Mùa Đông qua tiễn lá vàng Khẳng khiu cây lại trơ cành ngủ yên Con đường xưa dấu chân in Ai còn nhớ nữa đi tìm bóng ai...(*) Trăng khuya lạnh lẽo sương mai Áng mây vuốt mặt trăng ngồi ngẩn ngơ Người còn nặng gánh với thơ Cây còn ấp ủ mầm chờ nắng lên Trăng- mây - cây - lá dịu êm Bên đời quấn quít còn duyên mặn mà Đông dù quay quắt gió mùa Hữu tình vẫn đợi vẫn chờ mình đây . Hà Nội lặng lẽ hàng cây Góc thương nhớ, góc hao gầy đêm suông Bờ hồ gốc liễu soi gương Gió đông bãng lãng tiếng chuông hẹn giờ. MK |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét