Người ta vãn cảnh thanh bình Em tôi vãn cảnh nặng tình với mưa Đường trần mấy khúc thoi đưa Ngoảnh đi lại gặp hồn thưa thớt buồn. Nước mắt ai lặng lẽ tuôn Hư không chẳng đặng mưa nguồn dâng lên Chỉ tại nặng gánh đôi bên Ân tình xin gửi về miền khơi xa. MK |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét