25 thg 10, 2013

Nắng gió quê nhà

 
Mai Khoa xin hưởng ứng THÁNG TƯ BÌNH ĐỊNH - Ngô Văn Cư

Thương tặng quê nội thân yêu!

Gió quê nhà mang mùi của biển
Bốn mùa ngây ngất trước trùng khơi
Em ở xa về ngơ ngác thế
Mượn gió neo vào Ghềnh chơi vơi.

Quy Nhơn tha thiết ngày nắng “chát”
Thuở tóc em chưa vướng bụi trần
Mẹ ngồi than quạt bánh đa nướng
Môi mềm khói đượm níu bàn chân.

Trời Nam thương nhớ miền yêu dấu
Gió, mưa, cát, bụi chớ thay lòng
Thương mùa ở lại cùng lam lũ
Tháng tư nắng quái lắm long đong.

Mai Khoa 25/10/2013

25 thg 9, 2013

Bóng nắng



Tặng bbxunau

Em chạy theo bắt nắng,
Anh chạy theo bóng em
Ô kìa anh, nhìn xem
Hai bóng hòa thành một

Ánh nắng thôi nhún nhảy
Dưới trời mây dịu êm
Bóng anh và bóng em
Làm sao chia đôi được?

Gieo vần lục bát mà chơi




Thân tặng tác giả Ngô Văn Cư “bbxunau”

Lục bát ơi! Lục bát à
Gieo câu sáu tám để mà dạo chơi
Ai lên Đà Lạt chơi vơi
Ai về sông nước cùng tôi Sài Gòn
Từ Lâm Hà đến nước non
Hoa Lư lừng lẫy vàng son Vương Triều
Nghẹn ngào Tô Thị cô liêu
Lạng Sơn dong duổi bao nhiêu tháng ngày
Chùm thơ Lục - Bát ngất ngây
Dưng dưng như thể đang say đất trời
Mang Lục Bát đến mọi nơi
Mà như lòng vẫn đầy vơi khôn cùng.

Mai Khoa 23/9/2013

Heo may qua phố






Chút thẹn thùng Thu xưa Hà Nội
Gieo vào lòng theo nỗi nhớ đi xa
Còn đây mỗi chiều Thu mong ngóng
Liễu bên Hồ lơ đãng bóng người qua

Nửa đời… Thu từ áy không già
Cứ đỏng đảnh đón heo may qua phố
Se sắt lòng mắt biếc đi qua ngõ
Thu Hà Nội – nguyên vẹn giữa lòng tôi.

MK 14/8/2013

Sắc màu ngày mới



Hưởng ứng viết "Nông thôn đổi mới"


Thênh thênh con đường về quận Hai
Đô thị mới – dấu son tươi đỏ
Cửa sổ tầng cao lung linh ánh lửa
Hồn nhiên như đôi mắt trẻ thơ.

Bệnh viện quận khang trang từng giờ
Thấp thoáng dịu dàng những tà áo trắng
Người thiếu phụ hạnh phúc thầm lặng…
Trẻ sơ sinh vang tiếng khóc chào đời.

Tương lai về trong tiếng nhạc vui tươi
Nhà thiếu nhi lớp lớp về sinh hoạt.
Tiêng hát sơn ca, dập dìu điệu nhạc
Thiên thần bé bỏng, tình người nở hoa

Luồng gió mới đưa ta về bến sông
Quận hai như nàng tiên kiều diễm
Hàng cây xanh – nhịp cầu là tâm điểm
In trên nền trời Sài Gòn lung linh

Dòng nước trong, nước sạch ngọt lành
Điện sáng muôn nhà, đường xa ngắn lại
Ơi quận Hai, thuở tóc mẹ còn xanh
Vẫn ước ao – qua phà không trắc trở


Hầm Thủ Thiêm thênh thang rạng rỡ
Muôn đời sau dấu ấn còn ghi
Mẹ qua sông ấp áp phút thông xe
Nụ cười đẹp như trăng rằm đáy nước.

Biêt bao điều con chưa nói được
Gửi mẹ yêu – chút thành quả ban đầu
Đất quê mình khoác chiếc áo muôn màu
Từ ruộng rẫy nay đã thành phố sá.

Từ nghèo khó, từ đầm lầy lau lách
Mái trường khang trang lớp học yêu thương
Hàng cây xanh phủ mát sân trường
Cùng thầy cô – mang tiếng cười vào lớp.

Mai Khoa
HNV/TPHCM
  

(15g ngày 28/9/2013 làm lễ tổng kết trao giải tại 57 Cao Thắng, P11, Q3)



16 thg 8, 2013

Như dòng sữa mẹ



 



Như dòng sữa mẹ

Như dòng sữa mẹ quanh năm hiền hòa
Như dòng sữa mẹ đi vào câu ca

À ơi, à ơi!
mẹ muôi con lớn. Dòng nhựa trắng trong
Cao su tình mẹ, ấp ôm mặn nồng
Giọt mồ hôi rơi, giọt nước mắt rơi
Nửa đêm thức trắng, theo dòng đầy vơi

Sáng nay xuân về, đơm hoa mật ngọt
Dòng thương bền chặt đôi bờ môi thơm
Dòng nhựa trắng trong – cho em khôn lớn
Những ước mơ xa, bay vào thế giới

À ơi, à ơi… Cây bao nhiêu tuổi
Bao nhiêu tâm tình – vươn mình đi xa
Cuộc đời từ đó, bõ công mẹ cha
Bao nhiêu vun trồng, bấy nhiêu công sức

Từ trong khó nhọc, bàn tay chắt chiu
Áo mẹ bạc màu, những ngày ấm no
Con đi trường học, áo dài thướt tha
Đường lô hun hút – rợp bóng cây che

Gió ơi ngừng thổi, lắng nghe, lắng nghe
Con đường cao su – Có lời mẹ ru
Vượt lên nghèo khổ, bao ngày gian nan
Lời ru của mẹ - từ dòng sữa thơm.

Phạm Thị Mai Khoa. 17/7/2013

Ủ tình





Ngực trần thôi quyến rũ
Từ nơi mẹ ta xưa
Cuồng phong rồi cũng lặng
Nắng đi qua song thưa...

Em một mình đan áo
Ủ tình ai cợt đùa
Môi ngoan chưa hé nụ
Cứ đợi hoài ngày mưa...

Mai Khoa, 26/3/2012

Nhớ heo may




 

Biết thu len lén đang vào ngõ
Liễu ngưng hơi thở, gió ngừng lay
Một thời thương nhớ Thu vàng úa
Một thời lỡ chạm gót thu gầy

Để thương để nhớ chiều Hà Nội
Một áng thơ tình mới ngân vang
Len lỏi vào con tim khắc khoải
Khe khẽ... kìa heo may xốn xang.

MK. 13/8/2013.

Nhớ !




Mấy bữa nay trời nổi cơn giông tố
Chắc ngoài kia nỗi nhớ dâng đầy
Biển dào dạt chi nhiều quá vậy
Cho trời cao mưa gió lắt lay./.

SG, 14/8/2013
THN

Giá đừng...


Đáp lễ với Noundream nhé!

Giá mà được biết
sớm hơn

Trang thơ cũng sẽ
đón thêm
Nhiều chàng ...

Sài gòn mến khách
khang trang

Đôi lần
Dừng bước
dịu dàng
Níu chân

Xin thưa
Thu đã
Trước sân

Những hoa cỏ
Những trong ngần
tiếng thơ

MK, 5/8/2010

Gió cũng làm đau ta





Gió không màu,
không vị
mà sao biết xót xa

Biết vỗ về
khi mắt người ngấn lệ

Biết quàng vai
khi nao lòng đơn lẻ

Hóa ra
Gió là bạn ta
và giận ta khi buồn
Xin đừng làm ta đau! 


Cung trầm





Anh gửi gì trong những cung trầm
Làm bật máu ngón tay hằn chai sạn
Thời gian! thời gian có nghĩa gì đâu
Nốt nhạc nương vào nhau... hữu hạn.

Ta nương vào nhau, bảy cung bổng trầm
Ta nương vào nhau, nỗi đau vơi dần
Niềm đa mang của người nghệ sĩ
Anh gửi gì trong những cung trầm...

Mai Khoa
SG, 14/8/2013

24 thg 5, 2013

Nick Vujicic: Nghị lực phi thường



Giữa muôn vàn tiếng cười
Có tiếng cười vang hơn mọi tiếng cười
Có tiếng hát rung động lòng người
Một vì sao soi đường cho nhân loại

Nick Vujicic:

Anh là niềm tin cho mọi niềm tin
Tôi xấu hổ khi đã có lúc giận mình
Không làm được điều mình có thể
Chỉ vì thiếu bản lĩnh chút thôi

Khi nghe anh, tôi cùng với mọi người
Mới thấy được con người nghị lực
Đừng bao giờ đầu hàng số phận
Hãy cười lên với thế giới quanh mình
Hãy đi lên bằng nghị lực phi thường
Điều không thể lại thành có thể.
Hàng van con người lắng nghe anh
Đêm vỡ òa giữa đất Hà Thành
Tôi vỡ òa một tình yêu bất tận
Chúng ta hạnh phúc được sống làm người...

(thuhanoi)
MK


Giữa buổi diễn thuyết của Nick Vujicic, trong một khoảnh khắc, sân vận động quốc gia Mỹ Đình như lắng xuống, rồi vỡ òa khi một cô bé không tay, không chân người Việt được mẹ bế lên khán đài theo lời mời của Nick.


Cháu bé 8 tuổi ở Yên Bái - không tay không không - một mẫu người có hình hài giống Nick Vujicic:

Em cháu bé ơi!
Cuộc sống sẽ trở thành ý nghĩa
Hai chú cháu cùng nhau chia sẻ
Chúng ta sẽ chạy thi trên hành tinh này
Chẳng có gì ngăn được ước mơ đâu
Khi ta biết nhìn đời bằng lý tưởng
Biết ước mơ... tạo niềm hy vọng
Và từ đó ta có được tương lai...

(thuhanoi)
MK
22g ngày 23-5-2013

21 thg 5, 2013

Thuận lác saigon



Có lẽ tập huấn ở phương xa (TQ)
Bạn bè chọc ghẹo Thuận nhà ta
Chân tay sẹo bám như hoa gấm
Bởi vốn "đua xe" té trật gà

Gà mang thi đấu ở đấu trường
Thuận thì đấu ở mọi nẻo đường
Sơ xảy chân tay nên có sẹo
Thế là dấu ấn "Thuan_lac" phường...(*)

Nghe mãi thành quen, thấy bình thường
Tên do bè bạn thấy mà thương
Xin có đôi điều trần tình thế
Mong được ưu ái từ bốn phương ./.
---
(*) từ năm 2006 đến nay Thuận được phu nhân chăm sóc nên không còn chạy ẩu...

Vắng bóng

Gửi choctietlon

Hồi này chẳng thấy tiết canh lợn
Chắc tại môi trường có vấn đề
Người ta ham hố thì mặc kệ
Choctietlon ơi! thức dậy đi

Trang thơ hình như ... hình như đã
Vắng bóng lâu rồi tiếng cười vui
Chủ nhân cầm cờ ta theo với
Tiếng thơ như tiếng bóng reo.

thuhanoi_729
21-5-2013

Thơ thành viên diễn đàn bongban.org

Ngày xưa ơi!



Tôi học làm thơ tuổi mười lăm
Khi trang giấy trắng với trăng rằm
Ngân lên cùng tiếng ve góc phố
Mẹ bảo Lại mơ mộng xa xăm...

Nỗi lo của mẹ ngày một lớn
Bàn bóng đá rửa phơi giữa sân
cọc lưới hai đầu hai cục gạch
Căng dây la-két vụt căng gân...

Một thời Hà Nội bình yên quá
Không nhà thi đấu, không trọng tài
Mà như vỡ tổ bầy ong mật
Sướng như chạm trán với... tiền nhân.

Thế rồi - tôi vội vã lên đường
Miền Nam kêu gọi - vội hồi hương
Hai miền thống nhất, tôi quân ngũ
Chả kịp về vui với phố phường...

Giờ đây tôi quên mình tuổi tác
Mỗi lúc lên sân vẫn kiên cường
Ngờ đâu có thằng con hiểu mẹ
Cũng đáng anh hào - lúc ra sân.

Bóng bàn giành giành không có tuổi
Bởi thế chúng ta mới gặp nhau
Lãng tử ngày xưa hai màu tóc
Giai nhân nay cũng bạc mái đầu

Về đây - cùng chung niềm vui lớn
Thể thao tăng cường sức dẻo dai
Chiềuu chiều nghe tiếng trên bàn bóng
Đố ai lặng thinh đến ngày mai...

thuhanoi_729
Sài Gòn 21/5/2013

Đốt...



Mùa hè rực lửa phượng ơi!
Bài thơ lưu bút góc trời năm nao
Chẳng ai đợi vẫn mưa rào
Chẳng che nắng vẫn đượm màu môi ngoan

Đợi nhau từ hạ sang đông
Mà chưa thỏa nỗi ước mong ngày về
Hà Thành nắng chát đam mê
Phượng còn đốt lửa bùa mê... bóng...hình...



Thuhanoi, 21-5-2013

Chọc TCC chút chơi... hén.
http://bongban.org/forum/showthread.php/765-Thuhanoi-v%C3%A0-th%C6%A1?p=193980#post193980