14 thg 8, 2011

Xuân tương phùng.

Vít một nụ hồng
Cài lên bím tóc
Tưới lên chút nắng
Má hồng xinh tươi

Ngày tình yêu ơi (*)
Tặng gì thêm nữa
Mùa đang chở gió
Mang xuân lại gần

Tiếng em trong ngần
Ngân nga lời hát
Chia nhau năm tháng
Chia nhau niềm thương

Gửi Xuân cho em
Cành Đào kín nụ
Chỉ mai mốt thôi
Hoa cười hớn hở

Nhận từ nơi anh
Sắc hồng tươi trẻ
Nhận từ lời anh
Tương phùng Xuân nhé./.

Mai Khoa, 13/2/2007

----

(*) 14/2 Lễ Tình nhân

Xuân gõ cửa



Vườn xuân đang thì thầm gõ cửa
Đón xuân vui về với mọi nhà
Khóm huệ ươm trồng nay đã trổ hoa
Cánh tay mỏng nâng nụ vừa chúm chím

Cây bông giấy bốn mùa sắc tím
Gửi lời thương dịu ngọt ở đầu cành
Thêm sắc nắng vàng năm cánh Hoàng Anh
Bờ dậu biếc những sắc màu tươi thắm

Xuân đang đến nhuộm áo trời xanh thẳm
Mây lên cao bình minh cũng vừa lên
Ngày rét ngọt cái nắng cũng trong hơn
Gót chân ai dạo trên đường phố cũ

Chầm chậm lắng nghe tim dồn nhịp thở
Náo nức trong lòng tiếng nhạc thân quen
Sài Gòn mùa khô Sài Gòn cuối năm
Có gì mới mà dòng người hớn hở .


Mai Khoa, 26/12/2006

Tạ lỗi


Xin lỗi... tôi lại nói ngàn lần xin lỗi
Trái tim tôi quên lãng tâm hồn tôi
Để ngày về cứ chầm chậm đơn côi
Thành dĩ vãng bấy lâu ta mòn mỏi

Nay trở về để tự mình gỡ rối
Thức dậy đi... giá lạnh của chai lỳ
Ta lại là ta, giữa bề bộn lời thề
Và như thế... đừng để lòng băng giá.

Mai Khoa, 6/6/2007

Vườn Xuân



Hãy đợi đấy, mùa Xuân ơi có thể
Chẳng bao giờ bén được góc vườn xuân
Thà cứ như làn gió mát trong ngần
Mơn man gió lướt trên từng nụ thắm

Rồi một ngày chẳng ai thèm đến ngắm
Cánh hoa kia rơi rụng xuống gốc già
Chăm bẵm một đời mấy dịp nở hoa
Xin dâng hết đõ thơm người giữ lấy./.



Mai Khoa, 23/1/2007

Trong veo giọt nước



Hoa hồng uống sương mà hồng đến lạ
Mắt em uống sương mi hờn đen quá
Những giọt trong veo, tung tăng theo gió
Gió hát về trời sương hóa thành mây.

Mưa, từng giọt xuống bờ vai
Xoa dịu cơn khát mẹ hoài trên nương
Mưa, xuống bàn tay em dịu dàng mến thương
Mịn màng - đùa trong tay búp măng em gái

Mưa, trải dày trên mái ngói
Biến thành dòng róc rách xuống bể cạn ngoài sân
Ủ cho bát nước chè xanh
Ngọt lịm, trắng tay nón quạt nắng trưa hè

Mưa, lột xác những chú ve
Xôn xao ngọn cây râm ran khúc nhạc


Mưa khoe mình trên đồng bát ngát
Chiều về thẳng cánh cò bay
Mưa anh, mưa em, trên sớm mai này
Hân hoan trong ngày xum họp...



Mai Khoa, 02/7/2007

Trăng về …



Thoáng bay chiếc lá cuối thu
Nhẹ rơi theo gió hoang vu giữa trời
Gieo vào đâu hỡi lá ơi
Để xanh tươi một khoảng trời riêng ta

Thu Hà Nội, mối giao hòa
Khát khao về giữa bao la nghĩa tình
Thu xa rồi đến Thu gần
Sài Gòn – Hà Nội ngàn lần nhớ thương

Ngày ta úp mặt soi gương
Mặt Hồ sóng lặng vấn vương, bồi hồi
Vành trăng Thê Húc đang cười
Nâng bàn chân thuở tóc dài ngây thơ

Bạn mình ơi, chén rượu mơ
Giao duyên xin tặng Bài thơ trăng về
Trăng gõ cửa những đam mê
Hay trăng thảng thốt … Ta về vui chung.

Mai Khoa, 19/01/2007

Trả lại cô đơn



Tràn đêm là bóng đen
Trở mình thức giấc
Cơn mơ nào ướt đẫm ở cánh tay

Vơi đêm rồi lại bước vào ngày
Bình minh tràn khung cửa
Gió thì thào xấp ngửa lá trên cây

Cánh tay của đêm, cánh tay của ngày
Chia nhau nỗi lòng trăn trở
Ta lại là ta giữa ngàn dông tố

Bản tình ca cuối thu bỏ ngỏ
Trăng len vào khúc nhạc du dương
Trả lại cho đời một cõi cô đơn

Vui lên đi phía cuối con đường
Ngập tràn hoa cỏ
Kỷ niệm xưa mờ dần trong trí nhớ.

thuhanoi. 29/11/2006

Thiếu nữ tóc ngắn-tóc dài



Bởi chàng trai yêu thiếu nữ tóc dài
Nên ngơ ngẩn chiều Hồ Tây gợn sóng
Gió quyện vào tóc bồng bềnh hoa nắng
Nắng nhuộm hồng đôi má thắm ngây thơ

Nhớ một chiều Hồ Tây lạc vào mơ
Nhuộm tóc em thành một chiều ráng đỏ
Chân bước đi xa, tấm lòng rộng mở
Dấu Hà Nội vào tóc xoã mênh mông

Khi xa rồi mới thấy xót xa lòng
Thời tuổi trẻ chẳng ai còn níu giữ
Mái tóc ra đi mang theo màu nhớ
Màu thương, màu lam lũ bụi trần.

Đời bươn chải cuốn phăng dòng thác lũ
Tóc ngắn bây giờ với những ngày trên phố
Đã thành mốt thời trang theo lối cũ ta về
Lọn tóc năm xưa vẫn tròn vẹn lời thề…

Mai Khoa.

Thực lòng



Đã đến đây chơi thì thực lòng
Vườn thơ mở rộng vẫn chờ mong
Bạn đến thăm nhà, vườn thượng uyển
Hoa lá chen lẫn tiếng chim muông

Ríu rít thơ gần với thơ xa
Niềm tin gửi vào những câu ca
Giao hoà một mối tình tươi thắm
Thơ phú Xuân về trải gấm hoa.

Mai Khoa, 8/3/2007

Thối nến sinh nhật nguoihanoi.net

sinh nhật Lần thứ 5 nguoihanoi.net



Ngọn nến hồng đầu tiên(*)
Ta quen nhau độ ấy
Tình em như trang giấy
Hồng lên bao ước mơ

Mỗi mùa cứ trôi qua
Xuân đi rồi xuân đến
Viết lên bao kỉ niệm
Về mảnh đất nghìn năm

Ngọn nến hồng thứ hai(**)
Trăn trở nhiều hơn thế
Nguoihanoi tuổi trẻ
Gửi vào niềm khát khao

Ngọn nến hồng thứ ba (***)
Đã thành nhà đông đúc
Mỗi góc nhìn, mỗi box
Trang web đã lên ngôi

Rộn rã những tiếng cười
Những cuộc thi vội vã
Em phương trời xa lạ
Cũng quay bước tìm về

Tiếng reo hò đam mê
Tự tin vào chân sút
Trái bóng tròn thu hút
Những cặp mắt hồn nhiên.

Ngọn nến hồng thứ tư (*)
Khoảng thời gian tĩnh lặng
Nguoihanoi thanh vắng
Trở lại khúc trầm tư

Cho hôm nay như mơ
Ta về đây họp mặt
Giữa thân yêu bền chặt
Kết ngọn nến thứ năm.

Mùa Sinh nhật mỗi năm
Hoa Loa kèn hẹn nở
Xinh tươi và rạng rỡ
Yêu lắm! Hà Nội ơi .

Mai Khoa, 15/4/2007

Thiên sứ



Chuyện kể rằng Thiên Sứ
Được Ngọc Hoàng cử về
Và đến một ngày kia
Bàng hoàng nơi hạ giới



Có một nàng thiếu nữ
Níu áo Thiên Sứ về
Huyên thuyên kể chuyện nghe
Chuyện từ trang NGOIBUT

Chuyện từ mùa hoa phượng
Thời cắp sách đến trường
Vương vấn một nẻo đường
Cỏ quện bàn chân nhỏ


Nơi anh học trò nhỏ
Có cái nick dễ thương
Hình như là tơ vương
Chàng điển trai líu ríu...

Nói cười vẫn hồn nhiên
Chỉ riêng ánh mắt nhìn
Dường như đang đắm đuối
Theo tà áo xanh lơ…

Niềm vui lẫn ước mơ
Theo những bàn chân nhỏ.
Hẹn lần sau
tái ngộ.

Mai Khoa.

Thêm một lần say mê




Em soi bóng dòng sông
Bỗng thấy mình nhỏ bé
Ơi dòng sông lặng lẽ
Mà chất chứa bao điều

Thơ anh tựa cánh diều
Nâng ước mơ bay bổng
Như từ xa xưa lắm
Anh đã là nhà thơ

Gửi vào gió lời ru
Em ngủ quên trong đó
Thời gian như thách đố
Đếm mùa qua ngón tay

Thêm một lần mê say
Yêu những vần thơ nhỏ
Em qua tuổi trăng tròn
Mà dường như trẻ nhỏ...



Mai Khoa, 7/5/2007

Thèm ăn trái sấu sau vườn

Thơ vui

Thèm ăn trái sấu sau vườn
Cố công trèo hái vẹo sườn vẫn vui
Bé kia mới nhấm tí thôi
Mà sao nhăn nhó than ôi cóc thèm...

Mai Khoa, 28/12/2006

Thế gian nếu có nhiệm màu


(tặng một người bạn nhiễm HIV)

Xem ra cũng lắm nhiêu khê
Dù cho sỏi đá đôi khi mặc lòng
Xem xong nhật ký mỗi dòng
Mỗi tình người cứ nặng lòng sao sao

Xưa kia tôi biết người đau
Người than trách phận, đời sau rủa nguyền
Giờ đây cánh gió phiêu bồng
Đã tìm lại được cõi lòng nát tan.

Thời gian ơi, hỡi thời gian
Cho tôi một phút sẻ san với người
Người thân đã hiểu hết rồi
Bà xa xôi cũng đôi lời nhớ nhung

Mau về Đà Nẵng quê chung
Nâng khăn sửa áo, cơm bưng mời bà
Ngoại thương con cháu đầy nhà
Và thương nhất vẫn là Nam Anh

Ngày sau hương khói bằng an
Còn bao nhiêu sức còn ham việc đời
Bạn tôi xưa cũng thế thôi
Nhưng giờ đã xứng một người con ngoan.

Hai nhăm mùa lá rụng đông tàn
Phần tư thế kỉ bõ bèn đâu anh
Thương nhau thương cả ngọn ngành
Để thân trai tráng một mình buồn đau.

Thế gian nếu có nhiệm màu
Tôi xin đỡ gánh buồn rầu thay anh.


Mai Khoa, 5/6/2007

Tháng ba


Em đan cho kịp rét nàng Bân
Tấm áo anh mang cả trăm lần
Đến nay áo đã sờn vai cũ
Tháng ba dệt mộng với cố nhân .

Mai Khoa, 17/01/2007


Thăm bạn


Nhân ngày về Hải Phòng


Bến cảng chiều nay người thưa thớt quá
Có ai qua bến phà Rừng cùng tôi
Con sông xanh bên lở bên bồi
Dòng nước biếc xé dọc con sóng vỗ

Sông ơi! sông ơi! buồn chi vô cớ
Để triều lên bến đục bến trong
Người ở Phương Nam nay ngả về dòng
Dang tay đón ngọn gió chiều trước Biển.

Thành phố ấy mang tên thành phố cảng
Cho chuyến tàu lần lượt rẽ ra khơi
Những chuyến hàng vươn tới khắp đất trời
Yêu say đắm nên cánh phượng thắm đỏ

Thành phố nhỏ mà ta yêu thương quá
Dẫn ta vào giữa những tiếng reo vang
Sông Lạch Tray - sân cỏ cũng mang tên
Mảnh đất hứa gửi bao niềm hy vọng./.

Mai Khoa, 23/01/2007





Sống và làm việc theo gương Bác Hồ

(Chuyện công sở)



Ngày thơ bé học năm điều Bác dạy
Chiếc khăn quàng theo bước mỗi sớm mai
Nấc thang đầu đời viên gạch của tương lai
Người trò nhỏ nay đã thành người lớn.

Tháng năm về hè gọi mùa nắng sớm
Sinh nhật Người ta dâng đoá hoa sen
Trước tượng đài từ lâu đã thân quen
Vầng trán rộng dõi theo con từng bước

Vọng lời Người – như vọng lời non nước
Hãy vì dân, làm công bộc cho dân
Mỗi lúc cam go, gắng sức bội phần
Mong đóng góp chút sức mình nhỏ bé

Tư tưởng Hồ Chí Minh theo cùng lớp trẻ
Ta cùng nhau - nhận chân giá trị con người
Bậc thánh nhân trước đất nước đổi đời
Mang no ấm đến từng nơi ta đến .

Để tưởng nhớ vị cha già yêu mến
Những công trình thế kỷ đã lên ngôi
Những căn nhà tình thương mái ngói đỏ tươi
Những chiếc cầu bê tông thay cho cầu khỉ.

Mang văn minh về làng quê bình dị
Mang vòng tay thân thiện yêu thương
Mang những ánh đèn đến lớp học tình thương
Để sưởi ấm những tấm lòng đơn chiếc.

Nghĩa cử thiêng liêng Bác vẫn hằng mơ ước
Thế giới diệu kỳ không có khổ đau
Không phân biệt thành thị giàu nghèo
Hạnh phúc lớn, quê hương mình đổi mới./.

Mai Khoa, GTVT

Sông nước dù có bạc đầu


Sáng dậy thời gian đủng đỉnh chơi
Ngó xem huynh đệ kích nhau cười
Nước sông Hoàng Hà khi trong đục
Một mạch ra biển kết bạn đời

Sóng to sóng nhỏ có bạc đầu
Thì loài tôm cá vẫn thương nhau
Hoàng Hà thương về tình Biển Bạc
Giành trọn lời thề có trước sau .

Mai Khoa, 5/6/2007

Sống chung với H.I.V



Khóc đi , ừ ! để nước mắt rơi
Để quên số phận bạc như vôi
Để miếng trầu cay còn thắm lại
Thắm lại tình thân giữa con người

Khi nhận chân giá trị cuộc đời
Thì ta chả còn được thảnh thơi
Ôm mối tình câm ta với H
Dù biết nay mai cũng đến nơi ...

Khóc để tiếng cười thêm tươi sáng
Có bạn có mình sát vai nhau
Mỗi người ý nghĩa hơn công việc
Quên cả thời gian, quên cả đau

Hãy tự dằn lòng vui tận hưởng
Những ngày Xuân đẹp giữa đất trời
Những ngày đáng sống ở trên đời
Sống nhân nghĩa yêu thương và gắn bó ...

Mai Khoa, 28/12/2006

Sài gòn rực nắng vàng tươi


Tháng năm rực nắng vàng tươi
Vườn hoa dâng bác muôn loài khoe hương

Bằng lăng tím khắp nẻo đường
Xanh xanh bóng mát ngày thường dạo chơi

Xinh tươi đôi mắt bé cười
Vành môi chúm chím rạng ngời dâng hoa

Tượng đài Bác mỗi năm qua
Đón bao khách đến khách đi tạc lòng

Bác ơi ! Thành phố tươi hồng
Màu cờ sáng cả một vùng trời Nam .

Mai Khoa.