21 thg 7, 2011
Em về đi...
tặng saobang
Em về đi trời sắp sáng mất rồi
Sao chẳng thể sáng khi bình minh chợt đến
Tuổi hồng em với bao niềm thương mến
Cứ hồn nhiên như chưa thế bao giờ .
Mặc người ta vui với bạn với bè
Với những mối tình dở dang dang dở
Cũng đến lúc chân chồn gối mỏi
Phải tìm về một chốn bình yên...
Ai cũng thế, không cưỡng nổi trái tim
Với nhịp đập chứa chan cùng hoài bão
Với ước ao vùng trời xanh thơm thảo
Cho ta ngọt lịm những lời yêu thương
Em sẽ về ôm ấp mối tơ vương
Một lần thôi để quên đi dĩ vãng
Như bầu trời bình yên quang đãng
Chim hoà bình lại vỗ cánh thương yêu.
Ước mơ mùa đông
Nói gì nhỉ khi gió lùa se sắt
Gió Đông về mang giá buốt tái tê
Cơn bão đêm qua cũng lần lượt tràn về
Ngày dông bão màn đêm càng trĩu nặng .
Mưa từng cơn mây tần ngần đứng lặng
Gieo hạt buồn lên mầm sống cỏ cây
Tan tác mùa gió trút lá thơ ngây
Mầm nhựa sống vẫn trào lên tha thiết .
Hà Nội thương bàn tay em thoăn thoắt
Tiếng chổi đêm cho thành phố ngày xanh
Ai đó hân hoan buổi sáng trong lành
Mặc giá rét phủ lên bờ vai lạnh
Em không biết về người cùng cảnh
Gửi ước mơ vào những công trình
Những thiên thần thai nghén khai sinh
Thay cánh tay bằng vòng quay trí tuệ .
Những chiếc xe đêm đêm thay chị
thay em, thay cho những cuộc đời vất vả lo toan
Những chiếc xe như đôi cánh thần tiên
Đường phố đẹp - Cho mùa đông bớt giá.
3/10/2005
Ti gôn mỏng manh
Em dung dị như làn môi mọng đỏ
Anh khát khao cháy mãi chẳng hết mùa
Bước chân đi lại cảm thấy bơ vơ
Hồi luyến tiếc càng làm hoa rực rỡ.
Cánh mỏng manh níu mùa hè rực đỏ
Len lén nhìn bất chợt đã sang thu
Nhuộm tím lòng chưa hỡi cánh ti gôn
Để se sắt chiều ai về lạc lối .
Dây mảnh mai, lá cành nhức nhối
E ấp nhìn sau vòm nắng đung đưa
Cứ nhảy nhót vin cành như ghẹo gió
Ngây ngất say giọt nắng xéo cuối mùa
Ti gôn hỡi em mỏng manh tinh khiết
Mà dịu dàng đến lạ chẳng hờn ghen
Kìa đôi mắt chớp buồn như giọt lệ
Cánh hoa tim da diết bén tình duyên.
28/11/2005
Thuhanoi
Hanh hao cơn gió thổi
Tóc ngược gió bay lên
Hà Nội mùa thu cũ
Lá lót bàn chân êm...
Thời áo trắng
Ta đã tặng hoa nắng cho em
Mùa ra đi và mùa còn trở lại
Tiếng chim gù khắc khoải trên mái ngói
Hà Nội vào đông - Áo trắng còn vẹn nguyên
Tiếng ai hát trên đê chiều cuối năm
Để bước chân đi lòng còn ở lại
Màu ngói cũ sắt se cơn gió lạnh
Mặt nước hồ sóng sánh lớp mây bay
Ta chưa xa Hà Nội từ ấy
Bởi trong lòng gói kỉ niệm thiêng liêng
Xin tặng hết những mùa thu cũ
Cho ta còn lưu luyến tuổi thần tiên.
29/11/2005
Gọi mưa
Sinh nhật Mưa MK15/11/2005
Người gọi mưa, gọi nắng, gọi gió
Hay gọi tiếng chim kêu bên vạt cỏ, bìa làng
Gọi cánh hoa mua nở tím lối người sang
Mùa bãng lãng bỏ đi sao nhanh quá
Mùa Đông xưa cũng vào mùa trút lá
Mẹ trở dạ - hoa khai nhuỵ đơm bông
Tháng mười một dù không đợi không mong
Vẫn cứ đến theo vòng xoay quĩ đạo
Cây mùa đông đã bao mùa thay áo
Tiếng trẻ thơ đang vỡ giọng ê a
Tiếng ngọt ngào tiếng suối hát - trăng già
Dấu vào tóc mùa trăng đầy ánh bạc
Ta đi tìm ngày tháng miền cực lạc
Đồi trung du sỏi đá cứ ngân lên
Ta tìm về khai sinh cho cánh đồng hạnh phúc
Trái vuông tròn thấm thoắt mọng trên tay
Đứa bé tình yêu đã lên lão ai hay./.
4/11/2005
Nỗi buồn
Tôi đi tìm tôi
Trong viên sỏi lăn tròn trên bờ suối
Suối thơ thẩn
mỏi mòn đêm ngày rong ruổi
nước trong xanh vô tư đến lạ kỳ
Suối hát thầm thì
Lời ngọt ngào cùng vầng trăng cổ tích
sỏi tròn
lăn theo triền cát
Bào mòn nhẵn nhụi vô hồn
Mặc cho mưa nguồn
đổ về lòng suối ngày đen rầm buồn tủi
Ơi dòng suối
người gột rửa linh hồn đá cuội
nhẵn bóng, tròn vo
Sao người không cho cuội một linh hồn như bao kẻ ban cho
Để nuôi một tình yêu
Như muôn vàn tình yêu trên thế gian thường nhật
Tôi đi tìm tôi
Trong viên sỏi lăn tròn ngày dài bất tận ./.
27/10/2005
Ngày chờ đợi
Em đã đúng khi trở về Hà Nội
Nơi con tầu vào sân ga cuối
Những cuộc hành trình mãi mãi lao đi
Tuổi trẻ hồn nhiên vạt cỏ xanh rì
Lung linh sáng sương tan trong nắng sớm
Ra đi vào ban mai giữa Hà Nội yêu mến
Nhớ nhung nhiều nên thơ cũng bâng khuâng
Thôi nhé em đừng ngăn cản bước chân
Cho Hà Nội ngày về thêm ấp ủ
Cho xanh tươi phố sá vào giấc ngủ
Xốn xang chờ nghe những tiếng chân quen
Nơi em về, ơi Hà Nội thương yêu
Đông đang đến trong vòng tay chờ đợi./.
10/11/2005
Mùa thu
Nên ánh trăng sáng ngời
Tại Hà Nội tha thiết
Nên mẹ sinh ra tôi
Ừ chúng ta thành đôi
Để cho mùa thu đẹp
Cho lời ca lên ngôi
Sáng lên từng khuôn mặt.
8/12/2005
Mưa phiêu du
Chàng lãng tử phiêu du
Gửi tình vào quên lãng
Rồi chợt mưa, chợt nắng
Trách cứ tại ông trời
Mây đen lặng lẽ trôi
Trời già thì lẩm cẩm
Hờn ghen trong tiếng sấm
Mưa cứ dội ào ào
Muốn thì thầm thương yêu
Muốn nghe lời dịu nhẹ
Vơi buồn đi mưa nhé
Mong manh và phiêu du.
9/11/2005
Mùa hoa sữa
Tôi nhận ra em mùa hoa sữa
Hà Nội trong tôi lãng đãng giữa trưa hè
Nắng Hà Nội cũng dữ dội đam mê
Nên ai đó nhuốm màu da bánh mật...
Đông qua, xuân về, hè đến, thu sang
Những câu hát về Hà Nội mênh mang
Trên triền đê sông hồng ngàn năm sóng vỗ
Hà nội ơi, ngàn năm lịch sử
Nuôi lớn những ước mơ cho ta mãi bên nhau.
Mong manh
Chiều cạn
nắng mong manh
Hoàng hôn buông
thật nhanh
Xin níu tơ trời lại
Dệt vào nỗi nhớ anh
SG, 8/11/2005
Mong gặp mưa
Ngày không mưa thu đi về ngõ vắng
Chẳng ai buồn vuốt mái tóc ngang lưng
Gió ngẩn ngơ lạc giữa phố lưng chừng
Thu lạnh lẽo nhớ thương mưa nhiều lắm.
Giọt mưa thu như tiếng vọng xa lắc
Thánh thót rơi bản nhạc cứ vô tình
Anh im lặng mưa từng hồi im lặng
Vẫn lắng nghe những khúc nhạc mưa rơi !
28/11/2005
Không đề 3
Bàn tay xinh sẽ chìa ra lần cuối
Nắm chặt vào kỉ niệm tuổi xưa xanh
Mối tình đầu không trọn vẹn chúng mình
Gặm nhấm mãi thêm đau làm chi nữa
Thu qua đi năm sau về bên cửa
Lại ngắm nhìn lại tắm những ánh trăng
Thu không già đi bởi kho tàng thời gian
Ngày khôn lớn nhìn thu không hối tiếc.
30/11/2005.
Lệ buồn
Nỗi buồn ơi nỗi buồn
Lệ ở đâu cứ đến
Mặn chát ở đâu môi
Mắt mơ màng biêng biếc
Suối ở đâu cứ reo
Róc rách trong hồn tôi
Suối rì rào tha thiết
Nước ngời lên xanh biếc
Kể chuyện gì suối ơi
Nước chảy đá phải mòn
Lời tự sự đầu non
Theo suối nguồn chảy xiết .
SG, 17/11/2005
----------
Khi ta khóc được thì có lẽ con tim bớt đau.
Lặng lẽ
Lặng lẽ
Sẽ thật buồn khi phố chẳng còn em
Hàng cau đứng lặng thinh chiều thứ bảy
Sóng Hồ Tây bớt sóng lên run rẩy
Tất cả chìm trong không gian lặng im
Anh một mình Hồ gươm nước trong xanh
Dù chẳng muốn, hạ vẫn gieo cơn khát
Giữa mênh mông trong xanh bát ngát
Cứ chạnh lòng khao khát thuở xa xưa
Chuông Trấn Quốc ngân vang giữa ban trưa
Chiếc hồ đong thời gian dịu ngọt
Vẫn chiều chiều đôi tình nhân sóng bước
Họ hồn nhiên qua quá khứ của ta.
Hàng Ghế đá lạnh hơn khi đêm qua
Sương tan sớm còn lung linh ngọn cỏ
Xanh rong rêu, xanh bình minh kè đá
Nghe mong manh thơ dại buồn lan...
23/9/2005
Lạc thu
Xin trả thu màu xanh của lá
Để nhuộm màu hy vọng cho em
Người đi đâu để thu buồn quá
Lạc lối về - rẽ nhầm nhà bên .
Sương Sa cứ để yên như thế
Cứ cho người nợ những lá thu
Mầm hy vọng ngày sau sẽ lớn
Trả nợ người bắt được thu kia.
Kỷ niệm
Đôi mắt mẹ trìu mến tiễn con đi
Tiếng tàu vào ga xình xịch rầm rì
Như tảng sắt biết đi bằng than đỏ
Con đã biết gì những điều chưa tỏ
Bước chân này đưa con đến tương lai
Hứa hẹn gì trong buổi nắng sớm mai
Xin chào nhé ngày thủ đô nắng đẹp...
Thuở thanh xuân trái tim hừng hực
Đôi vai thon trong dáng dấp nữ nhi
Suối tóc mơ màng đôi mắt ướt mi
Mùa bãng lãng theo chân người năm ấy .
Nhớ mẹ nhiều nên em buồn biết mấy
Xa nhà rồi thích nói lính mà anh
Đám con trai lính tán tỉnh vây quanh
Chúc em bé chủ nhật về nũng mẹ
Sẽ được nhận vài cái tát yêu
Thấy mà ghét chọc tức hoài như thế
Chủ nhật về cùng bé để mà xem
Nếu có thích xin đi về cùng nhé .