22 thg 11, 2011

MÙA TRĂNG

Sinh nhật MK Rằm tháng mười


Mùa trăng - mùa sinh nhật
Hoa nào dành cho em
Nụ hồng vừa chúm chím
Lộc vừng như buông rèm.

Tháng mười rằm vằng vặc
Nghiêng bầu trời trong veo
Năm xưa nhớ Hà Nội
Mang Lộc Vừng đi theo

Cây vì người mau lớn
Cho Lộc và cho Hoa
Hồng Hồng như môi đỏ
Gieo vào lòng thiết tha.

Miền Trăng lung linh sáng
Sáng một trời tuổi thơ
Gửi gì cho Hà Nội
Hoa và Trăng ngẩn ngơ.

MK.

Tự tặng cho mình nhân mùa sinh nhật.
Cây Lộc Vừng ba tuổi đã trổ bông, mầu đỏ đậm đà rất đẹp. Hoa bói đầu mùa.

Nón lá

Thuở bé thơ theo mẹ về quê

Nơi làng nghề chằm nón lá

Những tàu lá xõe ra phơi nắng

Lá biếc xanh chuyển màu trắng nõn nà

Những chiếc nón ra đời từ tay bà

bằng những đường kim nhẫn nại

Cái chóp xinh xinh đường tròn lớn mãi

Như những con đường theo bước chân đi.

Chiếc nón mỏng manh che nắng che mưa

Che những nụ cười hồn nhiên tuổi trẻ

Nón lá Việt Nam đã đi muôn ngả

Vẫn nét dịu hiền như con gái tròn trăng

Chị dắt tay em qua những tháng năm

Đã lớn lên và trở về thôn cũ

Bà đã ra đi về nơi thiên cổ

Những đường chằm còn mãi mãi vươn xa.

Thân tặng bà con quê nón "Chuông" Hà Tây cũ (Hà Nội ngày nay).

Mai Khoa. 14/11/2011 22:37'

BẠN ĐẾN CÙNG TÔI

Bạn đến cùng tôi có nụ cười
Là mang tươi thắm đến cho tôi
Cũng xin chúc bạn ngày sinh nhật
Hạnh phúc bình an suốt cuộc đời
thanh_luu42


NHƯ NHIÊN TỰ TẠI

Như nhiên tự tại đời viên mãn
Nụ cười khỏa lấp nỗi gian truân
Bạn đến cùng ta vui đàm đạo
Thơ phú xa xôi hóa nên gần...
Mai Khoa.


TẶNG THU HÀ NỘI

Tôi ra đi từ miền quê Hà-nội
Bao nhiêu năm từng trở lại mấy lần
Trên đường dài rôi lỡ bước xa chân
Muốn về lại sao muôn phần khốn khó
Một cái tên thu hà nội đó
Bỗng rưng rưng làm tôi nhớ rất nhiều
Trời phương Nam dù mưa nắng hắt hiu
Không quên được miền quê yêu Hà-nội
Ngày kháng chiến tôi đi theo tiếng gọi
Từ Hà-tây cùng tiếp nối bước đường
Ngày từng ngày theo dõi đất quê hương
Thương nhớ lắm từ con đường xóm nhỏ
Nghe bài hát:Em ơi Hà nội phố
Mắt lệ nhòa thương thương lắm Khoa ơi!
thanh_luu42

CHÂN THÀNH CẢM ƠM BAN thanh_luu42

Đơn lạnh


Giữa bốn bề gió lặng trời yên

Miền độc thoại chỉ còn ta với nắng

Gay gắt miền hoang từng hồi lẳng lặng

Chốn đông người sao chỉ thấy mình em

Nắng quét làn da rám mật khát thèm

Bỏ sau lưng thời gian bụi bặm

Mảng màu đã chuyển dần cô quạnh

Vơi hoàng hôn, về ngủ lưng chừng.

M. 17/11/2011

Chờ...

(chuyện thường ngày)

Tích tắc... kiên trì nhích từng giây

Vòng quay luân hồi, vòng quay, vòng quay

Chỉ có tiếng quạt phát gió ù tai

Tích tắc, tích tắc, tích tắc ....rơi

Chắc giờ này đã ngả nghiêng say

Sao anh không về - ngày mai dậy sớm

Sức khỏe có đâu mà hoang phí

Ngắn cuộc đời, ấp ủ những men cay

Đã bao lần em nói thẳng ngay

Nhậu chỉ làm cho con người nhụt chí

Khi vui vẻ, bạn bè túy lúy

Khi ốm đau chỉ có vợ bên mình

Khuya lắm rồi, em gọi máy cho anh

Tiếng chuông reng mà người không nghe được

Anh bỏ máy - hay anh bận việc khác

Chẳng nghĩ rằng ở nhà có người mong

Sức khỏe là vàng anh có biết không

Ngồi đợi cửa mà lòng em lửa đốt

Cái lo của người vợ từng đêm không thẳng giấc

Giật mình, sợ lỡ có hề chi...

M. 22:00 17/11/2011