6 thg 6, 2014

Ngọc trong đá




(Tặng Mai Khoa)

Hạt ngọc trong bàn tay
Lung linh mà tinh khiết
Sao người không nâng niu
Lòng ngọc đau tan nát…

Tạo hóa thì mênh mông
Mà ngọc đâu dễ tìm
Tình em thật trắng trong
Mà tim hồng rỉ máu!

Tình yêu là tuyệt tác
Có đâu như phù du?
Xin ai đừng như thế
Cho tình yêu bẽ bàng!


20/11/2012
Nguyễn Xuân Sang.

Chiều vàng





Cái màu vàng không thể vàng hơn
Hoa Dã Qùy nở vàng Đà Lạt
Thì thầm thông buông lời reo hát
Phấn thông vàng lãng đãng chiều rơi.

Em theo vàng về chốn xa xôi
Để Mi-mô-za nở vàng nỗi nhớ
Cỏ dưới chân còn ấm nồng hơi thở
Đà Lạt ngàn hoa thành phố ta yêu!...

Bước lãng du về lại cuối chiều
Con đường xưa con in dấu bước
Chạm ánh mắt nụ cười tha thiết
Viên sỏi vàng đùa dưới bước chân ta.

Hồ Xuân Hương (sóng liễu) thướt tha
Đáy nước hồ reo vàng thân thiết
Ở nơi xa em nào có biết
Có một người tìm lại dấu vàng xưa!

Dalat 20.7.2012
Trần Văn Thuyên.

Cảm xúc Thu Hà Nội!




(Vài lời mộc mạc gửi Mai Khoa)

Thơ bạn đang bay mọi nẻo xa
Ý ngọc tuôn trào bao cảm hứng
Lời vàng sóng sánh rất mặn mà
Xa quê lòng những bao lưu luyến
Biệt xứ dạ còn nhớ diết da
Hà Nội thu vàng, vàng sắc nắng
Thương quê nhớ mẹ đã sinh ta.

Bùi Kiên Quyết (Ban Bùi Ngọc Hảo-CA Hai Dương)
15:20 ngày 01/11/2013.

Họa: “Giấc Trưa” của Mai Khoa

Giấc Trưa

Mong manh giấc điệp trưa ơi
Giật mình xao nhãng lả lơi bên thềm
Quơ vào nỗi nhớ êm đềm
Đan xong áo ấm hằng đêm đón chờ
Tháng ba buốt giá vần thơ
Bến sông vẫn đợi cơ mơ bồi hồi
Âm vang tiếng sao lưng trời
Hình như đã lạc cả đời trong mơ
Gối đầu một giấc ngủ trưa
Thơ ơi ta cũng mới vừa chợp thôi.

9:38 ngày 30/10/2013
Bùi Kiên Quyết - 01258283701

5 thg 6, 2014

Gửi người Hà Nội






Tháng mười hai em về, ơi Hà Nội!
Chàng vẫn đẹp như xưa - ngàn năm tuổi .
Khoả nước Hồ Gươm trong xanh vời vợi
Soi tỏ mặt người sáng đẹp lung linh

Nhìn thấy mặt cười em vẫn rất xinh
Như thiếu nữ trăng tròn mười sáu
Ngày đi xa thèm hương trái sấu
Gót chân son lặng lẽ đếm mùa

Hà Nội ơi – Tháng mười hai em về
Vườn xưa đang giăng giăng sương muối
Tròn căng mắt nhìn mà lòng bổi hổi .
Lãng đãng chiều Hà Nội cuối đông

Tháng mười hai một khoảng trời trong
Xin gửi tới người ngàn lời thương nhớ
Xin chúc người rạng rỡ nét tinh khôi
Xin chúc người mạnh mẽ - sâu lắng Hà Nội ơi! 

--- 
* Bài thơ này được NS Tôn Thất Thành phổ thành ca khúc GỬI NGƯỜI HÀ NỘI 
BIỂU DIỄN TẠI NHÀ HÁT TP. GIAI ĐIỆU MÙA THU -2010

Ngõ Thổ Quan không còn bóng mẹ





Hà Nội ơi, những đường phố quen
Đưa em trở về ngõ nhỏ
Đường Khâm Thiên chật hẹp như nêm
Mỗi chiều tàu về ngang dốc phố.

Ngõ Thổ Quan xưa em về cuối phố
Mẹ gánh gồng chạy chợ đầu ô
Giờ còn không hai đầu nỗi nhớ
Tháng này về thắp nén nhang thơm.

Ô Chợ Dừa một chiều cuối đông
Em ngồi bên thúng mẹ nghiêng vai gánh
Tất tả đi về sau buổi chợ tan
Ngày ấy em thơ chưa dứt sữa.

Mười hai ngày đêm Khâm Thiên đổ lửa
Đống gạch than mẹ mới đóng chiều hôm
Để dành cho con có thêm phòng ở
Mẹ lo sau này mỗi đứa một lớn khôn.

Những ước mơ của mẹ dở dang
Giặc rải thảm B52 san bằng nhà cửa
Lấy tấm lưng trần che chở cho con
Mẹ ra đi khi em đang say ngủ.

Ba mươi hai năm rồi mẹ ngồi bực cửa
Theo bước chân con từng bước trưởng thành
Bia kỷ niệm hàng năm chất đầy hoa cỏ
Hình hài mẹ sừng sững như tiếng vọng ngàn năm.

BV Bạch Mai - Hà Nội, 12-2004

Trăng về...



(Tặng anh Kiều Anh Hương)


Thoáng bay chiếc lá cuối thu
Nhẹ rơi theo gió hoang vu giữa trời
Gieo vào đâu hỡi lá ơi
Để xanh tươi một khoảng trời riêng ta

Thu Hà Nội, mối giao hòa
Khát khao về giữa bao la nghĩa tình
Thu xa rồi đến thu gần
Sài Gòn – Hà Nội ngàn lần nhớ thương

Ngày ta úp mặt soi gương
Mặt Hồ sóng lặng vấn vương, bồi hồi
Vành trăng Thê Húc đang cười
Nâng bàn chân thuở tóc dài ngây thơ

Bạn mình ơi, chén rượu mơ
Giao duyên xin tặng bài thơ trăng về
Trăng gõ cửa những đam mê
Hay trăng thảng thốt ... Ta về vui chung.

                               19/01/2007