28 thg 4, 2014

Thuyền Thơ (Nguyễn Sĩ Ẩn)



Tang tho thuhanoi-si an

Thuyền thơ

Gửi Mai Khoa
Tác giả: “Sóng pha lê”

“Chạm vào thơ… sóng pha lê rất mỏng”
Khẽ rung lên nhè nhẹ tiếng tơ lòng
Ánh trăng cũng mỏng như pha lê dễ vỡ
Gọi thơ về - sóng đẩy thuyền khơi xa …

Ta với em như 2 vì sao sáng
Lấp lánh bầu trời xanh
Rất gần và rất mong manh,
Không bao giờ gặp mặt
Đồng lúa chín vàng không bao giờ gặt
Lúa rụng đầy thiên hà hóa màu xanh.
Con thuyền thơ chòng chành
Sóng pha lê mong manh
Lũng lờ trôi trong thiên hà trong xanh
            Long lanh     
                        Trong xanh
                                    Mong manh.

Sài gòn, 2010


Đọc “Thu Hà Nội”
Tặng Mai Khoa

Đêm nay ta không ngủ
Tha thẩn trong vườn thơ
Giữa mùa “Thu Hà Nội”
Mênh mông ánh trăng mờ…

Cô bé của ngày xưa,
Nay đã thành bà ngoại,
Trái tim vẫn thắm đỏ,
Một khung trời mộng mơ. …

Và chàng trai năm ấy
Nay mái đầu bạc phơ
Bồi hồi Thu Hà Nội
Tha thẩn trong vườn thơ.

Ta và em cách xa,
Hai người như xa lạ
Mà sao gần gũi quá!
Chút hương thầm… vườn thơ.

Xuân Canh Dần 2010
TB: Buổi sáng Bác thức dậy. Hiền (Sở GTVT) đi làm rồi, định đến cơ quan gửi cháu nhưng trời nắng quá, đành phải nhờ bưu điện .

Chúc khỏe vui.
Bác Sĩ Ẩn.
Ngày 9/5/2010.

Không có nhận xét nào: