16 thg 8, 2011

Sợ buồn hoa giấy ngổn ngang !

Sợ buồn hoa giấy ngổn ngang !

Đã từ lâu lắm rồi
Khi em nhìn hoa giấy
Chưa bao giờ nhìn thấy
Cánh hoa kia biết buồn

Màu hồng đỏ tươi luôn
Như mời chào níu kéo
Đôi khi trồng vườn nhà
Cành vươn sang hàng xóm

Hoa nào của riêng em
Hoa của chung trời đất
Anh ngắm hoa chân thật
Màu tím hồng thủy chung.


Mai Khoa

Gửi em có cùng mùa kỉ niệm



Ta với em có chung vùng kỉ niệm
Cùng ra đời vào giữa mùa Đông
Mùa của cây cối trụi lá ủ mầm
Trong lòng đất vẫn từng ngày trỗi dậy

Ta với em tình cờ về trang viết
Để yêu thêm mảnh đất của quê nhà
Nơi chúng ta từ lòng mẹ sinh ra
Đựơc chăm bẵm trong tình thương da diết

Tháng mười một dù mùa Đông rét buốt
Vẫn ấm lòng dâng những đoá vô thường
Mừng thầy cô trên khắp các giảng đường
Gieo hạt giống cho tương lai đất nước

Hà nội thân thương ta yêu da diết
Theo chân về vùng kỷ niệm riêng ta.

Mai Khoa, 11/4/2008

Đa đoan



Thôi trách đời chi nữa hỡi em
Dù có nói đến muốn đời vẫn thế
Trái tim con người lớn hơn chân bể (*)
Đáy sâu kia sao đo hết chân tình

Em trở về đời thực với mưu sinh
Cứ vấn vương một chiều mưa rất lạ
Và như thế em ôm vào tất cả
Nỗi đa đoan gắn kết một đời ...

Mai Khoa.

Con gái Hà Nội




Hà Nội ơi! Hà Nội thân yêu !
Nào của riêng ai giữa nắng chiều
Xưa kia ai bỏ quên câu hát
Cho Hồ Tây sợi nắng liêu xiêu

Tuổi thơ của ta, thuở chớm biết yêu
Chưa tay nắm tay nhìn nhau xao xuyến
Giăng giăng vòng xe nép vai anh ấm nóng
Vườn Ngọc Hà xin tặng đoá hồng nhung

Chiếc ao làng sen vào mùa trổ bông
Che xác máy bay rơi ngày chiến thắng
Lao xao những búp sen hồng
Hoa cắm bình cổ - con gái đáng yêu không ?

Cô gái Hà Nội trong tranh Tô Ngọc Vân
Hay dáng dấp đặc trưng người Hà Nội
Tháng tư hoa Loa Kèn vời vợi
Trắng trong
e ấp
ngọc ngà ...

Chiếc lược đỏ in hình trong đáy nước gương trong
Để hồn ai vấn vương chiều nhung nhớ
Ván cầu rêu phong, Tháp Rùa liễu rủ
Gốc si già vấn vít
thềm đá gột rửa
những thăng trầm.

Mai Khoa, 21/3/2008

Hồi âm


gửi C.T.T

Em định hỏi nơi anh có biển
Có dừa xanh hay có cát trắng tinh
Lời tự sự từ nơi anh đã thấy
Biển Tuy Hòa đang say nghĩa say tình

Anh đừng trách vì sao thu Hà Nội
Vội vã ra đi chưa kịp lời chào
Bầu trời xanh cứ ngự ở trên cao
Và chiêm ngưỡng muôn hình hài nhỏ bé

Thu Hà Nội một cái tên đơn lẻ
Hay cái tên nhiều ý nghĩa trong đời
Mùa thu đến cuốn theo chiều gió
Ai về Hà Nội với Thu tôi.

Mai Khoa.

Truyền lửa

"Tôi lấy lửa, từ trong lặng im "
V.C

Truyền lửa

Anh lấy lửa từ trong lặng im
Lửa trái tim
Sưởi ấm mùa giá rét ...

Anh lấy lửa từ chiến tranh
Trở về từ cõi chết

Lửa trong anh chưa tắt bao giờ
Đánh thức tâm hồn thơ

Nhem nhúm cho thơ em bỏng rát
Lời em chân thật
Sống để biết nhận biết cho.

Em gái



Em cứ gửi và em cứ đợi
Những hồi âm lẳng lặng đã quay về
Gót son ơi, dẫu nắng gió ê chề
Không hoen được bàn chân em trắng muốt

Có đôi lần nhìn em hất mái tóc
Gió ngược bay và tóc xõa ngang vai
Hiền dịu lắm khi khóe mắt em cười
Và nũng nịu trước giỏ hoa vừa nhận

Em gái ơi!
Ai yêu được em là người giàu vô tận
Bởi trái tim nhân hậu - dịu dàng
Sẽ khỏa lấp những miền chai sạn
Tình yêu em! hạt mầm chớm đa mang.

Mai Khoa, 27/3/2008

Đi Biển Ninh chữ



Du Xuân đi Ninh Chữ
Về thăm trẻ mồ côi
Ở miền đất xa xôi
Phan Rang đầy nắng gió

Vì yêu nên cháu ngỏ
Cho đi với bà ơi!
Cháu cũng muốn đi chơi
Tắm biển và tắm cát

Trên đồi cát di động
Ngắm đất trời mênh mông
Từ xa cứ đứng trông
Có một người đồng chí

Đừng nhìn tôi như thế
Tôi sẽ thấy ngại ngùng
Thân thương tôi sẽ kể
Các cháu muốn nghe không?

Mai Khoa, 12 Dec 2007,

Valentine 14-2-2008




Thánh còn mải mê với truyền thuyết
Còn phải chở che khắp thế gian
Cho nhân loại được yêu và được cưới
Được tay trong tay hạnh phúc dâng tràn

Thì em hỡi, yêu không chờ đợi
Cứ làm theo mách bảo của tâm hồn
Cứ nồng nàn trong niềm vui sướng khổ
Eva dấu yêu từ những khởi nguồn...

Mai Khoa, 15 Feb 2008,

Từ khi



Từ khi
Biết đọc bài thơ đầu tiên
Là tiếng lá tre quất vào ngọn gió

Từ khi
Nắng đỏ, trời xanh,
Tre vươn cao cúi nhìn đất mẹ

Là khi
Tôi học làm người
Học làm thơ và ru mãi tình đời

Thương ông
Chẻ tre đan thúng, cật sắc đứt tay
Gian nan mới có ngày vui
Thúng lúa đầy, ấm lòng người cấy gặt.

Thương bà
Da lên đồi mồi, mắt hoen mờ tóc bạc
Lẩy lạc trên nương gội nắng dầm sương
Thúng lạc bán chợ quê lưng còng gày rạc
Tôi thương!

Thơ tôi, tình tôi, hồn tôi vương khắp nẻo đường
Giờ gom lại - vun xới vườn hoa cỏ
Tìm trong kho tàng đồ cổ
Chút thanh tao gieo hạt sớm nảy mầm.

Mai Khoa, 29 Nov 2007,

Hoa trong ngày 8-3:


Hoa Tặng mẹ

Mẹ yêu gánh nặng đôi vai
Cửa nhà ngăn nắp, đời trai phiêu bồng
Thay cha con tặng đóa hồng
Tình thương của mẹ càng nồng nàn thêm.


Hoa tặng vợ

Ơi vòng tay yêu thương
Lo cho anh ngày tháng
Mỗi năm thêm một tuổi
Tình nồng thêm say đắm


Hoa tặng con

Trắng trong là những cánh hồng
Tuổi thơ con trải cánh đồng ước mơ
Qua rồi cái tuổi dại nhờ
Tương lai về đón bến bờ tình yêu.

Mai Khoa 8/3/2008

Sau những lặng thầm




Đôi khi
Lời nói không ấn tượng
Bằng cái nhìn sẻ chia

Đôi khi
Ngoảnh mặt đi
Lau nước mắt
Nhìn thấy chồng con vui

Đôi khi
Bát đũa va nhau
Đau em, đau anh giữa cuộc đời
Mặt đất nứt ra
Để mầm yêu trỗi dậy .

Lời không nói
Tình trao nhau tròn đầy đến vậy
Có lời nào nói hết được đâu !!!


Mai Khoa, 14/2/2008

Nhà Báo Giao thông


Gửi anh TTL,

Xuân đến xuân đi chẳng đoái hoài
Nhà anh vẫn cửa đóng then cài
Chắc là anh đang theo kế hoạch
chạy theo mấy công trình bở hơi tai

Xuân về nhớ lắm giữa Xuân vui
Đà Nẵng nơi anh hoa thắm tươi
Ngắt một bông xinh cài mái tóc
Làm duyên em ước bấy nhiêu thôi

Chả còn xinh đẹp như con gái
Nhưng vẫn yêu hoa đến lạ lùng
Thế nên giao thông trồng hoa cỏ
Quốc lộ giàn hoa giữa thinh không

Anh, Em ở trong ngành báo chí
Nghỉ Tết mấy hôm lại lên đường
Mong anh về kể nghe nhiều chuyện
Chuyện ngoài xa lộ chuyện phố phường.


Mai Khoa, 19/2/2008

Nguyên tiêu 2008


Tặng Nhật Hạ


Cổ đa choàng tỉnh
Gió buông
Chiếc lá vừa rơi

Em nhặt gió trời
Ép trong lồng ngực trẻ
Tiếng thơ thì thầm khe khẽ
Rung theo nhịp đập trái tim
Lặng im...

Nhật Hạ Sài gòn - với thuhanoi
Cuộc đời rất vội
Khi ta kịp níu nhau về
Mắt môi cười đam mê
trò tỉnh thức ...

Nguyên tiêu giữa Sài gòn
Nắng dìu hiu rất thực
Sợ nám má hồng
Nên mây cũng dày thêm
Thơ và nhạc
phút giao hòa dịu êm
Đưa ta về mênh mông
Tỉnh thức .


Mai Khoa

Mảnh vỡ



Ghép hết mảnh vỡ để trộn vào thành vữa
Em sẽ thấy chúng chả còn là vô nghĩa
Những thứ tưởng vứt đi
bây giờ thành có thể
Cứ xem bức tường đi lên bằng
viên gạch so le

Cuộc sống chả cần phải ước lượng bao che
Nó cứ thế !
như bắt đầu bằng ngày mới
Mặt trời mọc và gió không ngừng thổi
Xóa tan đi những u uất mây mù.


Mai Khoa

Dù Em có biết



Tôi đi qua nhà em.
Hoa ra đón
Em không ở nhà - hàng rào cửa kín
Biết là lỡ hẹn thì thôi

Em gái tôi ơi !
Bàng hoàng em làm tôi xốc ngửa
ngậm ngùi
Thương em bàn chân tấy bầm chưa dứt
Em vững vàng không rơi nước mắt
Sao tôi lại khóc hỡi em.

Trước em cô gái không yếu đuối
Em vực tôi hay tôi vực tôi
Đi tiếp nửa cuối
Con đường chưa dài
Sao đi mãi không cùng.
Em và tôi
Mừng mừng, tủi tủi.
*
Con gái,
Nói mà không dám nói
Ngoảnh mặt dấu đi hai gò nóng hổi.
Tôi ơi, nước mắt đừng rơi!


Mai Khoa

Của để giành

Thơ vui:
Gửi anh Lâm Chiêu Đồng

Anh Đồng có rất lắm Chiêu
Chiêu lấy nồi niêu làm trò ảo thuật
treo lên đầu
xe bon bon chẳng sợ
sứt trán mẻ đầu
Anh lai lâm vào dòng họ chó
Chú nào cũng xinh, cũng lớ ngớ
không biết người ta làm trò gì đó
Trăm lẻ một kiểu săn hàng ...
Vào nhà Anh Lâm Chiêu Đồng
Cấm có nín cười được
Bắt đền anh em cười vỡ bụng và đầm nước mắt
Cuộc đời có thế mới vui...
Thuhanoi trốn nhủi trốn chui
ở hóc nhà bỗng phát hiện ra
của để giành ở nhà anh nhiều quá
Khi nào anh Lên Sài gòn nhớ mang theo cho em anh nhé
Những tiếng cười...

Chào năm mới Mậu Tý 2008



Chào năm mới, đón bạn đến nhà
Chuột vàng nghinh đón bạn với ta
Hoan hỉ bước vào năm Mậu Tý
Rủng rỉnh kinh tài - với thơ ca

Anh Tý nổi tiếng trí thông minh
Sáng dạ - tinh khôn đứng đầu tiên
Mười hai con giáp anh bé nhất
Thích vểnh tai nghe thiên hạ khen.

Đầu Xuân du hí ngắm hoa Xuân
Trò chuyện với anh để phân trần
Năm qua gặt hái nhiều no ấm
Xông đất mong anh độ chín phần

Mong anh phù trợ cho làng xóm
Bà con mạnh khoẻ dẻo tay chân
Ra đàng gặp may mua bán đắt
Nước nhà bớt hoạn nạn bão dông

Sau cùng tôi xin một điều ước
Cầu cho nhà nhà được An Khang
Con cháu học hành mau tiến bộ
Ông già bà lão khoẻ bội phần.

Mùng 2 tết 8/2/2008
Mai Khoa

Bài thơ tặng anh


Tặng Phương Hà

Em đến trong chiều thu tàn
Lá úa lá trở về ngàn
Ngỡ ngàng lỗi cũ anh sang
Lau lách dấu mình năm ấy !
Quê cha, đất tổ biển bờ sóng dậy
Một vùng quê như muôn vạn vùng quê
Mồ mả tổ tiên lạ lẫm nẻo về
Vai ớn lạnh - Khói lam chiều buốt giá
Anh mà không phải anh-sương nhuộm tóc trắng
Em vẫn là em áo nâu sờn cổ
Mảnh vai thon anh ngắm hoài vạt nhớ
Gàu vỡ thay đã bao lần
Thương anh khỏa nước ruộng rửa chân
Mài thảm cỏ yêu thêm mùi đất ngái
Quê xa, thương gần, đôi lần vụng dại
Cô gái xưa,
Anh ngày xưa
Nhận ra nhau
Trong e thẹn chiều tà...

Mai Khoa.

Bài thơ cho em


Thơ tặng Hoàng Thanh Trang

Em, cô gái tươi xinh như hoa hồng
Em đến đâu là chim về ca hót
Suối tóc em bay, hoa thơm mật ngọt
Chớp mi đen thăm thẳm một ân tình .

Em, cô gái của ngày xanh
Mang hoa, nắng, gió trong lành
Rót lên đời
một tình yêu
nồng nàn,
chân thực
Hãy yêu đi, những diệu kỳ,
Đốt cháy trái tim nóng bỏng .

Mai Khoa

Nhớ mùa Đào nở



Sáng nay Hà Nội lạnh đấy
Vẫn thương nhiều giá rét mùa đông
Sài gòn thênh thang trải nắng hồng
Nhưng chẳng thể, gom vào chia đôi ngả...

Cây Đào mùa này chắc còn xanh lá
Nhựa chảy tràn mầm sống ở trong cây
Anh cứ gieo vào tình nghĩa tràn đầy
Để sắc hoa về thắm màu xứ sở .

Hà Nội dấu yêu, nửa tim ta đó
Mong đợi ngậm ngùi người giữ giùm đi
Chiếu hội năm nay anh có vui gì
Nhớ Sài gòn anh mang vào chia sẻ./.

Mai Khoa, 01/2008

Hái Lộc Xuân



Gió tặng cho cây sợi tơ vàng
Gieo bao niềm nhớ lúc Xuân sang
Đêm nay giao thừa đi hái lộc
Hái những ước mơ, những mộng vàng

Cành Xuân mơn mởn xoè tay ngắt
Một chút lộc non rất tinh khôi
Ước cho một năm đầy xao động
Bóng bàn nhộn nhịp cả sân chơi

Cành Xuân mơn mởn theo điều ước
Rước may mắn về tại cư gia
Ông - bà - cha - mẹ cùng gia quyến
Sức khoẻ an vui sống thuận hoà

Hái Lộc ngày Xuân, đi du Xuân
Ngắm hoa đua sắc – nắng trong ngần
Tiết Xuân tươi thắm đi chảy hội
Tiếng cười rộn rã – kìa nàng Xuân./.

Mai Khoa. 31/1/2008

Gửi Hương cho Hà Nội


Em gửi vào gió chiều !
Lãng đãng mùi hương bưởi
Tóc ngược chiều gió thổi
Bưởi Diễn vẫn ngọt ngào ...
Mùa Xuân ngắm hoa đào
Môi cười hồng sắc nắng
Đôi mắt buồn say đắm
Những vần thơ yêu nhau
Đã bao mùa qua mau
Lời thơ dường như cũ
Mảnh khăn voan anh phủ
Bay ngược theo tóc bay
Giữ ấm nhé đêm nay
Xuân về đi hái lộc
Hà Nội hương thầm nhắc
Vít hoa cài tóc em
Hương tóc và hương đêm
Quấn quýt nhau thắm thiết
Đào phai và má hồng
Cứ ngời lên sắc biếc ...

Mai Khoa, 24/01/2008

Em xinh tươi


(Tặng Muathuvang)

Em Xinh tươi bên hoa
Qua làn hương ngây ngất
Em xinh tươi bên quýt
Quýt ngọt cho giọng thanh
Em xinh tươi bên anh
Ôm tròn niềm hạnh phúc
Nụ cười như ngây ngất
Một tình yêu dâng lên...
Hoa, trái và con tim
Cùng hoà ca rạo rực
Cuộc đời như mật ngọt
Trong vòng tay thương yêu !

Mai Khoa

Có em trong ta


Tặng Nhím

Một thoáng giữa Sài Gòn phiêu diêu
Ta ngả nghiêng như say trời say đất
Ồ không! Tình yêu ta có thật
Vòng tay ngoan - ta ôm Nhím vào lòng .
Kìa đôi mắt tròn to, dễ thương không
Đôi môi lúc nào cũng chúm chím

Cười mà không thành tiếng
Sao nghe cứ âm vang...
Nhím yêu của chị đâu phải Nhím Còi
Có chăng vì Nhím đi chung Chú Bách
Chú khổng lồ có trái tim tha thiết
Dệt lên những vần thơ hay .
Nhím sướng thế,
luôn luôn được chú dang tay
Dìu dắt từng bước đi –
để trải lòng với blog
Những mảnh đời chứa chan niềm tin - chân chất
Như chị, như em, như thân thiết bạn bè
Nhím Yêu của chị hãy sống và đam mê
Và giữ lấy những khoảnh khắc
ta bên nhau em nhé
Để một mai khi cuộc đời dâu bể
Biết có lần nào ta lại gặp nhau...

Mai Khoa. 2008