29 thg 7, 2008

Hậu cây và đất

“Vĩnh phúc cho ai biết rằng từ đó mùa xuân vĩnh hằng .”

Hậu cây và đất


Người ta bảo em mắc nợ anh
Cho nên mặt trời mọc vào buổi sáng
Để hoàng hôn về chiều nghiêng ngả bóng
Gom hết nhọc nhằn trả nợ cho em.

Lời hứa nghe đi nghe lại thành quen
Như lời mẹ dạy chớ nên đòi hỏi
Dâng hết tuổi xuân lâu đài tình ái
Để cuối đời không thẹn với non xanh.

MK.1/3/2005

Không có nhận xét nào: