Bàn chân xước đôi lần rớm máu Anh đi tìm mảnh đá khắc đời mình Thiên nhiên như dấu ấn vô hình Hồn của đá lên bàn tay chai sạn. Mảng che lấp là tâm hồn rực sáng Mảng thương đau gân guốc đến chai lỳ Đôi mắt sáng khắc khoải phút chia ly Đời hiu quạnh suốt tháng ngày bạn đá . Kẻ chiêm ngưỡng, kẻ khen chê nghiêng ngả Đá vô hồn, tơi tả mái đầu xanh Đấng nam nhi trút hết cả tâm tình Gửi vào đá lời tri âm trọn vẹn. Người mang đi để lòng người lỡ hẹn Phút chia phôi tạc đá dấu tim người Yêu đến chết tình chàng trai cửa biển Đứng lặng nhìn Hồn đá lên ngôi. /. MK |
17 thg 1, 2009
HỒN CỦA ĐÁ
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét