19 thg 11, 2008

Thu Hà Nội chiều vàng lá đổ


Là thu đấy, chiều vàng lá đổ
Nhấp nhô mái phố - lặng lẽ rêu phong
Chiếc cầu thang gỗ nâng gót vào phòng
Mở toang cánh cửa lòng - đón lá !

Gió quất vào tay, gió lay nghiêng ngả
Mơn trớn quanh chỗ em ngồi
Cuốn sổ nhật ký thảng thốt bồi hồi
Nhặt chiếc lá ép thành nỗi nhớ .

Thu Hà Nội chính là em đó
Thu trong lá, thu trong gió ... heo may
Thu Hà nội một nét thơ ngây
Bâng khuâng về trên đường Hoa Sữa

Hồ thuyền Quang như vuông vải lụa
Tháng năm qua sáng tựa gương soi
Chiều Thu Hà Nội lặng lẽ heo may
Góc đường Nguyễn Du giăng đầy Hoa Sữa.

Thơ buồn

Thơ vẫn buồn đến vậy
Vẫn đau đáu nhớ thương
Từ hai phía con đường
Lướt qua nhau lặng lẽ...

Em về đi, em nhé
Cho một sớm mai kia
Bình minh sớm mùa hè
Tu hú vang tiếng hót

Hẹn mùa về trái ngọt.....

Ta còn mãi bên nhau

Em đi đầu mùa Xuân
Ta cuối mùa ngóng đợi
Trời xanh cao vời vợi
Ngày tháng dần qua mau

Ta vẫn ở trong nhau
Và con tim cùng đập
Nỗi nhớ nào thổn thức
Giọt nước mắt ngừng rơi .

Ở phía cuối chân trời
Rung lên ngàn khúc hát
Lời trái tim tha thiết
Tình nghĩa vẫn đong đầy .

Gà yêu của ta đây
Nhớ tìm bầy hội ngộ
Dù xa xôi cách trở
Ta vẫn mãi bên nhau./.

Nợ tình

Kẻ đau tình, sầu như lời chim vạc
Tối mặt nằm mơ bầu cạn chửa say
Rượu ai cất đó đêm nay
Đem dâng cho kiếp trả vay nợ tình .

Uống cho cạn chén lưu linh
Uống cho rượu chát tỏ tình với ta
Người ơi chớ vội đi xa
Một lần thôi uống với ta một lần.

Trả nợ rượu, trả nợ tình
Tang bồng quảy gánh sầu tình tình tang
Điên như kẻ sĩ lang thang
Nhà thơ Bùi ...vẫn mở toang cõi tình.
----------
Gửi tặng cố Nhà thơ Bùi Giáng.

Nhớ ngày giỗ Trịnh

Anh ra đi đã mấy mùa
Sài gòn gió nhẹ - nhẹ như ru
Ru tình - tình nồng hương còn đó
Để lại cho đời khúc thiên thu

Em lầm nhẩm những lời ca day dứt
Gieo xuống lòng người lệ ướt mi (*)
Lối chim đi, lối lữ khách ra đi
Khắc khoải bi ca khúc tạ từ.

Anh ra đi nay đã mấy mùa
Sóng đã về đâu sóng cứ xô
Lòng người hiu hắt hồn cô quạnh
Tên người còn nhắc đến thiên thu.

Người về

Gió khuya vẫn nặng lời thề
Dù đêm trăng sáng ngoài kia mặc lòng

Đã đành hai chữ thuỷ chung
Dành cho nhau, suốt tháng năm mất rồi .

Người đi biền biệt giếng khơi
Thương người vợ trẻ giữa nơi đô thành

Mùa Xuân chắp cánh chim bằng
Dẫu đi xa vẫn đằm đằm nhớ thương ./.

Mưa tháng tư

Nắng hào phóng tháng tư
Chói chang cười nhíu mắt
Em đung đưa bím tóc
Trông thương quá đi thôi...

Sài Gòn nắng xanh trời
Mùa khô đang hừng hực
Bước chân ai dồn dập
Như tiếng của đoàn quân .

Mưa Sài gòn tháng tư
Mưa cờ hoa tổ quốc
Quê hương trong mỗi bước
Có tiếng hát ngân vang ...

Mùa đông đã về

Mùa Đông qua tiễn lá vàng
Khẳng khiu cây lại trơ cành ngủ yên
Con đường xưa dấu chân in
Ai còn nhớ nữa đi tìm bóng ai...

Trăng khuya lạnh lẽo sương mai
Áng mây vuốt mặt trăng ngồi ngẩn ngơ
Người còn nặng gánh với thơ
Cây còn ấp ủ mầm chờ nắng lên

Trăng- mây - cây - lá dịu êm
Bên đời quấn quít còn duyên mặn mà
Đông dù quay quắt gió mùa
Hữu tình vẫn đợi vẫn chờ mình đây ./.

Lối rẽ con đường

Con đường có tội tình chi
Tội là tội của kẻ đi bẽ bàng
Gót son nàng lặng lẽ sang
Ngoái nhìn câm lặng bóng chàng bước theo.

Ô hay chàng có ngờ đâu
Một lần gặp một lần đau tới giờ
Ngã ba còn nhớ câu hò
Ai sang bên nớ bỏ bờ bên ni...

Chim bay theo gió chim đi
Người khăn áo, người vu qui theo người
Ngã ba gió lặng, mồ côi
Con đường như thể hồn tôi đứng nhìn./.

Hà Nội mùa thi

Hà Nội mùa này cái nắng vừa lên
Lá rung nhẹ giọt sương mai lóng lánh
Giọt hồn nhiên xuống mắt em sóng sánh
Nụ cười duyên dấu e thẹn vào trong .

Hà Nội buồn - cái gió mênh mông
Chàng trai trẻ hít sâu lồng ngực trẻ
Có điều gì lắng sâu, mới mẻ
Mà ngẩn ngơ trước hoa cỏ mùa thi

Là vô tình bãng lãng người ơi
Cành Phượng vĩ níu vòng tay bè bạn
Tiếng chim hót trưa hè nắng hạn
Tiếng chim rơi nỗi nhớ vơi đầy

Hà Nội lên cao gió hát bồi hồi
Trang Nhật kí lần tìm màu hoa đỏ
Thời con gái yêu lần đầu bỡ ngỡ
Cứ tưởng riêng mình cất kỷ niệm thế thôi.

Hà Nội yêu thương không chỉ riêng tôi
Người hãy giữ cho riêng mình nữa nhé.

21/4/2005