18 thg 2, 2009

Khát vọng

Kìa biển bạc xin hãy ngừng nổi sóng
Hãy vỗ về như cánh võng mẹ ru
Tình bằng hữu theo từ thuở ấu thơ
Giờ nằm xuống vẫn cùng nhau kề cận

Dòng xoáy nào đưa nhau vào vô tận
Đưa nhau về một cõi vắng thinh không
Người ra đi đã mãn nguyện trong lòng
Xin người hãy bình an nơi chín suối

Chỉ đau thương cho đứa con ở lại
Mất mát này gánh nặng dẫu oằn vai
Lấy gì để xoa dịu hết đêm dài ...
Ngày hai buổi lấy gì mà sinh sống

Thôi thì trời đã không chịu đất
Thôi thì đất đành phải nhường trời
Cây với đất ôm nhau nuôi mầm sống
Để ngày ngày hoa lá lại sinh sôi./.

Không có nhận xét nào: