào tim tôi, vào nỗi nhớ .

Mưa ơi


Gió quất vào mặt người trên phố
Mưa từng cơn lạnh lối em về
Ô cửa nhà ai cũng vừa khép lại
Mưa ngẩn ngơ theo gió tái tê.

Môi mím chặt lòng em bật khóc
Ngày mai này mỗi đứa mỗi nơi
Mưa chẳng thể một lần vuốt tóc
Chẳng một lần quyến luyến trên môi.

Người xa người tội lắm người ơi
Dấu kỷ niệm chôn vào dĩ vãng
Rồi mai này gặp mưa trên phố
Có lẽ không còn sợ lạc mất nhau.

Hà Nội đi qua rung chuyển con tàu
Đường chật chội mưa nhốm màu hiu hắt
Quán phở chiều góc đường Trần Quí Cáp
Chẳng thể ấm lòng mỗi bước chân ta .

Tàu vào ga, con tàu lại đi xa
Cứ trần trụi như tháng ngày chờ đợi
Anh hiểu rằng dù không mong mưa tới
Nhưng có thể nào từ chối hạt mưa rơi ./.

MK.

Nghe M­ưa

Ô kìa, Chàng codon vội vã
Có gì đâu thư thả vài phen
Thơ này chắp bút thành quen
Vung tay vẩy mực để hoen(*) khoảng trời.
Trời cao xanh một kiếp đời
Chở mây theo gió gửi ngoài đồng xa
Hạt mưa reo khúc trường ca
Cho xanh tươi, cho dung hoà cỏ cây...
Sài Gòn vẫn đẹp sáng nay
Mưa đi để lại hàng cây ngậm ngùi
Hoa ơi, gió mát bồi hồi
Lá cành đằm thắm gửi lời đong đưa
Trời có lúc nắng lúc mưa
Bốn mùa đong cả gió mưa đêm ngày
Nhớ thương như trở bàn tay
Gieo mưa cho mảnh đất này thêm xanh.
MN, ngày 17/01/2005.
----
(*) Mây đen.

Ngôi sao cô đơn

Ngôi sao trên trời dẫu cô đơn
Lạnh lùng đêm trắng cả bốn phương
Có phải ham chơi nên vụt tắt
Giật mình le lói một vầng dương.

Thôi thì ...
đêm sau ta lại gặp
Hỡi vì sao sáng suốt đêm trường
Có đêm nào
Lỡ sao không sáng
Chắc lòng tôi sẽ mãi vấn vương./.


MK, 7/1/2005

Mưa

Là anh không biết đấy thôi
Riêng em ngồi ngắm sao rơi bên thềm
Mùa trăng tiếng gió dịu êm
Làm sao mưa được, đừng nên thay trời.
Mưa em thấm đất đủ rồi
Hoa thơm, bướm lượn, đất bồi nên xanh
Nghe đâu lời nói phong phanh
Hờn ghen anh đổ xuống trần làm mưa
Đại ngàn, gió rít, sấm khua..
Giật mình em chút giọt mưa cuối mùa
Để giành chút vốn dư thừa
Để anh xả những cơn mưa đầu nguồn.
MK, 22/1/2005.

Lữ khách và Quỳnh hương






Anh là người lữ khách
Ngắm hoa Quỳnh đêm trăng
Hoa Quỳnh và lữ khách
Trong phút giây bâng khuâng .

Che dấu một sắc hương
Nửa đêm e ấp nụ
Phút giây bừng giấc ngủ
Khoảnh khắc góc thần tiên .

Tình yêu trong hạt sương
Đọng trên cành trên lá
Quỳnh hương tinh khiết thế
Ngọt ngào chỉ một đêm.

Ai giữ được trái tim
Biết yêu thương chờ đợi
Đoá Quỳnh hương mời gọi
Lời dịu ngọt trao nhau.

Đừng đổ lỗi thế gian
Chỉ vì lòng ta hẹp
Hạnh phúc và khổ đau
Ta yêu đời trọn vẹn.

MK , 17/1/2005

Lời nói chia tay




Lá trước khi rơi
Úa vàng héo hắt
Cơn gió vô tình
Kéo tuột khỏi cành cây

Lá bay
Bóng bay
Gió về trời thơ ngây
Cuốn theo lá,
Cuốn theo gió...

Lá rơi về cội
Gặp gỡ
Bóng lên trời
Tan vỡ hoá hư không

Với tay níu chút má hồng
Tuổi xanh mắt ngọc cho lòng ngẩn ngơ.
Lời anh rơi xuống vu vơ
Ừ thì...thôi , tặng vần thơ để lòng ./.


MK.

Kỷ niệm tuổi hai mươi



Ta không tin kỷ niệm của một thời
Lại vô tình rơi vào quên lãng
Những tháng ngày hồn nhiên trong sáng
Mái tóc thề lá phượng nhẹ rơi.

Bao giờ trở lại tuổi hai mươi
Cho tà áo phất phơ nơi cuối phố
Cúi mặt đuổi theo con đường cản gió
Khuất bóng ai trong ngõ nhà ai.

Ngu ngơ ai tha thẩn chiều đông
Cơn gió nhẹ cũng làm lay nỗi nhớ
Thuở hồn nhiên em về cuối phố
Anh mang theo day dứt suốt mùa em.

Trời trở lạnh, anh như một thói quen
Lảng vảng bên thềm đi tìm hình bóng
Nơi nào ngày xưa em thường đứng ngắm
Đoá hoàng lan bên dậu lối nhà em.

Anh bây giờ lâu cũng thành quen
Cứ mỗi mùa về Hoàng lan vàng nở
Ngắt chùm hoa cắm vào nỗi nhớ
Cho khơi lên kỷ niệm tuổi hai mươi.

MK,

Loài hoa dễ vỡ




Bông hoa nhỏ chẳng làm nên gì cả
Nhưng thiếu nó thì đời sẽ không vui
Ta nắm tay nhau đi giữa cuộc đời
Dù dông bão cũng dịu dàng khoe sắc .

Hoa tygôn loài hoa tim ngơ ngác
Nhỏ nhoi giữa đời níu kéo kẻ yêu nhau
Màu hoa tím, họ bảo màu thương đau
Hoa sẽ đỏ khi tình yêu vừa chín.
MK. 29/1/2005

Hoa me đất



Em tặng tôi một chùm me đất
Miền cao nguyên tím ngát vườn xưa
Thuở thiếu thời em xa mẹ lên non
Mỗi mùa hoa về lòng buồn man mác

Lời mẹ ru em khóm tre khóm trúc
Theo chân về cái nắng của đầu non
Hoa me đất mềm mại dịu êm
Cứ diệu vợi trên tay em thủ thỉ


Em lớn lên trong màu hoa tím nhẹ
Nên trong lòng nhiều trắc ẩn lắng sâu
Em chưa quen mưa nắng dãi dầu
Nên e ấp trong lòng người thương mến .

MK, 28/01/2008

Về TP Cảng Hải Phòng: Tiễn đưa người đi

Biết là em chẳng vào đây, nhưng ta cũng viết đôi chút về mảnh đất ấy, có phần hơi thở của người ta kính trọng, vừa qua đời.

Sáng, con đường Đà nẵng-Hải Phòng dường như rộng mãi ra làm cho gió càng ngày càng lạnh, chiếc xe tang chở cậu về nơi yên nghỉ cuối cùng sau cuộc hành trình trên biển từ Thái Lan về. Chẳng biết có phải càng văn minh thì càng nhiều thứ bệnh quái ác hay sao ý, mà lại rơi vào ngay người thân. Cậu đã làm bạn với biển từ năm 20 tuổi, người thợ máy cần mẫn ấy đã đi trên những chuyến tàu Vosco tới các miền châu Âu, châu Á, rồi những năm tháng huy hoàng đã lui vào dĩ vãng. Cty giải thể, cậu đã chuyển về Cty bảo đảm hàng hải... chẳng ai nghĩ cậu lại nghỉ hưu trong khi vẫn rất phong độ, con người mực thước, gần gũi và hiền lành ấy . Của nả thì ăn mãi cũng hết, cậu tiếc cho tuổi mình còn khoẻ, đi tiếp vài chuyến để vớt vát cho con cái được nhờ... Để rồi, đột ngột căn bệnh quái ác đã giáng xuống cậu như một định mệnh khi cậu nằm xuống ở tuổi 60, đơn côi và lạnh lẽo... Cậu ơi !

Ngày hôm sau... chiếc xe con của Kỷ đến trước Ngân hàng trên đường Trần Phú đón chị Minh - chuyến du lịch ngắn ra Đồ Sơn. Xe vượt qua bãi tắm 1, bãi tắm 2, lạnh ngắt... bãi tắm 3 cũng thế và ì ạch leo lên dốc để vào sân toà nhà Casino, tìm được nơi đậu xe - chị Minh dắt đoàn tham quan vào (nếu không có người dẫn vào thì bạn hãy thủ sẵn 1 ngàn USD trong túi nhé) - dạo một vòng, lạnh hết cả người, những sảnh dành cho kẻ ăn chơi, sòng bài của giới thượng lưu mà ta chưa hề biết (có lẽ chỉ xem trong phim Hàn Quốc ) thì nay hiển hiện trước mắt...thôi cũng là dạo chơi thôi mà, ...

Ngày thứ ba, thăm bạn bè quanh thành phố, qua quảng trường bây giờ đẹp hơn nhiều so với năm 1996 (giải Phù đổng) thành phố đã vươn ra sân bay Catpi, ra giáp ranh Hải Dương và lãnh địa như vượt tầm nhìn của dân bản xứ...Chia tay Hải Phòng để qua Phà Rừng về Hạ Long... Ta chưa kịp gặp em - HaLa... Chào nhé ! Chào Hải Phòng.

MK.

Gửi Người Hà Nội



Tháng mười hai em về, ơi Hà Nội !
Chàng vẫn đẹp như xưa - ngàn năm tuổi .
Khoả nước Hồ Gươm trong xanh vời vợi
Soi tỏ mặt người sáng đẹp lung linh

Nhìn thấy mặt cười em vẫn rất xinh
Như thiếu nữ trăng tròn mười sáu
Ngày đi xa thèm hương trái sấu
Gót chân son lặng lẽ đếm mùa .

Hà Nội ơi – Tháng mười hai em về
Vườn xưa đang giăng giăng sương muối
Tròn căng mắt nhìn mà lòng bổi hổi .
Lãng đãng chiều Hà Nội cuối đông

Tháng mười hai một khoảng trời trong
Xin gửi tới người ngàn lời thương nhớ
Xin chúc người rạng rỡ nét tinh khôi
Xin chúc người mạnh mẽ - sâu lắng Hà Nội ơi !

Thuhanoi, 21/12/2004