Em dung dị như làn môi mọng đỏ
Anh khát khao cháy mãi chẳng hết mùa
Bước chân đi lại cảm thấy bơ vơ
Hồi luyến tiếc càng làm hoa rực rỡ.
Cánh mỏng manh níu mùa hè rực đỏ
Len lén nhìn bất chợt đã sang thu
Nhuộm tím lòng chưa hỡi cánh ti gôn
Để se sắt chiều ai về lạc lối .
Dây mảnh mai, lá cành nhức nhối
E ấp nhìn sau vòm nắng đung đưa
Cứ nhảy nhót vin cành như ghẹo gió
Ngây ngất say giọt nắng xéo cuối mùa
Ti gôn hỡi em mỏng manh tinh khiết
Mà dịu dàng đến lạ chẳng hờn ghen
Kìa đôi mắt chớp buồn như giọt lệ
Cánh hoa tim da diết bén tình duyên.
28/11/2005
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét