18 thg 10, 2011

GIỮA MIỀN HƯ THỰC (Tiểu thuyết Yêu Con Ma)

YÊU CON MA
(Giữa miền hư thực)

Chiều rơi trên Tây nguyên lộng gió
Mảnh trăng non gác phía hiên nhà
Miền hư ảo len vào nỗi nhớ
Con suối trong hát khúc tình ca

Em có thật? – giữa miền hư ảo!
Giữa đất trời Dăk lắk ngóng trông
Khoảng thời gian ủ men tình ái
Khúc giao hoan vừa chớm mặn nồng

Anh lãng tử chàng trai thành phố
Em như chim rừng hót khúc nhạc vui
Người gặp gỡ, bến yêu thương vần vũ
Trăng non vừa nhú đã tan hoang...

Biết bao lần gọi nhau trong tiếng gió
Đêm hoang vu khao khát tiếng người
Em trở về giữa miền hư thực
Sóng sánh tình ngây ngất thiên thai

Lời tha thiết – một lần thôi có thể
Được làm người giữa trốn trần gian
Đóa hoa xinh giữa chốn non ngàn
Ôm băng giá bên suối trong thầm lặng

Họ bảo em - con ma khát vọng
Cứ đêm đêm theo bóng hiện về
Quyến rũ người nhát gan – yếu vía
Tham sân si huyền hoặc đam mê.

Tây Nguyên hỡi, cao xanh kia hỡi
Con suối trong nghe thấu lời thề
Tình yêu hỡi! khởi nguồn hạnh phúc
Hãy mang em đi, thoát cõi u mê.(*)

Trong tĩnh lặng. Rừng xanh lên tiếng
Suối trong xanh róc rách nhạc tình
Tiếng cồng chiêng đã vang rừng núi
Lửa hồng thiêu cháy kiếp điêu linh!

Những toan tính tiêu tan cùng tro bụi (**)
Em hân hoan vui giữa đại ngàn.
Vũ điệu Tây Nguyên nồng nàn rạo rực
Tiếng cồng chiêng như thác đổ mưa ngàn.

18/10/2011

(*) Sống trong nhà mồ Tây Nguyên
(**) Y Moan rất yêu H’ Nhiêu nhưng độc đoán và cực đoan. Tìm cách nhốt cô vào nhà riêng để sở hữu tình riêng. Nhưng không được cô đáp lại.