24 thg 11, 2008

Ốm

Tiếng cọt kẹt của đêm
của thanh vắng
của côn trùng đều đều như bản nhạc
Êm êm vào giấc chiêm bao...

Có một vì sao
rơi rất thấp
giơ tay chắc với được
đôi tay trần gày rạc cứ chơi vơi...

Có một mảnh trăng
xuống chỗ tôi ngồi
vê tròn giọt sương trong vắt
soi vào
Nhìn tôi rất thật
nhăn nhó, tả tơi ...

Đêm qua
Tôi không phải là tôi
bỏng rát giọng gào lên thảm thiết
Chả ai nghe...
Le lói bình minh lọt qua khe
Giật mình tỉnh giấc
à, mơ ...

Mình chưa chết
Nhưng rất buồn Đau,
Lại một ngày nữa
Qua mau...

Không có nhận xét nào: