Em cứ gửi và em cứ đợi
Những hồi âm lẳng lặng đã quay về
Gót son ơi, dẫu nắng gió ê chề
Không hoen được bàn chân em trắng muốt
Có đôi lần nhìn em hất mái tóc
Gió ngược bay và tóc xõa ngang vai
Hiền dịu lắm khi khóe mắt em cười
Và nũng nịu trước giỏ hoa vừa nhận
Em gái ơi!
Ai yêu được em là người giàu vô tận
Bởi trái tim nhân hậu - dịu dàng
Sẽ khỏa lấp những miền chai sạn
Tình yêu em! hạt mầm chớm đa mang.
Mai Khoa, 27/3/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét