13 thg 8, 2011

Bà Nội


Người đàn bà méo mó trong gương
Còn hằn lên nét vui tươi hóm hỉnh
Đuôi mắt ngày xưa hớp hồn anh lính
Để bây giờ bà nội kể chuyện vui

Cánh võng đong đưa một thuở à ơi
Cha bận đánh giặc vành nôi đón gió
Trăng treo trên đầu lúc mờ khi tỏ
Con lớn lên trong khói lửa đạn bom

Ba đời khoác áo lính vẹn nguyên
Những người đàn ông ra trận
Mẹ là cha, là anh, là bạn
Con lớn lên theo cánh võng lời ru

Đứa cháu nội đầu tiên đẹp như mơ
Vòng tay ấm mỉm cười nhìn trời biếc
Mầm non ơi, tình người tha thiết
Giữ vuông tròn mái ấm thuở bé thơ.

Mai Khoa, 24/5/2007

Không có nhận xét nào: