28 thg 4, 2014

Thu Hà Nội (Khai nguyen)





Thu Hà Nội chiều vàng lá đổ (*)
Gió đi hoang ngơ ngẩn ngã ba đường
Góc thư phòng... thương lắm một người thương
Nên cơn gió cũng sẽ sàng đôi chút

Mắt em nhìn thẳm sâu mà hun hút
Giấu ưu tư trong trang giấy úa màu
Thu Hà Nội yêu và nhớ nôn nao
Nên thơ cũng ngu ngơ hoài em nhỉ?

Mặc cho gió cứ động lay thầm thĩ
Nét rêu phong trầm mặc giữa đời thường
Thu Hà Nội vương vấn bởi sắc hương
Của Thăng Long, của Đông Đô ngời sáng

Thu của hôm qua và hôm nay mãi rạng
Gửi cho nhau yêu lắm... cả thu này
Để cồn cào thương nhớ dáng heo may
Cho ánh mắt của người xưa mãi đợi

Đừng buồn nghe em dẫu thu còn vời vợi
Sẽ làm đau ai đó lúc giao mùa
Hà Nội mùa này tạnh vắng những cơn mưa
Nhưng sâu thẳm tình ta nồng nàn lắm

Hãy đợi anh để ngày mai nắng ấm
Tay trong tay dung dăng khắp phố phường
Phút ngập ngừng anh ngỏ lời thương
Cho thu mãi chênh chao mà sâu lắng…


Khải Nguyên, 26/9/2007
 ____________________________
(*) mượn câu thơ của chị thuhanoi
 

Không có nhận xét nào: