18 thg 2, 2009

Trước biển nói gì

Hai đợt sóng chẳng giận hờn chi nữa

Mà xô nhau đến nghiêng ngửa biển trời

Chẳng thể lặng im khi biển thở bồi hồi

Nên sóng đánh tung bờ bọt trắng ./.

Nghe sóng dậy Tây Hồ

Đau đáu trong lòng nỗi khát khao
Được đắm mình trong sương chiều Hà Nội
Hồ Tây ơi, Hồ Tây vời vợi
Tiếng hát ai văng vẳng ở cuối bờ...

Gió Sông Hồng dào dạt vào thơ
Thổi lên những niềm trăn trở
"Tuổi mười lăm em trở thành thiếu nữ
Mối tình đầu mang hương sắc mùa thu"

Dạo bước trước hòang hôn như ru
Đong kỷ niệm gửi về dĩ vãng
Cánh hoa mỏng manh cánh hoa thầm lặng
Đỏ vùng trời thuở tóc em bay .

Hà Nội đang xanh tiếng hát vào ngày
Nắng nhiệt tình rải khắp trời vàng óng
Trở lại cao xanh bầu trời lồng lộng
Mây hòa tan trong sóng nước Tây Hồ ./.

Mưa với nắng

Trời xanh thắm gom mây về cuối phố
Sóng biếc xanh in bóng áng mây về
Sông lặng lẽ dào dạt nỗi đam mê
Gửi hơi nước cho mây thêm tình nghĩa

Đất ôm sông uốn theo từng lối cỏ
Nuôi lớn dòng nên sông chảy về xuôi
Lãng đãng bao năm bờ bãi đắp bồi
Mây tình nghĩa gieo mưa tuôn thấm đất

Đất nhớ mưa mà sao trời xanh biếc
Là muôn đời mưa hát bản tình ca
Đất với nước là nhân nghĩa chan hòa
Mưa với nắng có đi thì có lại./.

Khát vọng

Kìa biển bạc xin hãy ngừng nổi sóng
Hãy vỗ về như cánh võng mẹ ru
Tình bằng hữu theo từ thuở ấu thơ
Giờ nằm xuống vẫn cùng nhau kề cận

Dòng xoáy nào đưa nhau vào vô tận
Đưa nhau về một cõi vắng thinh không
Người ra đi đã mãn nguyện trong lòng
Xin người hãy bình an nơi chín suối

Chỉ đau thương cho đứa con ở lại
Mất mát này gánh nặng dẫu oằn vai
Lấy gì để xoa dịu hết đêm dài ...
Ngày hai buổi lấy gì mà sinh sống

Thôi thì trời đã không chịu đất
Thôi thì đất đành phải nhường trời
Cây với đất ôm nhau nuôi mầm sống
Để ngày ngày hoa lá lại sinh sôi./.

Ca cao ví

Em tôi xin cứ trách người
Thẳm sâu đáy giếng, mặt người rõ không

Bao giờ nước giếng thành sông
Bao giờ núi ngả vào lòng biển khơi

Bao giờ thôi hạt mưa rơi
Thì lòng trắc ẩn mới nguôi trong lòng./.

Biển không bình yên

Tiếc thương từ cơn bão CHANCHU


Lại một lần thêm khắc khoải ê chề
Mẹ đớn đau nhìn con dâu khăn trắng
Những đứa cháu mất cha chưa biết niềm cay đắng
Canh cánh ngày cha ra biển không về .

Biển bao la, biển vẫn thường vỗ về
Vẫn nâng niu cùng ngàn xanh sóng vỗ
Những con thuyền xa khơi về bến đỗ
Khoang cá đầy cho cuộc sống sinh sôi

Bờ biển xanh in dấu trọn kiếp người
Dân vạn chài đã quen mùi sóng gió
Đời ông, đời cha, đời con vần vũ
Ơn biển nhiều dân tôn tạo Nghinh Ông

Thế gian ơi, nước mắt có đủ không
Hòa nước biển thành nỗi đau nhân loại
Tràng hoa dâng cha biển triều đi mãi
Gửi đến những hương hồn đến vô tận thương đau./.

Ban mai xanh

Cảm tác từ phim Ban mai xanh-nhân vật Bằng.


Gió hất ngược mái tóc
bồng bềnh tựa mây bay
vòng xe cuộc quay quay
sườn ngang thành ghế đệm

Ngồi thử chút đi em
vòng quanh hồ đón gió
gió nhẹ và hơi thở
quện vào anh vào em ...


Em cứ tin tình em
gửi vào niềm thương nhớ
cuộc đời như đốm lửa
hạnh phúc thổi bùng lên

Em yếu đuối ở bên
cần đời anh che chở
đừng bắt nhau thề nữa
hãy nhìn vào mắt kia

Nghị lực của sinh viên
năm cuối cùng vất vả
thời gian không chờ nữa
lao vào cuộc mưu sinh...

Đừng hy vọng trong anh
là mái che chỗ dựa
Đừng đòi hỏi ở anh
thần tượng rồi gục ngã

Hãy cùng nhau nắm tay
lội trong mùa gió rét
hãy trao nhau niềm tin
trong muôn trùng thử thách

Khi ta đã có nhau
đi qua ngàn bão tố
Tình yêu như đốm lửa
Hạnh phúc cháy bùng lên...

Thu màu gì

Choàng vai mình cỏ úa
Hỏi mùa thu đây sao
Mùa thu mang màu nào
Xanh lục, vàng hay tím ...

Mùa thu chim én liệng
Tít trên bầu trời xanh
Mùa thu nhuộm áo anh
Vàng tươi màu nắng nhạt

Mùa thu trong câu hát
Đỏ chín màu nhớ thương
Anh đi mọi nẻo đường
Lưu luyến màu hoa sữa

Ai bảo mùa thu buồn
Chỉ tại mình say ngủ
Cho mây kia ngừng trôi
Thu trở thành cỏ úa.

Xin đừng trách thu nữa
Chỉ tại lòng ta thôi ./.

Ngang qua ký ức

Chiếc lá vàng rơi rơi
Thu về trong kí ức
Bước chân ai thổn thức
Khẽ chạm vẫn nhói đau
Hàng liễu rũ nát nhàu
Gục mình vào vệ đá
Lăn tăn con sóng nhỏ
Gió cũng thổi nhẹ hơn
Lướt qua vùng thời gian
Kỉ niệm ngày xưa cũ
Mố cầu cong giấc ngủ
Lim dim hàng rêu xanh
Sỏi dưới chân cựa mình
Nhức nhối lời giã biệt
Tự bao giờ không biết
Ta chia tay mùa thu
Để từ đó đến giờ
Khát khao mùa thu đến
Hà Nội chiều yêu mến
Ký ức chẳng phôi pha.

Người quân tử

Người quân tử trong chiều buồn hoang vắng
Ngỡ quanh mình vô cảm bước chân qua
Ríu rít tiếng chim nắng ấm chói loà
Mùa thu đẹp sao lòng người băng giá

Thu bóng một chiều buồn trôi êm ả
Bước chân chùng đạp chiếc lá vừa rơi
Ừ thì hãy giũ gió bụi phương trời
Xin ngừng nghỉ để hoang tàn dĩ vãng .

Cho ngày mai xin đón bình minh đến
Đón nụ cười sau những gánh lo toan
Bỏ lại sau lưng những thói đua chen
Mầm hạnh phúc sáng lên từng khuôn mặt.

Cho mai sau

Biết đâu đấy em đi về hướng khác
Để anh tìm mải miết cô đơn
Vội vàng chi anh lời dịu ngọt đêm trăng
Rồi lại tiếc những ngày sau đêm tối...

Biết anh yêu mà em không thể nói
Bởi vì ta chẳng dám dối lòng nhau
Sợ chạm lòng anh, Chạm vào nỗi đau
Sợ những đêm rằm
Trăng sáng thế làm sao cho khỏi thẹn
Đừng buông lời hò hẹn
Đừng làm vỡ những ánh trăng
Xin ngàn lần đừng nói... yêu em!
Cho đỉnh núi kia mây mờ che phủ
Cho sóng biến kia rì rầm sóng vỗ
Cho trái đất này trăn trở khúc tình ca

Hãy nuôi đi mầm hạnh phúc chói loà
Cả thế giới vui cùng mùa thu mới ./.

2 thg 2, 2009

Người về từ trang sách

Lật trang sách trong chiều tím biếc
Ngắm thời gian thả theo tiếng chim gù
Vườn tĩnh lặng, ừ ...vẫn thế ! chiều thu
Buồn đến thế, đám mây đen đứng lặng

Người đi rồi, bước chân còn bãng lãng
Tiếng lá kêu xào xạc gió đang về
Trăng cuối mùa vẫn vằng vặc canh khuya
Hương thơm ấy hình như đang thầm nhắc

Niềm hy vọng dù mỏng manh xa cách
Vẫn trở về trong trang sách thương yêu
Hoàng tử ơi, xin cứ nhuộm tím chiều
Yêu công chúa đi ra từ cổ tích ./.

Cảm ơn tình yêu



Cảm ơn người, xin tặng những đắng cay
Những nhọc nhằn đời dâng lên biển khát
Đêm với ngày vẫn tỏ lòng chân thật
Tình đã say nào biết trước cơn say
Là say tình mà chưa hiểu tình say
Cám ơn trời ban phát kẻ thơ ngây
Cho ta tắm trong ao tình say đắm
Như đứa trẻ thích làm điều ngớ ngẩn
Để tìm ra thú lãng mạn cuồng si
Thử lăn vào trái cấm để ai bi
Để đau khổ, để tình thêm vần vũ
Ừ thì yêu vẫn là như thế
Cháy hết mình cho trái chín buông cây
Cháy hết mình cho lòng thoả cơn say
Cảm ơn nhé, cuộc đời luôn sòng phẳng
Yêu là cháy hết mình quên lãng
Chúc cho nhau hạnh phúc cứ đong đầy
Đắng cay nhiều, tay lật ngửa bàn tay
Xin nắm giữ tình yêu thành mật ngọt./.

MK

Nợ tri âm



Dưới bầu trời gió cứ đuổi mây
Lang thang khắp trốn kiếp lưu đày
Kể chi lòng dạ luôn trĩu nặng
Mơn man gió cuốn hạt mưa bay

Mưa về với đất mưa lên cây
Len lỏi trong từng lớp đất dày
Mưa về thắm đượm trong hoa trái
Dịu ngọt hương thơm giữa vòng tay

Lênh đênh biển trời ngày mưa gió
Thương nhớ nắng vàng ở thu xưa
Đất, nước nuôi ta giờ khôn lớn
Tắm mát đời ta bởi gió, mưa .

Nợ chi cho muôn đời còn nợ
Quấn quít yêu thương nỗi hợp tan
Dưới bầu trời xanh cùng mây, gió
Nắng ấm bao dung nợ tri âm ./.

MK

Hình như ...



Hình như nghĩa là chả biết
Sao câu nói cứ vu vơ
Thà như một vầng trăng khuyết
Lá tre vương vấn trăng thu .

Hình như lời nói ngu ngơ
Giai nhân âm thầm thương nhớ
Cửa sổ nhà ai vàng võ
Mành xiên nắng chửa phai màu

Mơ màng... hình như để ngỏ
Vườn thơ trước ngõ nhà nàng
Cúc vàng thôi không chúm nụ
Ong buồn vỗ cánh đừng sang .

Hoa ơi, nợ ong nhuỵ ngọt
Bướm ơi, nợ những cánh tiên
Bên thềm áng thơ dang dở
Hình như chờ đợi đã quen.

Xin người dăm ba câu nữa
Cho tỏ nước bước đường đi
Đừng gieo vào lòng mắc nợ
Buồn thôi dối dấu chim qui./.


MK

Mưa thu



Thu đi quên nắng vàng trên phố
Xin đừng xoá vội bước chân qua
Để thu hồn nhiên cười nhung nhớ
Khi giọt mưa làm mi ướt nhạt nhoà

Xin gọi mưa về trong sáng nay
Mùa thu đã gieo nắng hao gầy
Gọi mưa về trong mùa hợp phố
Con chuồn chuồn ngơ ngác tầng mây

Xin gọi mưa về trong vòng tay
Giọt rơi trên tóc gió heo may
Mưa như sương sớm như dòng lệ
Cười với má hồng, với men say .

Kìa gió lên, gió hát khúc nhạc vui
Cuối trời tiếng sáo nhẹ vi vu
Nâng đời lên chín tầng mây thẫm
Lác đác lên ngàn giọt mưa thu./.


MK

Mùa thu đi



Mùa thu ra đi
Vàng con phố nhỏ
Hoa vấn vít người
Leo lét mảng rêu phong
Hồ nước xanh trong
Lặng lẽ dấu nỗi lòng
Ta mang hết buồn
Gieo vào từng vòng xoáy
Cầu già cỗi
Lắc lư làn sóng dậy
Sóng âm vang
Vọng theo tiếng còi tàu
Anh lặng lẽ nhìn
Con hạc trắng bay cao
Trời Thu nắng ánh lên màu ngọc bích
Xin Đừng vội trách
Thu đi rồi xa khuất
Trong lòng mình
Thu vẫn đẹp sáng nay./.

MK



Đón bạn bên Hồ Gươm

Em đón ta trước đền Ngọc Sơn
Cây tháp bút vẫn hiên ngang đứng đó
Mùa thu Hà Nội nghiêng nghiêng thảm cỏ
Lối vào đền ngơ ngác hoá thân quen

Và em cười ríu rít hồn nhiên
Cùng đám bạn đưa ta về kỷ niệm
Thuở thiếu thời những trang giấy màu nhiệm
Vẽ khoảng trời trong hoa sữa nồng nàn...

Lối em đi về Hà Nội thu sang
Ươm vàng nắng tóc vờn bay theo gió
Thu quấn quít theo vòng xe oà vỡ
Lá thu rơi vương vấn khúc giao mùa

Dưới tán lộc vừng chùm hoa màu lửa
Giữa mênh mông, ta bất chợt ngu ngơ.
Bên gốc cây già ta chập chững làm thơ
Để suốt đời trở thành người mắc nợ./.

MK



Tình yêu hãy lớn lên

Tặng May Ha


Bãng lãng trong em một vùng trời lạ
Một vùng thương, vùng nhớ, vùng đau
Em xót xa cho kí ức nhiệm màu
}Mùa kết trái hoá thành mùa phiêu lãng.

Em ra đi mang u sầu hoang vắng
Gửi lòng tin vào cơn gió vô tình
Để hao gày thức dậy trước bình minh
Dâng nước mắt gửi vào miền hoang dại

Tiếng thở than hiểu ra tình gian dối
Trút đắng cay giằng xé khoảng trời thơ
Thì em hỡi buồn chi tuổi mộng mơ
Cơn gió thoảng cuốn tình yêu vụt mất

Em cho đó là niềm đau đớn nhất
Mất lòng tin vào lời nói vu vơ
Con thuyền lênh đênh không biết bến bờ
Hoang đảo vắng đắm chìm cơn ác mộng.

Không phải đâu em, tình yêu lãng mạn
Lúc thăng hoa, lúc trầm lắng im lìm
Nhưng không phải như thế là đã hết
Có một tình yêu chưa thức tỉnh con tim

Trong tâm hồn của kẻ yêu nhau
Hãy nuôi lớn tình yêu và hy vọng
Ngàn thác đổ đổi lấy lòng biển rộng
Dông tố qua rồi êm ả nắng ban mai./.


MK

Kiếp luân hồi



Chết ... cuộc đời không thể hết
Chỉ là chuẩn bị cho một kiếp sau
Tương lai kia như cuộn chỉ màu
Dệt lên cuộc đời sóng gió

Chết để lần sau lại gặp gỡ
Lại đầm mình trong cuộc sống nhân sinh
Nuối tiếc thêm đau, thà cứ phận mình
Đã hẹn đi để rồi trở lại

Ta sống cho nhau suốt đời bươn chải
Suốt đời xây, vo hạnh phúc vuông tròn
Khi nhắm mắt chẳng thẹn với đáy lòng
Đời vốn thế tiễn đưa xin đừng khóc.

Xin đừng níu kéo như ngàn đêm trước
Xin đừng bận lòng cho kẻ ra đi
Xin hẹp kiếp sau ta sẽ quay về
Làm cho hết những việc còn dang dở./.
MK

Vô thường



Đã hứa trong dạ chiều nay
Có về thì cũng đong đầy giếng khơi
Đầu làng lũ trẻ rong chơi
Trăng ngồi vãn cảnh, người người đi qua

Đã gieo tình với mưa sa
Dù cho nặng hạt biết là còn thương
Bàn chân rũ bụi dặm trường
Ngoảnh đi lòng những vấn vương một chiều

Thế mà rằng chớ liêu xiêu
Mặc cho con xít chiều chiều qua sông
Thương thay con sáo sổ lồng
Lồng con phòng hẹp tang bồng mình ta.

Em về đi, mặc mưa sa
Giận chi duyên nợ đường xa đừng buồn
Gieo bao hạt bụi vô thường
Hạt trong đáy giếng, hạt vương lên trời

Dẫu trăm năm trọn kiếp người
Cũng không gánh nổi phận người đa mang./.


MK

Thu xưa - Thu nay



Ném chiếc lá xanh lên trời
Tận hưởng mơn man của gió
Gió của mùa thu cửa sổ
Cũng ngây thơ như mắt em

Thu xưa là Thu của mẹ
Miệt mài kim đan áo len
Kịp tiễn cha vào mặt trận
Bên mình hơi ấm thân quen

Thu nay dạo trên đường phố
Hây hây đôi má ửng hồng
Gót hồng lướt trên thảm cỏ
Xôn xao giọt nắng mênh mông

Em đón Thu trong hoàng hôn
Hồn nhiên nâng chùm hoa đỏ
Mắt cười hồn nhiên rạng rỡ
Em tặng ta cả mùa thu ./.

MK.

Bình yên đi con sóng

(Tặng bà con quê nhà Quỳnh Long)

Bình yên đi cho thuyền cha ra lộng
Theo con nước thả những lưỡi câu đêm
Ánh đèn lung linh như đôi mắt sao nhìn
Mà âu yếm, mà yêu thương quá đỗi .

Tàu dừa buông giữa dòng chìm nổi
Như bàn tay mơn chớn sóng đêm đêm
Thuyền cha đi theo con nước trăng liềm
Mùa đánh bắt thuyền câu giong khắp biển.

Hãy nhè nhẹ những nàng mực kiều diễm
Những chú mực ham chơi dính lưỡi mồi
Giữa biển khơi một nắng sẽ tinh khôi
Món hảo hạng nhà hàng làm thức nhắm.

Cuộc đời cha suốt một đời tắm nắng
Giữa biển xanh nên sóng cũng hòa tan
Sóng biển ơi xin hãy mãi bình yên
Để ngày ngày Cha giăng câu kiếm sống .

Bãi cát Quỳnh Long chưa một ngày vắng bóng
Bước chân cha in vạt cát ven bờ
Thuyền câu dù một ngày ngơi nghỉ
Nhưng cha không ngơi nghỉ bao giờ ./.
MK.