21 thg 7, 2008

Mưa ơi



Tôi xin ngủ quên trong giọt mưa thầm lặng vướng vào tóc em bối rối. Hạt mưa mang hồn ai tưới ướt một vùng kỷ niệm, giọt nào thấm ướt trào lên môi, giọt nào lặn vào tim tôi, vào nỗi nhớ .

Mưa ơi


Gió quất vào mặt người trên phố
Mưa từng cơn lạnh lối em về
Ô cửa nhà ai cũng vừa khép lại
Mưa ngẩn ngơ theo gió tái tê.

Môi mím chặt lòng em bật khóc
Ngày mai này mỗi đứa mỗi nơi
Mưa chẳng thể một lần vuốt tóc
Chẳng một lần quyến luyến trên môi.

Người xa người tội lắm người ơi
Dấu kỷ niệm chôn vào dĩ vãng
Rồi mai này gặp mưa trên phố
Có lẽ không còn sợ lạc mất nhau.

Hà Nội đi qua rung chuyển con tàu
Đường chật chội mưa nhốm màu hiu hắt
Quán phở chiều góc đường Trần Quí Cáp
Chẳng thể ấm lòng mỗi bước chân ta .

Tàu vào ga, con tàu lại đi xa
Cứ trần trụi như tháng ngày chờ đợi
Anh hiểu rằng dù không mong mưa tới
Nhưng có thể nào từ chối hạt mưa rơi ./.

MK.

Không có nhận xét nào: