29 thg 7, 2008

Hoa của đất



Cứ mỗi mùa Xuân về
Vườn Xuân thêm chồi biếc
Nụ dấu mình trong cây
Nhựa trào lên da diết .


Chờ ...
khoảnh khắc
Giọt sương,
nắng vàng,
Gió gọi lời tha thiết .
Hoa toả hươngdịu dàng mịn màng tinh khiết .
Gieo vào lòng người nhớ nhungday dứt
Bồi hồi thổn thức Hoa ơi !!!

Tựa vành môi
Chúm chím thật tươi.
Tôi xin dâng tặng
Cho người mình thương./.

MK 4/2/2005

Hậu cây và đất

“Vĩnh phúc cho ai biết rằng từ đó mùa xuân vĩnh hằng .”

Hậu cây và đất


Người ta bảo em mắc nợ anh
Cho nên mặt trời mọc vào buổi sáng
Để hoàng hôn về chiều nghiêng ngả bóng
Gom hết nhọc nhằn trả nợ cho em.

Lời hứa nghe đi nghe lại thành quen
Như lời mẹ dạy chớ nên đòi hỏi
Dâng hết tuổi xuân lâu đài tình ái
Để cuối đời không thẹn với non xanh.

MK.1/3/2005

Hà nội anh! vẫn lặng lẽ trong mơ .

Em lặng lẽ tìm chùm hoa bóng nước
Tím thuỷ chung - mơ ước tuổi dại khờ
Hà nội anh, vẫn lặng lẽ trong mơ
Để hồn em tan vào hoa bóng nước.

Anh sẽ thấy mặt hồ trong suốt
Gió lăn tăn khoả lấp nỗi nhớ thương
Cành phượng la đà mặt nước soi gương
Bóng dáng em núp trên cành phượng vĩ.

Tóc em rối bởi những điều bình dị
Gió lật lên chọc ghẹo nỗi hợp tan
Mây trắng cũng úp mặt soi gương
Ngắm tình yêu của chúng mình nữa đấy !

Xa Hà nội rồi em buồn biết mấy
Dấu kỹ trong em những kỷ niệm vui buồn
Nhà Thuỷ Tạ vẫn lặng lẽ soi gương
Cầu Thê Húc vẫn cong hình bán nguyệt.

MK, 18/2/2005.

Gửi bạn

Ở Tràng An nước ngọt , hoa thơm
Nên em được hưởng vị ngọt ngào, sâu lắng
Đất Kinh kì một thời vang bóng
Nữ sĩ Xuân Hương tài sắc vẹn toàn.

Vẫn biết rằng nữ sĩ sẽ đa đoan
Sẽ vướng vào vòng trả - vay - số phận
Nhưng trái tim em suốt đời lận đận
Trước mọi vui buồn nhân thế anh ơi !

Ai bảo nhà thơ là khổ, là đa mang
Đấy chính là hạnh phúc là điều mình được nhận
Em hiểu rằng sướng khổ là vô tận
Sống để thương yêu, buồn giận, lo toan..

Hạnh phúc ngàn lần, em vẫn là em
Vẫn khóc, vẫn cười giữa những người thương mến./.

MK.

Khi tình yêu lên ngôi

Khi tình yêu lên ngôi thành tiếng sáo
Khi xa rời - còn tiếng cuốc canh khuya

Chiều chiều ra đứng bờ tre
Ngắm đàn hạc trắng bay về núi non

Trăng bao nhiêu tuổi trăng tròn
Em bao nhiêu tuổi em còn mộng mơ

Gánh gồng nặng một túi thơ
Những lời ai oán chẳng chờ đợi nhau

Nhặt chiếc lá ghi bài thơ khờ khạo
Gió thu về cuốn lá lên trời cao

Gửi vào chiều nỗi nhớ hanh hao
Một đôi guốc mộc, yếm đào ngày xưa

Khóc đi nước mắt dư thừa
Một thời con gái vẫn mơ mộng nhiều

Để mai sau những cánh diều
Vu qui em dấu những điều ngu ngơ./.

25 thg 7, 2008

Đạo phu thê

Em biết rằng khi còn tình nghĩa
Đạo vợ chồng chẳng thể thờ ơ
Nhân nghĩa trên đời biết mấy cho vừa
Ta sống cho nhau một đời không uổng phí.

Biết là ta không thể tồn tại vĩnh viễn
Thì khi nằm xuống cũng là lẽ thường tình
Nước mắt rơi trước mộ - tâm linh
Người dưới huyệt cũng chẳng hề hay biết.

Chỉ lòng ta - người ở lại day dứt
Nước mắt trôi ngược trong trái tim đau
Nếu như ngày trước ta sống bên nhau
Không hạnh phúc thì làm sao nuối tiếc .

Anh đừng hỏi một mai anh chết
Em có khăn tang-hoa trắng cài đầu
Con người khi sống hạnh phúc bên nhau
Thì khi chết vẫn tròn vẹn hạnh phúc.

Muasaigon.13/2/2005.

Đào Nguyên

Đánh thức một người thơ, một tình thơ
Nguyệt cầm ngơ ngẩn trăng mờ lối xưa
Mành the níu gió canh khuya
Đào Nguyên vẫn một dáng xưa thẹn thùng.

MK.

Đôi mắt thiên thần

Bất chợt tôi nhận ra em
Bởi bàn tay xinh níu tà áo trắng
Ô kìa, mắt nai ngơ ngác
Em thỏ thẻ hai tiếng - Mẹ ơi !
Phút chốc hai hàng lệ rơi
Trong sâu thẳm nhói lên tình mẫu tử
Đứa bé mồ côi thỏ thẻ
Như con chim non, xa tổ xa bầy ...
***
À ơi, dông bão qua rồi
Tuổi thơ em thiếu những lời mẹ ru
Năm canh úp mặt nằm mơ
Sáng ra thảng thốt bơ vơ một mình ...

Thương cho đôi mắt thiên thần
Ta xin mang lại ngàn lần yêu thương
Ru em trên khắp quê hương
Tuổi thơ khôn lớn ra trường Long Hoa

Góp tay xây dựng nếp nhà
Để em quên hết mình là mồ côi...

Mai Khoa, 6/2/2005

Đi tìm ký ức

Ai ơi dùng chữ ngộ ghê
Nụ hôn phải nhặt mang về đem hong
Cho khô nỗi nhớ niềm mong
Sài gòn kí ức theo dòng thời gian...

Về đi, dạo bước thênh thang
Sài Gòn cũ, mới thênh thang đón người
Vườn thơ một sáng xuân tươi
Cũng xin nở những nụ cười thân thương.

MK,

Chiều ba mươi tất niên

Tiếng bước chân trong gió
Về trong chiều ba mươi
Nhang vẽ vòng nhung nhớ
Mời ba - mẹ dùng cơm ?

Tết này con đã lớn
Đã hiểu được nhân gian
Điều gì cần phải giữ
Phải trân trọng nâng niu

Con nắm chặt bàn tay
Sợ lòng mình bật khóc
Trong giây phút thiêng liêng
Buổi chiều ba mươi Tết.

MK, viết cho Khải Nguyên.

Cầu tre



Cầu tre gió mát trăng thanh
Thảnh thơi dạo bước gieo vần tặng nhau

Ai làm cả gió đắt cau
Mấy hôm sương muối cho trầu đỏ môi...(*)

Bao năm gặp lại người ơi
Cầu tre thay nhịp đá vôi bạc màu
Bê tông cốt thép lạnh lùng
Đón đưa thiên hạ mặc lòng người dưng .

Thương người gồng gánh bên sông
Chắt chiu từng hạt lúa thơm ngày mùa
Cây cầu làm bạn sớm trưa
Vành nón che nắng che mưa đi về.

Ngày xưa tóc ngắn lời thề
Cầu tre lắc lẻo đi về có đôi
Bây giờ đôi ngả đôi nơi
Ngắm trăng ngơ ngẩn nụ cười ngày xưa ./.
MK 4/2/2005
(*) câu thơ sưu tầm.

Cầu kiều 2


Cầu Kiều bán nguyệt cong cong
Cho ai ngả nón đứng trông bên bờ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Gương soi mặt nước hững hờ bèo trôi ./.
MK.

Đánh đu ngày xuân

Thuở giêng hai
đong đưa ngoài bãi cát
Tà áo tứ thân
cột chặt vào nhau

Bốn mắt giao duyên-giữa trời lộng gió
Cánh đu bay bổng
nắng lướt qua đầu
Hương Xuân lẫn vào tóc em bỡ ngỡ
Cho ai say
cùng vạt nắng tháng giêng.

MK, Ngày 10/2/2005

Chờ ai

Katyka_mk.

Chờ ai ra ngẩn vào ngơ
Chờ ai tóc xoã phủ bờ vai thon

Chờ ai khi trái còn non
Đến khi trái chín vẫn còn chờ ai.

Thương nhau dạ xót vai gày
Trăng non, trăng lẻ mỗi ngày cô đơn.

Vầng trăng khi khuyết khi tròn
Chờ ai - ai biết đang còn chờ ai...

MK, 27/1/2005

Biển ơi - nỗi lòng...

Biết rằng không thể đổi thay
Trong xanh biển vẫn vơi đầy từng đêm
Ru cho sóng lặng, gió êm
Cho thuyền với biển trở nên mặn nồng.

Trời cao giận dữ bão dông
Quặn lòng biển cũng sóng dâng tràn bờ
Trời yên biển lặng sóng xô
Mơn man biển lại làm thơ tặng thuyền ./.

MK,

Bạn cùng quê

(tặng Hi ền)

Thuở xưa đi học qua hồ cạn
Tranh nhau lội xuống ngắt búp sen
Đố nhau trong bùn đen dạo ấy
Có gì trong trắng mới vừa nhen.

Là gót chân son còn rất trẻ
Chung đường khi những buổi trường tan
Đợi cho đến mùa hè mưa xuống
Ngào ngạt hương sen, hương thầm em.

Lối nào xưa cũ ta dạo bước
Nay chợt ùa về dạ bâng khuâng
Hãy nuôi đi một thời yêu dấu
Một thời đẹp đẽ thuở hồn nhiên.

MK. 13/2/2005

Ánh lửa

Con thiêu thân khát khao ánh sáng
Như tình người khao khát yêu thương
Biết yêu là khổ - bởi lẽ thường
Dù rằng hiu hắt ngọn đèn con vẫn sáng ./.
MK

Cầu Kiều


Xưa kia ai Bắc cầu Kiều
Cho cô thôn nữ sớm chiều qua sông
Má hồng môi thắm vấn vương
Bóng tà áo trắng nhớ thương hỡi mình./.
MK.

Anh là nguồn nước mát

Giữa sa mạc em tìm được anh
Nguồn nước mát sao anh đành giã biệt
Có thể lời nói chưa gào lên tha thiết
Để trái tim đau cứ cuồn cuộn bão dông

Nhớ thương nhau để cứ mãi ngóng trông
Mong đến giờ có đôi lời tâm sự
Nhưng không hiểu sao giữa bao la vũ trụ
Trái tim người băng giá quá người ơi !
*
Em nghe bầu trời sụp đổ chân người
Có thể muôn đời sau và lâu hơn thế
Em vẫn chưa quên lời anh thủ thỉ
Em sẽ mang theo tất cả đến thiên đàng ...
**
Điều mong đợi chất chứa đa mang
Chưa thể chết vì tình yêu tha thiết
Đã trở về trong pha lê tinh khiết
Ta đã trao nhau cuộc sống bình yên./.

MK.

24 thg 7, 2008

Tóc ngắn tóc dài...

Tiếc chi mái tóc đen dạo ấy
Cho ai ngơ ngẩn lén ngắm nhìn
Cho bờ vai biết đằng xa ấy
Có một chàng trai lỡ si tình.

Ừ thì tóc vừa chấm ngang vai
Tính cách thời nay có mấy ai
Để ý xem người cao hay thấp
Chung đường có lắm gã so tài.

Phớt lờ chuyện tóc ngắn tóc dài
Ai bảo chiều nay đứng đợi ai
Chỉ tại chim chiều khe khẽ hát
Lắng nghe tâm sự của chàng trai.

MK,

Tình yêu chân thật

(tặng cuncon)
http://diendan.nguoisaigon.net

Khi ta yêu chẳng thể định nghĩa gì
Chỉ biết rằng tim ta thổn thức
Người ấy gặp lần đầu đã biết
Có điều gì thay đổi ở trong tâm.

Dạ bồn chồn vô cớ buồn lan
Những câu hỏi xoáy sâu vào tiềm thức
Tình yêu đến cùng bờ mi ướt
Gối chiếc đêm thâu mím chặt bờ môi.

Cho dẫu thế ngày mai trời lại sáng
Để không còn lần nữa khổ đau
Đừng hứa hẹn những điều mai sau
Khi tuổi xuân vẫn còn rất trẻ ...

Người ấy xin đừng thề vội vã
Đừng làm tan những hy vọng mong manh
Bởi có thể , đá cồn cào nham thạch
Cho mai sau đá hoá thiên thần .

Tình yêu đến ừ thì dang tay giữ
Cho nhân gian đằm thắm tuổi hai mươi
Em lớn lên trong nhân ái tình người
Tình yêu sẽ trao em nhiều thứ khác.

MSG-MK, 21/01/2005

Yêu là gì...

Yêu là ghét là giận hờn vô cớ ...
(không rõ TG)


Là bắt đầu một thời nói dối
Sợ mẹ cha trách mắng đi về khuya
Yêu là không còn nhớ thời gian
Ngày không gặp tưởng như hàng thế kỷ
Lời nói gió đưa mơ hồ xa thế
Tựa bờ vai lại vẫn cứ xa xăm
Tai vẫn nghe lời nói yêu thương
Nhưng cứ muốn nhắc ngàn lần hơn nữa...

Tặng cuncon yêu thương .
Mưa Sài Gòn

Trước những nỗi đau

Nỗi đau nào rồi cũng sẽ đi qua
Nước mắt tuôn rơi cũng đến hồi khô cạn
Vì sao thế, tim em hỏang loạn
Trước nỗi đau nhân loại anh ơi.

Trước những trái ngang nhân thế cuộc đời
Em không thể vô tình câm nín
Và trái tim thương tổn cồn cào bầm tím.
Vì không thể chia sẽ được thương tâm

Em đã khóc
cho vơi đi
thương tiếc thế nhân.
Cho bất hạnh đừng chùm lên cuộc sống ...

MK.
(Tiếp bài :có hàng ngàn lý do để khóc-cháy toà nhà ICT SG)

Rượu sầu

Rượu vui chia bảy chia ba
Rượu buồn cạn chén mình ta nghẹn ngào
Thuở xưa gõ chén nghêu ngao
Chưa tan vỡ, chưa khổ đau một lần.
Giờ đây vắng bóng giai nhân
Uống sao cho cạn nghĩa tình ngày xưa
Con đa đa kêu bạn canh khuya
Rượu cùng tri kỷ - sầu chia càng sầu.

MK.

Ru con

À ơi, bé ngủ giấc nồng
Áo tơi mẹ khoác chăm vồng cải xanh
Bờ sông bãi cát trắng tinh
Dấu chân mẹ bước bóng in đổ dài

Ngủ ngoan ngoan nhé bé ơi
Gánh gồng vai mẹ chợ ngoài mé sông
Trưa về thắt đáy lưng ong
Bát cơm ngon - chén cháo thơm bồi hồi

Mồ hôi thấm xuống vành nôi
Mai ngày khôn lớn thành người giỏi giang
Lời ru có cánh chim bàng
Có mây gió, có muôn vàn cỏ cây .

Tươi xanh xanh thắm đất này
Lớn khôn vẫn nhớ mỗi ngày lời ru .

MK, Ngày 25/1/2005.
*bãi sông Hồng mùa cuối năm.

Nơi bình yên chim hót


(Tặng bé Thanh)

Em nhí nhảnh hỏi ta điều rất cũ
Rằng tình yêu có thật hay không
Trên thế gian nhiều thử thách bão dông
Ở nơi nào bình yên chim hót.

Ta mang cho em tình yêu tha thiết
Tự đáy lòng như trái chín trên cây
Tình yêu ngọt ngào má ấp trong tay
Như mật ngọt nhưng đừng ăn nhiều nhé.

Bởi yêu nhiều sẽ mau no mau chán
Tình yêu phải như nắng hạn gặp mưa
Mưa cũng phải có khi nhặt, khi thưa
Mưa nhiều quá sẽ gây tai hoạ lớn.

Ta rất thương em biết không Thanh hỡi
Mùa trăng lên khao khát trăng tròn
Tình yêu cần những điều giản dị
Em nghĩ gì khi tuổi vẫn còn son.

MK, 21/01/2005.

Nhớ về Hà Nội




Em vẫn nhớ Hà Nội có anh
Ngày rét mướt phố đông lạnh giá
Con đường Tràng Thi, Hàng Bài, phố Huế
Hàng cây xanh xao gầy mờ sương

Cuối phố em, Hà Nội Mùa Đông
Chòng chành một niềm thương nhớ
Liễu, Phượng, Lan, Hồng cây cỏ
Giăng giăng sương phủ sáng nay.

Giọt sương còn đọng trên tay
Tinh khôi một màu trong suốt
Bài thơ tình phút giây bồng bột
Như giọt sương tan biến, nắng lên.

Biết rằng thu đi, giờ cuối đông
Bánh xe thời gian lăn vội vã
Lời chia ly rơi bãng lãng
Vuột mất ngọng nghịu chia xa .

Em vẫn nhớ Hà Nội – anh
Niềm ký ức của thời trai trẻ
Lối xưa - vườn xưa rì rầm khe khẽ
Vẫn hát lời da diết nhớ thương ./.
Mai Khoa. 5/1/2005

Nhớ

Ngoài hiên tí tách giọt buồn. Mưa đêm gợi nhớ người thương xa vời.
SaoBang

Lẳng lặng mang vào nỗi nhớ ai
Một chút mông lung dạ thương hoài
Ngoài nớ đêm trăng có tàn lạnh
Có phảng phất buồn thương nhớ ai

MK 06/01/2005

Nước mắt của biển

Em vẫy vùng trong sóng biển chơi vơi
Biển mặn đắng khi lỡ tan vài giọt
Ở đầu môi mím chặt lúc thuỷ triều
Và em biết , em yêu biển rất nhiều
Đã từng khóc khi biển cồn sóng dữ
Giọt nước mắt rơi trong chiều lộng gió
Khi biển gào lên xé nát trái tim em
Em biết nếm vị ngọt của nước mắt trái tim
Không giống nước biển đằm đằm mặn chát
Em vẫn khóc trước những điều chân thật
Lòng biển đau, cũng là trái tim đau
Muốn vỗ về cho đến mãi mau sau
Đừng mặn chát biển ơi đừng như thế ./.





Mai khoa.

21 thg 7, 2008

Mưa ơi



Tôi xin ngủ quên trong giọt mưa thầm lặng vướng vào tóc em bối rối. Hạt mưa mang hồn ai tưới ướt một vùng kỷ niệm, giọt nào thấm ướt trào lên môi, giọt nào lặn vào tim tôi, vào nỗi nhớ .

Mưa ơi


Gió quất vào mặt người trên phố
Mưa từng cơn lạnh lối em về
Ô cửa nhà ai cũng vừa khép lại
Mưa ngẩn ngơ theo gió tái tê.

Môi mím chặt lòng em bật khóc
Ngày mai này mỗi đứa mỗi nơi
Mưa chẳng thể một lần vuốt tóc
Chẳng một lần quyến luyến trên môi.

Người xa người tội lắm người ơi
Dấu kỷ niệm chôn vào dĩ vãng
Rồi mai này gặp mưa trên phố
Có lẽ không còn sợ lạc mất nhau.

Hà Nội đi qua rung chuyển con tàu
Đường chật chội mưa nhốm màu hiu hắt
Quán phở chiều góc đường Trần Quí Cáp
Chẳng thể ấm lòng mỗi bước chân ta .

Tàu vào ga, con tàu lại đi xa
Cứ trần trụi như tháng ngày chờ đợi
Anh hiểu rằng dù không mong mưa tới
Nhưng có thể nào từ chối hạt mưa rơi ./.

MK.

Nghe M­ưa

Ô kìa, Chàng codon vội vã
Có gì đâu thư thả vài phen
Thơ này chắp bút thành quen
Vung tay vẩy mực để hoen(*) khoảng trời.
Trời cao xanh một kiếp đời
Chở mây theo gió gửi ngoài đồng xa
Hạt mưa reo khúc trường ca
Cho xanh tươi, cho dung hoà cỏ cây...
Sài Gòn vẫn đẹp sáng nay
Mưa đi để lại hàng cây ngậm ngùi
Hoa ơi, gió mát bồi hồi
Lá cành đằm thắm gửi lời đong đưa
Trời có lúc nắng lúc mưa
Bốn mùa đong cả gió mưa đêm ngày
Nhớ thương như trở bàn tay
Gieo mưa cho mảnh đất này thêm xanh.
MN, ngày 17/01/2005.
----
(*) Mây đen.

Ngôi sao cô đơn

Ngôi sao trên trời dẫu cô đơn
Lạnh lùng đêm trắng cả bốn phương
Có phải ham chơi nên vụt tắt
Giật mình le lói một vầng dương.

Thôi thì ...
đêm sau ta lại gặp
Hỡi vì sao sáng suốt đêm trường
Có đêm nào
Lỡ sao không sáng
Chắc lòng tôi sẽ mãi vấn vương./.


MK, 7/1/2005

Mưa

Là anh không biết đấy thôi
Riêng em ngồi ngắm sao rơi bên thềm
Mùa trăng tiếng gió dịu êm
Làm sao mưa được, đừng nên thay trời.
Mưa em thấm đất đủ rồi
Hoa thơm, bướm lượn, đất bồi nên xanh
Nghe đâu lời nói phong phanh
Hờn ghen anh đổ xuống trần làm mưa
Đại ngàn, gió rít, sấm khua..
Giật mình em chút giọt mưa cuối mùa
Để giành chút vốn dư thừa
Để anh xả những cơn mưa đầu nguồn.
MK, 22/1/2005.

Lữ khách và Quỳnh hương






Anh là người lữ khách
Ngắm hoa Quỳnh đêm trăng
Hoa Quỳnh và lữ khách
Trong phút giây bâng khuâng .

Che dấu một sắc hương
Nửa đêm e ấp nụ
Phút giây bừng giấc ngủ
Khoảnh khắc góc thần tiên .

Tình yêu trong hạt sương
Đọng trên cành trên lá
Quỳnh hương tinh khiết thế
Ngọt ngào chỉ một đêm.

Ai giữ được trái tim
Biết yêu thương chờ đợi
Đoá Quỳnh hương mời gọi
Lời dịu ngọt trao nhau.

Đừng đổ lỗi thế gian
Chỉ vì lòng ta hẹp
Hạnh phúc và khổ đau
Ta yêu đời trọn vẹn.

MK , 17/1/2005

Lời nói chia tay




Lá trước khi rơi
Úa vàng héo hắt
Cơn gió vô tình
Kéo tuột khỏi cành cây

Lá bay
Bóng bay
Gió về trời thơ ngây
Cuốn theo lá,
Cuốn theo gió...

Lá rơi về cội
Gặp gỡ
Bóng lên trời
Tan vỡ hoá hư không

Với tay níu chút má hồng
Tuổi xanh mắt ngọc cho lòng ngẩn ngơ.
Lời anh rơi xuống vu vơ
Ừ thì...thôi , tặng vần thơ để lòng ./.


MK.

Kỷ niệm tuổi hai mươi



Ta không tin kỷ niệm của một thời
Lại vô tình rơi vào quên lãng
Những tháng ngày hồn nhiên trong sáng
Mái tóc thề lá phượng nhẹ rơi.

Bao giờ trở lại tuổi hai mươi
Cho tà áo phất phơ nơi cuối phố
Cúi mặt đuổi theo con đường cản gió
Khuất bóng ai trong ngõ nhà ai.

Ngu ngơ ai tha thẩn chiều đông
Cơn gió nhẹ cũng làm lay nỗi nhớ
Thuở hồn nhiên em về cuối phố
Anh mang theo day dứt suốt mùa em.

Trời trở lạnh, anh như một thói quen
Lảng vảng bên thềm đi tìm hình bóng
Nơi nào ngày xưa em thường đứng ngắm
Đoá hoàng lan bên dậu lối nhà em.

Anh bây giờ lâu cũng thành quen
Cứ mỗi mùa về Hoàng lan vàng nở
Ngắt chùm hoa cắm vào nỗi nhớ
Cho khơi lên kỷ niệm tuổi hai mươi.

MK,

Loài hoa dễ vỡ




Bông hoa nhỏ chẳng làm nên gì cả
Nhưng thiếu nó thì đời sẽ không vui
Ta nắm tay nhau đi giữa cuộc đời
Dù dông bão cũng dịu dàng khoe sắc .

Hoa tygôn loài hoa tim ngơ ngác
Nhỏ nhoi giữa đời níu kéo kẻ yêu nhau
Màu hoa tím, họ bảo màu thương đau
Hoa sẽ đỏ khi tình yêu vừa chín.
MK. 29/1/2005

Hoa me đất



Em tặng tôi một chùm me đất
Miền cao nguyên tím ngát vườn xưa
Thuở thiếu thời em xa mẹ lên non
Mỗi mùa hoa về lòng buồn man mác

Lời mẹ ru em khóm tre khóm trúc
Theo chân về cái nắng của đầu non
Hoa me đất mềm mại dịu êm
Cứ diệu vợi trên tay em thủ thỉ


Em lớn lên trong màu hoa tím nhẹ
Nên trong lòng nhiều trắc ẩn lắng sâu
Em chưa quen mưa nắng dãi dầu
Nên e ấp trong lòng người thương mến .

MK, 28/01/2008

Về TP Cảng Hải Phòng: Tiễn đưa người đi

Biết là em chẳng vào đây, nhưng ta cũng viết đôi chút về mảnh đất ấy, có phần hơi thở của người ta kính trọng, vừa qua đời.

Sáng, con đường Đà nẵng-Hải Phòng dường như rộng mãi ra làm cho gió càng ngày càng lạnh, chiếc xe tang chở cậu về nơi yên nghỉ cuối cùng sau cuộc hành trình trên biển từ Thái Lan về. Chẳng biết có phải càng văn minh thì càng nhiều thứ bệnh quái ác hay sao ý, mà lại rơi vào ngay người thân. Cậu đã làm bạn với biển từ năm 20 tuổi, người thợ máy cần mẫn ấy đã đi trên những chuyến tàu Vosco tới các miền châu Âu, châu Á, rồi những năm tháng huy hoàng đã lui vào dĩ vãng. Cty giải thể, cậu đã chuyển về Cty bảo đảm hàng hải... chẳng ai nghĩ cậu lại nghỉ hưu trong khi vẫn rất phong độ, con người mực thước, gần gũi và hiền lành ấy . Của nả thì ăn mãi cũng hết, cậu tiếc cho tuổi mình còn khoẻ, đi tiếp vài chuyến để vớt vát cho con cái được nhờ... Để rồi, đột ngột căn bệnh quái ác đã giáng xuống cậu như một định mệnh khi cậu nằm xuống ở tuổi 60, đơn côi và lạnh lẽo... Cậu ơi !

Ngày hôm sau... chiếc xe con của Kỷ đến trước Ngân hàng trên đường Trần Phú đón chị Minh - chuyến du lịch ngắn ra Đồ Sơn. Xe vượt qua bãi tắm 1, bãi tắm 2, lạnh ngắt... bãi tắm 3 cũng thế và ì ạch leo lên dốc để vào sân toà nhà Casino, tìm được nơi đậu xe - chị Minh dắt đoàn tham quan vào (nếu không có người dẫn vào thì bạn hãy thủ sẵn 1 ngàn USD trong túi nhé) - dạo một vòng, lạnh hết cả người, những sảnh dành cho kẻ ăn chơi, sòng bài của giới thượng lưu mà ta chưa hề biết (có lẽ chỉ xem trong phim Hàn Quốc ) thì nay hiển hiện trước mắt...thôi cũng là dạo chơi thôi mà, ...

Ngày thứ ba, thăm bạn bè quanh thành phố, qua quảng trường bây giờ đẹp hơn nhiều so với năm 1996 (giải Phù đổng) thành phố đã vươn ra sân bay Catpi, ra giáp ranh Hải Dương và lãnh địa như vượt tầm nhìn của dân bản xứ...Chia tay Hải Phòng để qua Phà Rừng về Hạ Long... Ta chưa kịp gặp em - HaLa... Chào nhé ! Chào Hải Phòng.

MK.

Gửi Người Hà Nội



Tháng mười hai em về, ơi Hà Nội !
Chàng vẫn đẹp như xưa - ngàn năm tuổi .
Khoả nước Hồ Gươm trong xanh vời vợi
Soi tỏ mặt người sáng đẹp lung linh

Nhìn thấy mặt cười em vẫn rất xinh
Như thiếu nữ trăng tròn mười sáu
Ngày đi xa thèm hương trái sấu
Gót chân son lặng lẽ đếm mùa .

Hà Nội ơi – Tháng mười hai em về
Vườn xưa đang giăng giăng sương muối
Tròn căng mắt nhìn mà lòng bổi hổi .
Lãng đãng chiều Hà Nội cuối đông

Tháng mười hai một khoảng trời trong
Xin gửi tới người ngàn lời thương nhớ
Xin chúc người rạng rỡ nét tinh khôi
Xin chúc người mạnh mẽ - sâu lắng Hà Nội ơi !

Thuhanoi, 21/12/2004

18 thg 7, 2008

Gửi nắng

Thơ anh viết vài dòng thôi - rất vội
Để nói một lời - anh mãi đợi nắng em !
N.


Gửi nắng

Nắng Sài gòn chan hoà ấm áp
Muốn gửi về Hà nội mùa đông
Căn phòng nhỏ anh mặc đủ ấm không
Em xót xa khe cửa ùa gió lạnh.

Chuyến xe đêm rì rầm cơn mưa bụi
Mặt đường trơn đừng cản bước chân anh
Em xin gửi sớm mai chút nắng hanh
Sưởi ấm lòng - người trai Hà Nội .

Thơ anh viết dù rằng rất vội
Em vẫn tìm được ngọt ngào trong gió bấc thâu canh
Phương xa ấy dừng vơ vẩn lo toan
Ở phía em, niềm tin luôn thắp sáng .

Đã lâu rồi chưa được nghe anh nói
Tiếng ấm vang tiền kiếp Hà Nội ơi !
Em đi tìm âm thanh trong tiếng gió chơi vơi
Giờ bắt gặp nao lòng em thương nhớ.

MK, mùa khô-22/01/2005.

Thơ cay


Hơi cay
Nồng men rượu
Bình cạn lòng chưa say
Hồ đầy
Rượu đầy
Người say tình
Em một mình ngặm nhấm
Nỗi nhớ thương ai

Giật mình…
Thơ cay
Ta đang tỉnh mà như say...

thơ
lơ lửng chín tầng mây
Ta là ai
Về đậu trên núi thiên thai./.

17 thg 7, 2008

Giọt buồn





Con đường lặng im
Hàng cây lặng im
Ta chợt nhận ra
Con tim Loạn nhịp

Người và xe chen nhau
Con đường trở nên chật hẹp
Sao trong lòng
Bỗng lạc lõng mênh mông
Nỗi buồn đi qua thời gian
Lang thang đường về quên lối
Giật mình
đêm ...
Tiếng chim gù trên mái ngói
Gọi ta về
Đối mặt với nỗi buồn không chia.

Buồn - vui như lật bàn tay
Tuyệt vọng chi
Con đường dài phía trước
Mỗi chân ta bước
Lặng lẽ giọt buồn rơi...

MK, 18/01/2005

16 thg 7, 2008

Giá như...!
















Giá như ...
hoa Quỳnh
đừng có
thức đêm
bạc đầu
cánh trắng
bên thềm đợi trăng.
Một năm
mười mấy đêm rằm
Bao lần trở dạ
hương thầm đợi nhau.

Gặp gỡ

Hơn một lần tôi đi cùng em
Đêm Noel như lạ như quen
Em tan trong dòng người náo nhiệt
Đêm Sài Gòn không có tuyết
Lung linh vạn ánh sao rơi.

Ly kem chưa kịp vơi
Thời gian gõ nhịp
Thảng thốt trái tim dồn nhịp đập
Tựa hồ thánh thót chuông ngân…

Ngàn bước chân
Vạn bước chân
Đi qua em và tôi như vô tình
Lặng lẽ
Tiếng côn trùng
chen vào hai ta giữa tiếng nhạc chập trùng rên rỉ
Sao không cất nên lời – tôi ơi, lời thủ thỉ
Ân tình chưa trọn vẹn cho nhau.


24/12/2004

Gác trọ sinh viên









Đêm nay gác trọ xa nhà
Tiếng đàn réo rắt, trăng tà ngẩn ngơ
Trăng ơi, người muốn nghe thơ
Xuống chơi cùng gã trai tơ đang buồn.
Bút nghiên đèn sách tỏ tường
Đong bao nhiêu cũng lưng chừng càn khôn
Ngân nga giữa trốn trăng suông
Cháy lên một nỗi nhớ thương quê nhà
Thời gian gõ nhịp dần qua
Giật mình trăng khuất sáng loà ánh dương.

MK.

Em hãy tin

Gửi bé Linh.


Hoa mộc lan nhỏ nhoi tinh khiết
Đã tìm được người nương tựa bờ vai
Ừ thì khóc đi em cho vơi bớt bi ai
Vòng tay ấm người nhẹ nhàng nâng đỡ.

Không phải là yêu thương đâu nhé
Chỉ là tấm lòng san sẻ lúc buồn vui
Vô tư đi em, tiếng hát tiếng cười
Xoa dịu hết nỗi niềm thương nhớ.

Em vẫn tung tăng như con chim nhỏ
Vẫn líu lo ca đón nắng xuân về
Yêu là gì mà đau khổ ê chề
Thà quên hết để đón niềm vui mới.

MK. 30/1/2005

15 thg 7, 2008

Đừng nuối tiếc làm chi

Hoạ lại bài thơ của moclan “Sau lời chia tay”

Người ra đi lá mùa thu xanh ngắt
Gió mơn man vuốt mái tóc ngang lưng
Duyên tình ta bỗng chốc thành người dưng
Chưa mắc nợ - nên duyên chưa phải trả.

Người đi rồi trong mưa vội vã
Lệ rưng rưng nhoà nhạt thâu đêm
Người đâu biết ai xót xa nối tiếc
Cố quên đi, giọt nước mắt bên thềm.

Người đã thế thì thôi đành như thế !
Bỏ lại sau lưng những khắc khoải yêu thương
Cuộc đời còn chứa chan đằm thắm
Nuối tiếc chi một lữ khách qua đường .

Từ nay em sẽ quay hướng khác
Sẽ vui lên trong đám bạn bè
Sẽ hồn nhiên không vơ vẩn đam mê
Không phải khóc khi lòng người bội ước ...

MK, 05/01/2005

Cơn mưa chiều




Cơn mưa chiều chưa kịp ướt bàn tay
Đã vội vã trốn theo cơn gió thoảng
Vừa gặp nhau đây trong vườn bãng lãng
Lại vuột mất nhau trong dáng chiều tà .

Có phải lòng nhau xin gặp trong mơ
Để đừng đau lòng hàng cây lẻ bạn
Đừng vô tình giữa mùa nắng hạn
Nhớ mưa nhiều héo úa những cánh hoa .

Mưa cứ rơi như nước mắt thấm nhoà
Kết mối giao duyên đất trời xum họp
Con vành khuyên đang Khe khẽ hót
Cơn mưa chiều xoa dịu nỗi niềm riêng .

thuhanoi.

Cơn mưa mùa hạ















Cơn mưa nào không ướt sũng nước ,
Cơn gió nào không theo đuổi mây bay,
Em, cơn mưa mùa hạ thơ ngây
Hoảng hốt níu trời già xuống thấp.

Con chuồn chuồn la đà mặt đất
Vội vàng chi hơi nước gió mang về
Cứ bay đi mưa không làm ướt cánh
Đừng ngơ ngẩn nuối tiếc, hãy bay đi...

Mưa nhè nhẹ, thấm lạnh ướt hàng mi
Gặp mưa lớn làm nên sông nên suối
Cho ngàn cây tốt tươi, con đường sạch lối
Cho chồi non bật nụ khoe hương.

Mưa làm sao thành đá thạch kim cương
Làm sao đổi đời sang hành tinh khác
Mưa vẫn là mưa ngàn năm khúc hát
Dù vui buồn cũng là giọt mưa thôi.

Vẫn hiền hoà mềm mại gương soi
Bàn tay nhỏ giọt nước trong tinh khiết
Gửi một đời làm nên tha thiết
Lặng lẽ bồi hồi da diết hạt mưa rơi.

MK, 22/01/2005.


14 thg 7, 2008

Hoa sữa Hà Nội ở Sài Gòn



Đã lâu rồi, tôi đếm từng cây hoa sữa ấy. Chắc là người yêu hoa đã mang giống từ miền Bắc vào hoặc giả nó cũng được trồng nhiều ở Sài Gòn, nhưng để có nhiều cây trên một chặng đường thế này thì cả TP cũng hiếm lắm.

Đoạn đường xa lộ Hà Nội - ngã ba em-mờ-ka (MK) trước cửa nhà máy xi măng Hà Tiên có hai hàng hoa sữa đã trổ bông. Thân cây to chừng 15 - 20 cm đường kính, chứng tỏ nó đã hiện diện ở đây lâu lắm rồi, con người vô tình lướt qua mà không kịp ngắm nhìn, mặc dù vậy, đến mùa, nó vẫn trổ bông để hương thơm lan toả khắp vùng. Chỉ ai có vướng víu chút tình hoa sữa mới mong nó, đợi nó, để bất ngờ chùm hoa trắng bung ra thơm nức. Từ khoảng cách vài mét mới nhìn rõ hoa ẩn mình trong vòm lá, hoa không trắng tinh khôi mà phớt trắng xanh như nắm xôi tròn chĩnh, từng chùm từng chùm e ấp kiêu kỳ. Ai đó ngửi mùi hoa sữa mà chê nó hăng hắc, ngai ngái... riêng tôi nó là vùng kỉ niệm, là tình yêu, là mong đợi đã lâu rồi. Loài hoa nào cũng có tiếng nói riêng của nó, giữa mênh mông đất trời, vùng ngoại ô cách trung tâm thành phố 10 km ấy sao Hoa sữa lại làm cho tôi xao xuyến thế! Bởi không gian quá lớn cho nên mùi hương không thể giữ cho riêng mình, để rồi, mỗi sáng tinh mơ thức dậy, tôi tản bộ suốt dọc chiều dài có tán cây ấy, hít lấy cái vị ngọt ngào - mùi Hà Nội, mùi đặc trưng Hà Nội khi tôi đi xa.

Mỗi ngày có hàng ngàn chiếc xe lăn bánh qua, bụi tung mù mịt làm nhoà cánh hoa, nhưng chỉ sau một trận mưa rào, cây được tắm gội sạch sẽ, tôi lại phát hiện ra hoa dày hơn, nhiều hơn, từ lúc nhìn thấy hoa ở vài cây hoa sữa, giờ đây gần như cây nào cũng trổ hoa, như nguồn sống không ngừng trỗi dậy, như tình yêu đất trời vẫn giành cho hoa giọt sương mong manh đợi nắng lên hoà tan quyện vào hoa quyến rũ. Nhà tôi chỉ cách đôi hàng hoa sữa ấy vài trăm mét, thật ưu ái cho tôi và cho tình yêu tôi về một miền yêu dấu...Hà Nội ơi, Hà Nội đã về trong lòng tôi, giữa Sài Gòn mùa thu này.

thuhanoi, 6/8/2007

Biển vẫn xanh đấy thôi



Tặng Th.

Em đừng nói biển chết,
hãy bớt đau
Là con gái
cũng biết nên tha thứ
Biển có thể cũng đau lòng vần vũ
Cũng day dứt khi chưa có được nhau.

Hàng Thuỳ Dương xanh biêng biếc một màu
Đàn hải âu đang về nơi biển lặng
Em hãy tin sau những ngày u ám
Biển lại xanh, lại khao khát nhớ thương.

Hãy nuôi lớn niềm đau của tâm hồn
Để ngày mai bình minh nhiều hứa hẹn
Biển không thể chết, vì biển là vô tận
Là muôn đời khao khát của nhân gian.

thuhanoi. 30/1/2005

Biển nghe hát ru




Biển không bao giờ chết
Biển chỉ ngủ tạm thôi
Biển thích gió ru hời
Lòng biển nguôi sóng cả.

Lòng biển đêm sóng lặng
Là biển thấy bình yên
Chỉ cần thuỷ triều lên
Là biển xanh bát ngát.

Muốn nghe lòng biển hát
Đừng làm biển giận hờn
Hãy ru lời êm ái
Cho biển rộng lớn hơn.

Triền cát dài tinh khôi
Con dã tràng se cát
Cát hoá thành lâu đài
Sóng chồm lên ôm hết.

Biển đùa vui mải miết
Sóng vỗ cứ vô tình
Cát vàng lên đón nắng
Gió ru lời dịu êm ./.

Biển khát... Cát vàng đi



Cát vàng xin về thôi
Đổi đời sang hướng khác
Ngày đêm nghe biển hát
Chỉ một khúc tình ca.

Cát xin về xây nhà
Toà lâu đài xinh xắn
Tuổi thơ nhiều cay đắng
Cần một giấc ngủ ngon.

Hỡi những bước chân son
Có nên theo cùng cát
Nhào nặn những niềm vui
Còn chơ vơ, biển khát.

thuhanoi. 28/1/2005


11 thg 7, 2008

Bến sông

Đò ngang đưa khách qua sông
Mấy bận nước ròng, mấy bận nước lên
Thoảng nghe trong gió dịu êm
Đò ơi....! tiếng vọng từ miền xa xôi.
Dòng sông bên lở bên bồi
Ai người lữ khách ngỏ lời giao duyên
Nước sông mấp mé mạn thuyền
Chòng chành em gửi nỗi niềm vào thơ.
Bến sông xưa cũ vẫn chờ
Đò ngang vẫn dệt bài thơ đi về
Gió ơi tóc ngắn lỡ thề
Chờ người lữ khách trở về bến sông .

Người còn không, em còn không
Thu đi gửi lại tiếng lòng nôn nao
Hội Lim chiếc nón quai thao
Đôi bên dấu mặt thuyền vào bến mơ.

thuhanoi, 26/1/2005.

Một giờ với Hoa


1 giờ trong 1 ngày,


Reng eng…eng,,, eng!

Chà, đang ngon giấc mà cậu lại đánh thức tớ thế này à, hôm nay được nghỉ, cho tớ xin thêm 10 phút ngủ nướng nhé, dù sao thì cũng tại tối qua tớ thức khuya quá, những thước phim cuốn hút tớ làm tớ quên cả thời gian.

Thôi được rồi, tớ cũng chả thèm ngủ nữa vì tớ đang hăm hở ngắm bông hoa đang ủ một hy vọng. Tớ trồng cách nay 6 tháng rồi, lần này là lần đầu nó trổ bông, không biết bông của nó thế nào nhỉ, trắng, vàng, xanh đỏ hay là chả ra làm sao… thôi cứ chờ, rốt cuộc sẽ biết ngay thôi mà .Vùng dậy, tắt cái miệng la inh ỏi của cậu đi cho êm nhà… đừng buồn tớ nhé… đồng hồ!

Vươn vai mấy cái, tôi đánh răng rửa mặt lẹ làng và vội ù chạy xuống cầu thang, tự dưng cầu thang hôm nay cao thế, suýt té… Nhưng rồi bậc cuối cùng cũng hết, cửa sân sau đã mở sẵn, người nhà dậy sớm hơn đang lo bữa sáng…

- Á ....a..., nụ hoa to hơn hôm qua, nhưng vẫn bị bọc kín.

- Đây rồi !- Một bông nấp sau tán lá, đã bung ra từ bao giờ, mong manh như pháo hoa.

- Chào bé hoa!

- …

- À, thôi, cứ gọi cô bé pháo hoa nhé, cái nụ xinh xinh màu trắng tinh đã toe toét cười, một bông có nhiều nụ chưa nở màu xanh… ngộ nhỉ, trên đời lại có loài hoa kỳ lạ thế… Hoa của tình tôi.…

Ngày anh đi, tôi bắt đầu mua một chậu Trúc Nhật về trồng, tuy vậy nó cũng già rồi, vì thân nó khẳng khiu và cao nghều, tôi bứng nó ra và thả xuống đất, thế là nó vươn nhiều tay, mọc nhiều măng rất thích… Tôi phát hiện ra nó cách nay mấy ngày, những chùm nụ nhỏ xíu, và ngày nào tôi cũng xuống ngắm nó lớn dần, tự nhiên tôi hăm hở, háo hức và có lý do để dậy sớm, chào những bông hoa bé bỏng của tôi…

Tôi thích thú kéo vòi nước dọc theo những khóm hoa quanh sân, tưới lên những khóm hoa Hồng, hoa Hoàng anh, Mai chiếu thủy, bông giấy những giọt nước trong lành, truyền cho chúng cái ngọt ngào pha lẫn sương đêm để chúng khoe sắc rực rỡ thêm. Tôi tự tìm hiểu tiếng nói của từng loài hoa và luôn tìm được những điều kỳ diệu ấy.

Chuyện chả có gì, nhưng một giờ đầu ngày gây cho tôi nhiều thích thú, nhẹ nhàng bước vào công việc một cách trơn tru… Cảm ơn bông hoa bé bỏng của tôi… thiên thần bé nhỏ của tôi.

Thuhanoi
Ngày viết: 07/07/2008.