21 thg 7, 2008

Nghe M­ưa

Ô kìa, Chàng codon vội vã
Có gì đâu thư thả vài phen
Thơ này chắp bút thành quen
Vung tay vẩy mực để hoen(*) khoảng trời.
Trời cao xanh một kiếp đời
Chở mây theo gió gửi ngoài đồng xa
Hạt mưa reo khúc trường ca
Cho xanh tươi, cho dung hoà cỏ cây...
Sài Gòn vẫn đẹp sáng nay
Mưa đi để lại hàng cây ngậm ngùi
Hoa ơi, gió mát bồi hồi
Lá cành đằm thắm gửi lời đong đưa
Trời có lúc nắng lúc mưa
Bốn mùa đong cả gió mưa đêm ngày
Nhớ thương như trở bàn tay
Gieo mưa cho mảnh đất này thêm xanh.
MN, ngày 17/01/2005.
----
(*) Mây đen.

Không có nhận xét nào: