25 thg 7, 2008

Đạo phu thê

Em biết rằng khi còn tình nghĩa
Đạo vợ chồng chẳng thể thờ ơ
Nhân nghĩa trên đời biết mấy cho vừa
Ta sống cho nhau một đời không uổng phí.

Biết là ta không thể tồn tại vĩnh viễn
Thì khi nằm xuống cũng là lẽ thường tình
Nước mắt rơi trước mộ - tâm linh
Người dưới huyệt cũng chẳng hề hay biết.

Chỉ lòng ta - người ở lại day dứt
Nước mắt trôi ngược trong trái tim đau
Nếu như ngày trước ta sống bên nhau
Không hạnh phúc thì làm sao nuối tiếc .

Anh đừng hỏi một mai anh chết
Em có khăn tang-hoa trắng cài đầu
Con người khi sống hạnh phúc bên nhau
Thì khi chết vẫn tròn vẹn hạnh phúc.

Muasaigon.13/2/2005.

Đào Nguyên

Đánh thức một người thơ, một tình thơ
Nguyệt cầm ngơ ngẩn trăng mờ lối xưa
Mành the níu gió canh khuya
Đào Nguyên vẫn một dáng xưa thẹn thùng.

MK.

Đôi mắt thiên thần

Bất chợt tôi nhận ra em
Bởi bàn tay xinh níu tà áo trắng
Ô kìa, mắt nai ngơ ngác
Em thỏ thẻ hai tiếng - Mẹ ơi !
Phút chốc hai hàng lệ rơi
Trong sâu thẳm nhói lên tình mẫu tử
Đứa bé mồ côi thỏ thẻ
Như con chim non, xa tổ xa bầy ...
***
À ơi, dông bão qua rồi
Tuổi thơ em thiếu những lời mẹ ru
Năm canh úp mặt nằm mơ
Sáng ra thảng thốt bơ vơ một mình ...

Thương cho đôi mắt thiên thần
Ta xin mang lại ngàn lần yêu thương
Ru em trên khắp quê hương
Tuổi thơ khôn lớn ra trường Long Hoa

Góp tay xây dựng nếp nhà
Để em quên hết mình là mồ côi...

Mai Khoa, 6/2/2005

Đi tìm ký ức

Ai ơi dùng chữ ngộ ghê
Nụ hôn phải nhặt mang về đem hong
Cho khô nỗi nhớ niềm mong
Sài gòn kí ức theo dòng thời gian...

Về đi, dạo bước thênh thang
Sài Gòn cũ, mới thênh thang đón người
Vườn thơ một sáng xuân tươi
Cũng xin nở những nụ cười thân thương.

MK,

Chiều ba mươi tất niên

Tiếng bước chân trong gió
Về trong chiều ba mươi
Nhang vẽ vòng nhung nhớ
Mời ba - mẹ dùng cơm ?

Tết này con đã lớn
Đã hiểu được nhân gian
Điều gì cần phải giữ
Phải trân trọng nâng niu

Con nắm chặt bàn tay
Sợ lòng mình bật khóc
Trong giây phút thiêng liêng
Buổi chiều ba mươi Tết.

MK, viết cho Khải Nguyên.

Cầu tre



Cầu tre gió mát trăng thanh
Thảnh thơi dạo bước gieo vần tặng nhau

Ai làm cả gió đắt cau
Mấy hôm sương muối cho trầu đỏ môi...(*)

Bao năm gặp lại người ơi
Cầu tre thay nhịp đá vôi bạc màu
Bê tông cốt thép lạnh lùng
Đón đưa thiên hạ mặc lòng người dưng .

Thương người gồng gánh bên sông
Chắt chiu từng hạt lúa thơm ngày mùa
Cây cầu làm bạn sớm trưa
Vành nón che nắng che mưa đi về.

Ngày xưa tóc ngắn lời thề
Cầu tre lắc lẻo đi về có đôi
Bây giờ đôi ngả đôi nơi
Ngắm trăng ngơ ngẩn nụ cười ngày xưa ./.
MK 4/2/2005
(*) câu thơ sưu tầm.

Cầu kiều 2


Cầu Kiều bán nguyệt cong cong
Cho ai ngả nón đứng trông bên bờ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Gương soi mặt nước hững hờ bèo trôi ./.
MK.

Đánh đu ngày xuân

Thuở giêng hai
đong đưa ngoài bãi cát
Tà áo tứ thân
cột chặt vào nhau

Bốn mắt giao duyên-giữa trời lộng gió
Cánh đu bay bổng
nắng lướt qua đầu
Hương Xuân lẫn vào tóc em bỡ ngỡ
Cho ai say
cùng vạt nắng tháng giêng.

MK, Ngày 10/2/2005

Chờ ai

Katyka_mk.

Chờ ai ra ngẩn vào ngơ
Chờ ai tóc xoã phủ bờ vai thon

Chờ ai khi trái còn non
Đến khi trái chín vẫn còn chờ ai.

Thương nhau dạ xót vai gày
Trăng non, trăng lẻ mỗi ngày cô đơn.

Vầng trăng khi khuyết khi tròn
Chờ ai - ai biết đang còn chờ ai...

MK, 27/1/2005

Biển ơi - nỗi lòng...

Biết rằng không thể đổi thay
Trong xanh biển vẫn vơi đầy từng đêm
Ru cho sóng lặng, gió êm
Cho thuyền với biển trở nên mặn nồng.

Trời cao giận dữ bão dông
Quặn lòng biển cũng sóng dâng tràn bờ
Trời yên biển lặng sóng xô
Mơn man biển lại làm thơ tặng thuyền ./.

MK,

Bạn cùng quê

(tặng Hi ền)

Thuở xưa đi học qua hồ cạn
Tranh nhau lội xuống ngắt búp sen
Đố nhau trong bùn đen dạo ấy
Có gì trong trắng mới vừa nhen.

Là gót chân son còn rất trẻ
Chung đường khi những buổi trường tan
Đợi cho đến mùa hè mưa xuống
Ngào ngạt hương sen, hương thầm em.

Lối nào xưa cũ ta dạo bước
Nay chợt ùa về dạ bâng khuâng
Hãy nuôi đi một thời yêu dấu
Một thời đẹp đẽ thuở hồn nhiên.

MK. 13/2/2005

Ánh lửa

Con thiêu thân khát khao ánh sáng
Như tình người khao khát yêu thương
Biết yêu là khổ - bởi lẽ thường
Dù rằng hiu hắt ngọn đèn con vẫn sáng ./.
MK

Cầu Kiều


Xưa kia ai Bắc cầu Kiều
Cho cô thôn nữ sớm chiều qua sông
Má hồng môi thắm vấn vương
Bóng tà áo trắng nhớ thương hỡi mình./.
MK.

Anh là nguồn nước mát

Giữa sa mạc em tìm được anh
Nguồn nước mát sao anh đành giã biệt
Có thể lời nói chưa gào lên tha thiết
Để trái tim đau cứ cuồn cuộn bão dông

Nhớ thương nhau để cứ mãi ngóng trông
Mong đến giờ có đôi lời tâm sự
Nhưng không hiểu sao giữa bao la vũ trụ
Trái tim người băng giá quá người ơi !
*
Em nghe bầu trời sụp đổ chân người
Có thể muôn đời sau và lâu hơn thế
Em vẫn chưa quên lời anh thủ thỉ
Em sẽ mang theo tất cả đến thiên đàng ...
**
Điều mong đợi chất chứa đa mang
Chưa thể chết vì tình yêu tha thiết
Đã trở về trong pha lê tinh khiết
Ta đã trao nhau cuộc sống bình yên./.

MK.