17 thg 1, 2009

VU VƠ



"Họ yêu đến hoá sông hoá núi.
Để bây giờ cho em lại ngẩn ngơ".


Vần thơ vu vơ vướng vào vách núi
Gió quất núi mòn, thơ vẫn chơi vơi
Lời em nói buông lửng giữa đất trời
Day dứt quá núi nghiêng mình đứng ngóng.

MK

Không có nhận xét nào: