24 thg 11, 2008

Vuotquachinhminh

TTL ơi, đừng nghĩ ngợi nhiều !

Em có biết một chiếc bong bóng xà phòng được thổi lên trong một cây đồ chơi của trẻ con có đủ màu sắc, bản chất của nó không thể khẳng định nó là gì, ngoài sự thích thú của đám trẻ đang nhìn theo những cái bong bóng bay lên, bay lên... hồn nhiên quá.

Nhưng khi đọc bài viết trong đêm không ngủ của em chị lại thấy cái bong bóng kia đang vỡ vụn, không để lại dấu vết, không hờn tủi, không lưu luyến... Tại sao lại thế... Cuộc sống phải biết bắt đầu từ số không... và duy trì nó lớn lên bằng những dãy nguyên số ... bội số .

Em yêu quí, hãy gắn những bội số nguyên ấy với mặt trời...

Bầu trời với đầy đủ ý nghĩa có đêm, có ngày - không gian và thời gian... Em đã đến với ta, ta thương em và yêu quí cái mong manh của tình người. Ta hứa với em sẽ không bao giờ lãng quên dù là điều nhỏ nhất mang niềm hạnh phúc đến cho em cho mọi người. Đêm qua, ta gọi em ba lần, háo hức, mong chờ, buồn giận...

Mưa...

Hà Nội mùa thu sao mà mưa day dứt, lòng ta cứ nao lên hãy đợi, 5 phút, 10 phút em đến, nhưng lần thứ hai ta gọi em... một lời nói vang lên trong ống nghe, em bận... Ta hiểu !- có điều gì đấy không làm em vui, áy náy và tự nhủ với lòng... Thì thôi... âu cũng là do trời định, ta không được gặp em. Lần thứ ba ... hình như tiếng mẹ em nhấc máy... Ta muốn gửi tới em lời dịu dàng của một người mẹ hơn là một người chị... nhưng thôi, lại một lần nữa ta không gặp em... Chuyến bay cuối cùng trong ngày mang ta đi thật xa ... xa em rồi lòng ta cảm thấy vẫn còn nợ em một lời hứa... hãy vượt qua chính mình nghe em, đứa em trai bé bỏng, đứa con trai bé bỏng của lòng ta. Ta chào mẹ em và chúc mọi người luôn bình an, hạnh phúc.

Mùa thuhanoi - Một đêm rằm không có trăng - thật buồn. Ngoài kia, cơn bão số 6 đang đổ về... Hãy biết bảo trọng nhé. Sau cơn mưa trời lại sáng. Mong lời tâm sự này đến với em thật sớm.

Tôi có là điểm tựa cho những đứa em bé bỏng trên diễn đàn của tôi không, và tôi tin rằng các em hiểu và tin tôi.

SG, ngày 19/9/2005.

Không có nhận xét nào: