13 thg 12, 2011

Món ăn xứ nẫu


Con đường làng nay đã thành đường nhựa

Những chuyến xe đi, từng đợt xe về

Người viễn xứ, hay người làng chân chất

Chung một tình yêu ẩm thực thôn quê

Quán bún tôm nghe chừng thân thiết

Mới nghe tên đã ngây ngất trong lòng

Món ẩm thực từ bao giờ nổi tiếng

Khiến lòng người viễn xứ ngóng trông

Sáng lót dạ - vài tô chưa thỏa dạ

Nồi nước lèo thơm phức, bánh đa giòn

Bát bún tôm nuôi trẻ thơ khôn lớn

Để khi xa khắc khoải nghiền món ngon

Người xứ nẫu, chẳng cao lương mĩ vị

Bát gạo quê, xay bột, luộc bún tươi

Nụ cười xinh xinh sắc nước hương trời

Tấm tắc khen, món độc chiêu xứ nẫu.

Mai Khoa.

thuhanoimk@gmail.com

DÙ TAN TRONG NHAU




Sóng yêu bờ cát trắng
Từng phút giây miệt mài
Choàng lên rồi lan mãi
Rủ cát ra biển chơi

Thì thầm lời đồng vọng
Ru bờ cát tinh khôi
Mịn màng và âu yếm
Hôn từng đợt khôn nguôi

Vuốt ve làn cát mịn
Tấm voan phủ mặt người
Biết đâu là giới hạn
Cuồng nhiệt dâng đầy vơi.

Sóng hòa tan vào cát
Cát vào lòng biển khơi
Mối tình đời dâng hiến
Sóng và cát sóng đôi.

Mai Khoa, 01/12/2011


Sóng và cát của chị thật hiền hòa. Góp với chị mấy dòng.

Đã bao lần em ước mình là cát
Để sóng anh xô mãi muôn đời
Nước biển dẫu ngàn năm mặn chát
Sóng chỉ dành ngọt ngào cho cát mà thôi

Trước sóng nồng nàn cát hạnh phúc tan trôi
Trong mênh mang đất trời và đầy vơi biển biếc

…Nhưng tất cả chỉ là giấc mơ. Em biết
Nên cát vẫn là cát thôi
Sóng cứ xô bờ
Xô mãi…
Thế thôi.

huong_huong

Khánh thành nhà thờ Tổ PHẠM TỘC

Về Quê Nội

Con lại về thăm vườn dừa quê Nội
Những năm sau giải phóng quê nhà
Giặc bắn phá chỉ còn trơ trụi gốc
Chiếc giếng trong kỷ vật thuở xưa xa

Ông Nội đã đi theo tổ tiên
Người khuất núi khi cha đi tập kết
Những đứa con Bình Định nói giọng Bắc
Lũ lượt kéo về nhận cô bác bà con…

Bà Nội thương các cháu chải tóc soi gương
Ngắm những gương mặt trẻ thơ bé bỏng
Cháu của nội từ Hà Nội xa lắm
Tay bắt mặt mừng – Nội sẽ sống lâu hơn.

Nội kể chuyện cha trốn theo bộ đội lên non
Vào bộ đội đánh Tây đuổi giặc
Đêm cha đi, trời mưa phùn gió bấc
Nội thắt lòng thương “thằng út” đi xa.

Hai mươi mốt năm thống nhất quê nhà
Những bước chân của đời binh nghiệp
Trở về với ba lô, mái đầu điểm bạc
Những cháu con – yêu dấu xum vầy.

Cha đã đặt tên cho những gốc dừa
Những cây non trồng trên nền cũ
Để bây giờ hàng dừa cao lừng lững
Ngót bốn mươi năm – ngả xuống xây nhà.

Thôn Phú Ninh rạng rỡ sắc hoa
Nhà Thờ Tổ đã khánh thành tươm tất
Cháu con về - thắp nén hương chân thật
Bày tỏ tình yêu thương phủ khắp xóm làng.

Mai Khoa, tháng 7/2011
Thuhanoimk@gmail.com

(*) Thôn Phú Ninh, xã Mỹ Lợi, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định

Mai vàng quê hương (Bình Định)


Cơn gió cuối đông đã vơi giá rét

Chút nắng vàng sưởi ấm mọi bước chân

Tháng chạp vương vương nỗi nhớ trong ngần

Ngày trở lại vườn mai chớm nụ

Đứa con xa trở về đoàn tụ

Ơi quê hương Bình Định mến thương !

Vườn mai giăng giăng suốt dọc con đường

Về quê Nội – niềm vui náo nức

Tôi yêu cành mai từ bao giờ không biết

Khoe ánh vàng rực rỡ nắng tươi

Mai Bình Định thế đứng, dáng ngồi

Nét kiêu sa – kết đọng ngàn vạn sắc

Hoa Mai vàng nét giao thoa trời đất

Cùng nàng xuân yểu điệu thướt tha

Như lứa đôi thủy chung – hẹn ước

Sứ giả của tình yêu đón Tết vào nhà.

Mai Khoa, 13/12/2011

thuhanoimk@gmail.com

Những cánh hoa dại

Xin cho tôi được nép mình vào vệ đá
Nơi hoa dại nhờ đó mà ngát hương
Có thể người đi trên mọi nẻo đường
Từng bắt gặp, từng thờ... ơ quên lãng
Nhưng loài hoa kia vô cùng thầm lặng
Đến vỗ về cho giấc mơ hoa
Đến vỗ về những đứa trẻ không nhà
Thích đàm đạo và theo chân dong duổi...
Người và thơ dù không có tuổi...
Và khiêm nhường như những cánh hoa kia...

Mai Khoa

http://vi.netlog.com/go/messages/private/threadID=0905621&back=inbox&from=INBOX

1 thg 12, 2011

Nơ tình

Tim em gõ nhịp biển khơi
Trùng trùng con sóng chân trời mây bay
Tơ duyên kết sợi chỉ này
Hai ta chung một đắm say nợ tình ./.