11 thg 8, 2011

Chiếc lá




Mưa có rơi nhưng là rơi rất nhẹ
Chẳng làm đau một chiếc lá trên cành
Dù vẫn biết có ngày chẳng còn xanh
Lá đằm thắm nhẹ nhàng rơi xuống suối .

Suối trong xanh thấu từng viên đá cuội
Dìu lá trôi về với biển mênh mông
Đời của lá sẽ trở về cát bụi
Cát bụi là nguồn cội của thế gian...

Kiếp sau mầm sẽ nhú chồi xanh
Cây khôn lớn nhờ mưa mà xanh tốt
Ngày ngày xanh tươi cây tràn nhựa sống
Lại một đời cháy bỏng những khát khao.

Mai Khoa

Bâng khuâng





Sau những gì em đã nói ra,
Em tiếc là không giữ được như buổi đầu em đến.
Không biết trong anh có mất đi những kỷ niệm.
Nhưng trong em vẫn khắc khoải mong chờ.

Có tiếng chim hót trong bụi cây già,
Tiếng lá rơi và muôn vàn âm thanh bé bỏng,
Em bước đi như là hụt hẫng,
Chỉ sợ tiếng lá khô làm hoảng loạn cánh chim thôi.

Sao băng ơi, xin đáp lại đôi lời
Dẫu năm tháng có cuốn đi như cánh diều no gió
Thì kỷ niệm nào cũng vẫn là kỷ niệm buổi đầu bỡ ngỡ
Ta giữ riêng ta - nuôi lớn những niềm đau
Biết đâu đấy - chính là tâm hồn ta khôn lớn mai sau



Mai Khoa