13 thg 8, 2011

Vu Qui


Hoàng thị Nhật Lệ cưới ngày 10/3 âm lịch (26/4/2007)


Lần về nào anh cũng buồn than vãn
Chẳng ở lại chơi - ăn bữa cơm cà
Mảnh vườn nhỏ hoa cau chưa kịp rụng
Nải chuối già rấm mãi vẫn còn xanh ...

Quê mình nghèo vất vả suốt năm canh
Vật vờ một dải bìa làng ruộng lúa
Thiếu đất - thừa rừng, bạt ngàn sương gió
Mái nhà xiêu chưa thay mái che mưa

Rét run người liếp lá rách che thưa
Em không khóc nổi trước muôn vàn khó khăn trước mắt
Trở lại quê mình, tình yêu chân thật
Cứ nặng lòng anh cánh suốt bao năm

Các con lớn lên thân tự lập thân
Sống quê người tìm đường học hỏi
Chúng nó yêu nhau, gian khó trăm lần
Vẫn chấp nhận yêu thương đùm bọc

Em báo tin ngày cháu thành gia thất
Thế mà anh chẳng vào để chia vui
Đừng giận - đừng than - đừng trách móc anh ơi
Chín bỏ làm mười để chúng còn đường trở về tạ tội

Dù sống có hiếu nhưng tình đời nông nổi
Khi chúng thành cha mẹ, sẽ hiểu được lòng anh
Bởi quê nghèo - bởi các con cũng gian khổ như anh
Hãy cầu cho cuộc sống con em đỡ phần vất vả

Ai cũng một lần trong đời vấp ngã
Cái ngã sau không giống trước bao giờ
Nếu có thể em xin thay anh giúp chúng tới bến bờ
Xây hạnh phúc lứa đôi - trọn tình vẹn nghĩa...


Mai Khoa

Không có nhận xét nào: