20 thg 1, 2009

TÓC PHAI

Dương gian kẻ khóc người cười
Thời gian như thể hồn tôi lắng nhìn

Ô kìa người cứ mưu sinh
Có chi phải nhớ tóc mình đã phai

Thời gian mặc niệm u hoài
Con đường phía trước rộng dài thênh thang

Còn hiện diện giữa thế gian
Nghĩa là hạnh phúc vẫn còn quanh ta .

Không có nhận xét nào: