Xa cái lạnh thèm một làn gió bấc
Thèm hây hây đôi má cước đỏ hồng
Từ bấy đến nay khắc khoải chờ mong
Được ủ ấm trong vòng tay nhung nhớ
Và có lẽ từ ước mơ bé nhỏ
Với thiên đường ủ ấm giấc mơ xa
Gió bấc tràn về giấc ngủ hiền hoà
Sài Gòn sớm - trở Đông rồi đấy nhé!
Vẫn biết sáng nay sắc màu tuổi trẻ
Tấm khăn choàng hờ hững trước trinh nguyên ...
Mai Khoa, 02/02/2007
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét