15 thg 7, 2008

Đừng nuối tiếc làm chi

Hoạ lại bài thơ của moclan “Sau lời chia tay”

Người ra đi lá mùa thu xanh ngắt
Gió mơn man vuốt mái tóc ngang lưng
Duyên tình ta bỗng chốc thành người dưng
Chưa mắc nợ - nên duyên chưa phải trả.

Người đi rồi trong mưa vội vã
Lệ rưng rưng nhoà nhạt thâu đêm
Người đâu biết ai xót xa nối tiếc
Cố quên đi, giọt nước mắt bên thềm.

Người đã thế thì thôi đành như thế !
Bỏ lại sau lưng những khắc khoải yêu thương
Cuộc đời còn chứa chan đằm thắm
Nuối tiếc chi một lữ khách qua đường .

Từ nay em sẽ quay hướng khác
Sẽ vui lên trong đám bạn bè
Sẽ hồn nhiên không vơ vẩn đam mê
Không phải khóc khi lòng người bội ước ...

MK, 05/01/2005

Cơn mưa chiều




Cơn mưa chiều chưa kịp ướt bàn tay
Đã vội vã trốn theo cơn gió thoảng
Vừa gặp nhau đây trong vườn bãng lãng
Lại vuột mất nhau trong dáng chiều tà .

Có phải lòng nhau xin gặp trong mơ
Để đừng đau lòng hàng cây lẻ bạn
Đừng vô tình giữa mùa nắng hạn
Nhớ mưa nhiều héo úa những cánh hoa .

Mưa cứ rơi như nước mắt thấm nhoà
Kết mối giao duyên đất trời xum họp
Con vành khuyên đang Khe khẽ hót
Cơn mưa chiều xoa dịu nỗi niềm riêng .

thuhanoi.

Cơn mưa mùa hạ















Cơn mưa nào không ướt sũng nước ,
Cơn gió nào không theo đuổi mây bay,
Em, cơn mưa mùa hạ thơ ngây
Hoảng hốt níu trời già xuống thấp.

Con chuồn chuồn la đà mặt đất
Vội vàng chi hơi nước gió mang về
Cứ bay đi mưa không làm ướt cánh
Đừng ngơ ngẩn nuối tiếc, hãy bay đi...

Mưa nhè nhẹ, thấm lạnh ướt hàng mi
Gặp mưa lớn làm nên sông nên suối
Cho ngàn cây tốt tươi, con đường sạch lối
Cho chồi non bật nụ khoe hương.

Mưa làm sao thành đá thạch kim cương
Làm sao đổi đời sang hành tinh khác
Mưa vẫn là mưa ngàn năm khúc hát
Dù vui buồn cũng là giọt mưa thôi.

Vẫn hiền hoà mềm mại gương soi
Bàn tay nhỏ giọt nước trong tinh khiết
Gửi một đời làm nên tha thiết
Lặng lẽ bồi hồi da diết hạt mưa rơi.

MK, 22/01/2005.