13 thg 8, 2011

Ra đi để có ngày về



Cây nhãn trước nhà đã trổ hoa chưa
Giông bão thế chắc gì hoa đã đậu
Thương áo trắng tóc cài hoa bờ dậu
Bịn rịn tiễn đưa lần đầu xa quê.

Sau con dốc khuất ở bờ đê
Là tiếng thì thầm đi rồi trở lại
Tiếng vòng xe vọng từ xa ngái
Thuở Tây Hồ chưa gợn sóng tình yêu.

Thuở em ngây thơ lạc bước cả chiều
Quanh Hà Nội mà làm sao nhớ nổi
Đường Tràng Thi rợp bóng cây dẫn lối
Hàng Khay, Tràng Tiền, Cầu Gỗ, Hàng Bông

Kẻ chợ phố hàng phố cổ rêu phong
Ghé thăm Bình phố Hàng Buồm một thuở
Nhà hát già nua Kim Môn tuồng cổ
Hàng Bạc Chuông vàng nhịp trống ngân vang

Nhà Tuấn ở Cửa Nam ngã năm gió lộng
Cửa chợ leng keng tàu điện đến khuya
Lũ học trò chưa từng xa, chưa hiểu chia ly
Là thương nhớ, là buồn mênh mang vô tận

Tháng mười hai lại về giữa bề bộn
Cũ mới riêng chung Hà Nội của ta
Nơi mẹ trực đêm buổi sáng xuống ca
Nghi ngút bát phở mẹ nhường con điểm tâm quà sáng .

Hà Nội giờ này ra sao người hỡi
Có náo nức chờ những đứa con xa
Cái rét đầu đông chạnh nhớ quê nhà
Bao kỷ niệm òa về trong ký ức .

Ta lại trầm mình hồi âm ta thuở trước
Ước mơ ngoan theo đến tận mai sau
Ngửa bàn tay hứng tinh túy nhiệm màu
Để cảm nhận ta về trong thực tại.

Mai Khoa, 12/12/2006

Không có nhận xét nào: