28 thg 4, 2014

Đong đầy nỗi nhớ HÀ NỘI

Phần thường 2010

tuyển tập thơ Thu Hà Nội (mai khoa-2010)











     

THU HÀ NỘI

Bởi mùa thu tinh khiết
Nên ánh trăng sáng ngời
Bởi Hà Nội tha thiết
Nên mẹ sinh ra tôi

Từ ánh mắt bờ mội
Đến nụ cười say đắm
Trăng mùa thu đằm thắp
Giát ánh vàng Lung Linh

Tại Mùa Thu rất xinh
Heo may về níu bước
Gót chân son thầm ước
Thu dịu dàng trong ta.

Mai Khoa.


Thưa cô! người mẹ người thầy!

Tặng cô Diệu Trâm


Gần bốn mươi năm con xa trường xa lớp
Xa bạn bè, nhập ngũ tuổi tròn trăng
Đất nước thanh bình - đất nước vào xuân
Tương lai mở ra con đường phía trước.
Mỗi người đi theo một niềm mơ ước
Thấp thoáng những vinh quang, gian khó đường trường
Nhớ lời dạy - không chùn chân - nản chí
Con đi theo tiếng gọi của quê hương.
Ơn thầy cô, người vững tâm chèo lái
Đưa con đò trí tuệ sang sông
Mỗi bài giảng, một lẽ sống ghi lòng
Vẫn nhớ bến, nơi con thuyền dẫn lối .
Ơn Thầy cô, dù sóng đời bão nổi
Bởi tin yêu ơn nghĩa cao dày./.

MK. 20/11/2012

Kính chúc cô giữ gìn sức khỏe, chúc bà mau lành bệnh và những ngày cô ở Hà Nội luôn nhận được tình yêu thương của gia đình và các trò yêu. Em mong gặp cô. Chắc sau Tết cô mới vào Sài Gòn. Em có nhiều dự án đợi cô về.

offline với Muasaigon (Mai Khoa) Tieuquy, Thầy Nguyễn Lê Ninh, Lương Thu Khánh

offline với chị TieuquyTừ Đức về thăm quê Mẹ

- Trưa 11g đến 11g30 - ngày 23/11/2006.
- Tại : Khách sạn VICTORIA -14 Võ Văn Tần, Q3


người ngồi chị Tiểu Qủy đứng Duyenkyti


Ông Đồ Ninh và Tiểu Quỷ





Chị MuaSaiGon và Tieu Quy







từ trái qua-chiecgiayphale, 911 , duyenkyti.,Muasaigon,
SaoBang, tieuQuy , Ông đồ Ninh

Hoàng Thủy, Quỳnh, Ông Đồ Ninh, DuyenKaty

YÊU MÙA THU HÀ NỘI (Khải Nguyên)

 
Trưa nay, với Quỳnh và Ông Đồ Ninh (Thầy Nguyễn Lê Ninh), nhắc đến Khải Nguyên với những câu thơ cháy...lòng, mới cảm hết được sự dồn nén của người đi xa.Bắt đền Khải Nguyên đấy, ai bảo cứ nhắc đến những gì của Hà Nội làm người ta chạnh lòng, ngoảnh mặt đi lau nước mắt, nhưng lại nở nụ cười mãn nguyện.




Tặng chị thuhanoi.


Chẳng thể nào đánh đổi được đâu
Thu Hà Nội trời trong veo đến thế
Cái chênh chao của con đường anh kể
Lát gạch vỉa hè in dấu bước em qua

Chẳng thể nào gửi cho em chút quà
Có mùi thơm của cốm Vòng Hà Nội
Có lắng sâu của phù sa Hồng Hà ngàn tuổi
Có ngun ngút gió trời của Hà Nội... chớm thu

Chẳng thể nào gửi cho em con phố Nguyễn Du
Để mỗi sáng anh qua - vòng xe lăn chầm chậm
Gương mặt thân quen, nụ cười thật ấm
Dáng vóc Hà Thành nghiêng câu hát anh trao

Chẳng thể nào gửi em một chút nắng hanh hao
Cho ngón tay đan... nồng nàn thêm chút nữa
Cho ai nhớ ai để đêm về gõ cửa
Bao khó nhọc một ngày tan biến trong anh

Chẳng thể nào gửi em mùa thu Hà Thành
Để yêu nhớ... nhớ yêu, để khát khao Hà Nội
Để nghĩ về ai ở nơi xa thật tội
Cứ đắm đuối một đời... yêu lăm lắm Hà Nội - Thu.


Khải Nguyên, 17/10/2007

----
 
@ Khải Nguyên ơi! Cảm ơn em đã tặng những nhớ thương, những nồng nàn, những yêu ghét và cả dỗi hờn

"Chẳng thể nào gửi em mùa thu Hà Thành
Để yêu nhớ... nhớ yêu, để khát khao Hà Nội
Để nghĩ về ai ở nơi xa thật tội
Cứ đắm đuối một đời... yêu lăm lắm Hà Nội - Thu."

(thơ: Khải Nguyên)






 

XIN ĐỪNG RƠI RỤNG NHỮNG ĐAM MÊ! (Khải Nguyên)



Bài thơ chị buồn quá đấy, em "tiếp sức" cho những ai yêu thu Hà Nội đang ở xa nhớ yêu thêm nhiều nhé!


Thuhanoi MK

 
Hà Nội thu về níu áo người đi
Và khắc khoải gọi người xa tìm đến
Thu cứ mát trong để Hồ Gươm thành nơi hò hẹn
Cho giao mùa là cầu nối em - anh.

Hà Nội thu về trong đáy mắt long lanh
Hàng liễu rủ để em buồn anh thế!
Đám học trò nhặt lộc vừng rơi
xâu tràng hoa... cười thật vui,
còn em thì mặc kệ!
Vùng vằng... để hoàng hôn xuống
thật nhanh.

Mẹ bảo: "Tháng Mười chưa cười đã tối",
anh có cớ làm lành
Ngúng nguẩy nhìn đâu đâu,
để mình anh ngu ngơ thật tội
Yêu mà như thế...
còn lâu!

Thu đang còn, đâu vội vã qua mau
Đông chưa về em ạ!
Hoa sữa vẫn tỏa hương mỗi lần anh qua,
con phố nhớ em xào xạc lá
Xin em đừng rơi rụng những đam mê!


Khải Nguyên, 16-10-2008

VÔ CẢM (Nhím Vũng Tàu)





"Chị yêu" Nhiều em gọi chị như thế
Và tôi cũng không ngoại lệ
- "Chị yêu"
Nụ cười chị mới hiền làm sao
Giọng nói chị ngọt ngào lắm nhé
Chị dịu dàng như heo may nhè nhẹ
Mùa Thu!
Chị yêu tôi từ những ngày đầu
Khi tình cờ biết tôi trên net
Ngày gặp nhau, tay bắt mặt mừng thắm thiết
Ngọt ngào vần thơ trao...

Không được gần bên để chia sớt cùng nhau
Những buồn vui đời thường vụn vặt
Gọi điện, nhắn tin phải tuân theo giờ giấc
Tôi một mình quen với buồn vui

Một lần, bất ngờ chị gọi cho tôi
Khi tôi viết bài thơ buồn giận "Sóng"
Dạ, em đây! Tôi cười toe hoa muống
Em quen rồi nỏ có chuyện gì đâu
Điện thoại đường dài ai mà nỡ tám lâu
Câu chuyện nhỏ, nội dung chỉ thế
Không hiểu vì sao qua lời "đồng đội" kể
Chị nói như phim "Nhím khóc lóc um xùm"

Thật nực cười, tôi vuốt giận lặng câm
Dấu chấm hỏi to đùng tôi tặng chị
Đối đáp trên thơ, quái gì mà phiền thế
Vui chỉ đủ buồn - tôi vẫn là tôi
Nhớ để vừa quên - tôi vẫn là tôi
Tôi mệt mỏi lòng tin vì chị
Tôi lạnh lùng bye người tôi yêu quí
Hơn một lần tôi bấm máy lại thôi
Hai tiếng "chị yêu" như muốn trêu tôi!

VT, 07/11/2008

Viết cho ba - Viết cho chị (Khải Nguyên)





Viết cho ba

Viết cho chị


Đã thành sẹo chưa một nỗi đau?
Nỗi đau tròn một năm chị nhỉ?
Nỗi đau chị đau mà chẳng thể ở bên để cầm tay...
Như em vẫn thèm một lần được thế
Đúng không?

Ngày chị lên chức mẹ chồng
Em ở xa... không nhận thiệp hồng mừng con chị cưới
Chị chỉ nói một lời nhưng hơn ngàn lời trao gửi:
Nguyên sẽ chia vui cùng chị nhé em?

Ba ngày nữa thôi, một năm - 365 ngày có lẻ
Dằn mình chị vượt lên
Nuốt nước mắt để gượng vui, như ngày xưa chị vẫn từng như thế
Em biết, chị không yếu mềm, cũng không hề dù chỉ một lần ngạo nghễ
Trước nỗi buồn, niềm đau chị biết mình cần cố gắng hơn lên.

Thời gian cứ dần trôi
Niềm đau mất cha
Chiếc khăn tang màu đen vẫn hằn trên ngực áo
Nỗi buồn khắc khoải
Đau đáu mỗi ngày mà chẳng thể nói ra (?)

Em biết, đời không thể lúc nào cũng là khúc hoan ca
Nhưng đời cũng công bằng lăm lắm
Chị vẫn là chị - đôn hậu, thuỷ chung, bình dị và nụ cười thật hiền, thật ấm
Ánh mắt làm mềm lòng bao kẻ vô tâm (?)

Mà thôi...
Nỗi buồn rồi sẽ nguôi ngoai
Niềm đau sẽ lui dần về quá khứ
Chỉ tự mình thôi
Khi đối diện với chính mình sẽ không hổ thẹn với lương tâm, chị nhỉ?
Em tin: chị sẽ vượt qua!

Một năm rồi... ngày Ba đi xa
Em xin được viết ra những gì em đang nghĩ
Biết, chẳng thể gì ngăn lời yêu thương cứ rung lên thầm thĩ
Rằng: chia sớt cùng chị
Một chút... được không?

Trời Hà Nội hôm nay bỗng nổi bão giông
Nhưng ngày mai, bão sẽ tan chị ạ
Đừng buồn nhiều quá
Thơ sẽ chẳng thể cất cánh bay

Nửa đêm rồi... nơi ấy... chị có hay...?!?

8/7/2007

Đã cười thì... thôi hoa (Tùng Bách)



Đã cười rồi thì thôi hoa
Đã Thu Hà Nội ! còn Khoa-Sài Gòn
Chúc người mãi mãi tươi non
Ngày sau - có dịp - ta còn gặp nhau !

Viết bởi tungbach — 02 Jan 2008, 11:10