Thu đi qua rồi thu trở lại Dẫu chẳng bao giờ mong đợi như xưa Có tiếng chim gù trong giọt nắng trưa Gió đứng lặng không còn xao xác lá Thu đã đi rồi thu bâng khuâng nhớ Cánh nhạn lưng trời mải miết heo may Nắng qua ngày tay lật ngửa bàn tay Người phiêu lãng thơ ngây lời tiễn biệt. Thu dẫu buồn giữa đêm trăng vằng vặc Thu dẫu đau cũng một mặt trời lên Gió chơi vơi xao nhãng buổi bình minh Người quên lãng chỉ một mình thu nhớ . Biết tỏ cùng ai, thôi cùng thu nhé Nỗi cô đơn quặn thắt lúc chiều tà Gió hãy đến mơn man làn suối tóc Đêm sâu thẳm trút gánh nặng tương tư./. MK |
17 thg 1, 2009
THU TRỞ LẠI
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét