20 thg 5, 2016

Một tiếng lòng xin dâng trọn tình cô (tặng cô Ba Hương)

Ngày tập kết tưởng hai năm gặp lại
Lốc thời gian bám rễ đất Bắc Hà
Cô thay bà cưới vợ cho cha
Nàng dâu thảo khoác blu từ mẫu

Đời chiến chinh biền biệt năm tháng
Việc nước việc nhà mẹ tần tảo đa mang
Blur trắng từng ngày mong đợi
Những đứa con lần lượt sóng hàng

Rồi Hà Nội vào ngày nắng đổ
Báo động suốt ngày giặc giã hoành hành
Trường lớp vắng, học trò sơ tán
Dắt díu nhau mẹ gửi con về quê

Hà Nội trong tôi hồn nhiên vào hè
Tuổi mới lớn ăn chưa no lo chưa tới
Đâu biết được cô nhường cơm xẻ áo
Trách nhiệm gia đình đè nặng trên vai 


Chong đèn khuya cô lén đọc lá thừ từ tiền tuyến
Chồng đi B thỉnh thoảng có thư về 
Hội nghị bốn bên đang hồi kết thúc
Dượng có mặt trong đoàn đàm phán hiệp định Pari
 
Đất nước gian lao đất nước diệu kỳ
Những người mẹ thay chồng lo việc nước
Trăm thứ việc đến tay đều hoàn tất
Một tiếng lòng xin dâng trọn tình cô.

Mai Khoa 9/5/2013
(Viết theo đề nghị của Nguyễn Phan Quế Mai)

AI CHO EM NIỀM TIN



Trên góc phố quán sá đông người
Bé thơ ngây tay bưng rổ kẹo
Em đã có một ngày hy vọng
Bát cơm chiều ấm dạ thức ăn tươi

Góc bình yên giữa phố đông người
Người lữ khách và tờ giấy bạc
Gầp nghìn lần rổ kẹo sao đây
Đồng tiền lớn có cánh trong tay...

Nhận niềm tin khách vừa trao gửi
Bé thẫn thờ phút giây rồi chạy
Em đi đâu? Thời gian ngừng trệ
Rổ kẹo làm tin đặt ở góc bàn.

Tình thương vẫn tràn ngập thế gian
Bá tánh có người này, kẻ khác
Để giúp em đôi chút
Nào hay bị đánh cắp niềm tin

Em có trở lại không? Góc phố chang chang
Kìa mồ hôi lăn trên gò má
Em đã đổi được đồng tiền lẻ
Mà lữ khách đã bất chợt rời xa

Em thẫn thờ ngơ ngác giữa phố trưa
Dẫu niềm tin bé thơ còn đó
Dẫu bốn bề bon chen phố chợ
Có ai hay một chiếc kẹo nghìn vàng...

Tâm hồn em tinh khiết bẽ bàng
Hãy cho em niềm tin ngày nắng khát...