Tặng May Ha
Bãng lãng trong em một vùng trời lạ
Một vùng thương, vùng nhớ, vùng đau
Em xót xa cho kí ức nhiệm màu
}Mùa kết trái hoá thành mùa phiêu lãng.
Em ra đi mang u sầu hoang vắng
Gửi lòng tin vào cơn gió vô tình
Để hao gày thức dậy trước bình minh
Dâng nước mắt gửi vào miền hoang dại
Tiếng thở than hiểu ra tình gian dối
Trút đắng cay giằng xé khoảng trời thơ
Thì em hỡi buồn chi tuổi mộng mơ
Cơn gió thoảng cuốn tình yêu vụt mất
Em cho đó là niềm đau đớn nhất
Mất lòng tin vào lời nói vu vơ
Con thuyền lênh đênh không biết bến bờ
Hoang đảo vắng đắm chìm cơn ác mộng.
Không phải đâu em, tình yêu lãng mạn
Lúc thăng hoa, lúc trầm lắng im lìm
Nhưng không phải như thế là đã hết
Có một tình yêu chưa thức tỉnh con tim
Trong tâm hồn của kẻ yêu nhau
Hãy nuôi lớn tình yêu và hy vọng
Ngàn thác đổ đổi lấy lòng biển rộng
Dông tố qua rồi êm ả nắng ban mai./.
MK
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét