13 thg 8, 2011

Kỷ niệm chưa xa – Hà Nội ơi




Hà Nội ơi !
Trải thảm cho người giữa mùa giông bão
Giữa làn khói sương mờ ảo
Ta đi giữa Hà Nội đầu đông
Đắm nhìn, ngân nga khúc hát say lòng
Một Hà Nội trăn trở…

Hà Nội ơi !
Rét đầu đông áo lạnh dồn nhịp thở
Chầm chậm những vòng xe
Anh đón em một sáng triền đê
Hân hoan tan mình vào gió lạnh

Em làm hoa tiêu
Như một thời ương ngạnh
Áp mặt vào lưng anh
Rong duổi trên những nẻo đừơng
Hà Nội lại rét tăng cường
Hây hây ửng hồng đôi má
Những ngõ ngách thầm lặng
Vừa quen , vừa lạ
Hà Nội của em xưa yên ả
Hà Nội của anh hôm nay phố xá tấp nập đông vui
Những con phố mới , những ánh mắt cười
Chào người hợp phố

Hà Nội ta đó…
Con tim bổi hổi – ngỡ ngàng
Hà Nội ơi !
Những vòng xe đưa ta về dốc Hàng Than
Bánh cốm thơm mùi nếp mới
Bánh đậu, bánh quế những viên xí muội (ô mai)
Ai đi xa lặng lẽ nhớ hương cay …
Trái mơ, trái xấu, quất, khế, mận đặc sản trên tay
Nồng nàn, sâu lắng

Hà Nội ơi !
Ta lại về bên Hồ gươm gợn sóng
Nghiêng mình trước Tháp Báo Ân
Ngắm nhìn Nghiên mực – Tháp bút – trời xanh
Hồn thiêng vọng lời non nước
Đền Ngọc Sơn ẩn bên cầu Thê Húc
Lung linh bóng nước Tháp Rùa…

Ta lại trở về trước Bắc Sơn
Vườn Hồng mùa này thắm sắc
Vườn Đào nụ non xanh ngắt
Đợi Xuân về đơm bông
Nén nhang nghiêng mình trước vong linh
Đền đài anh hùng Dân tộc
Trảng cỏ Quảng trường bát ngát
Đài Sen (*)
Người nằm trong Lăng mãn nguyện ngắm nhìn
Bầu trời Hà Nội – Thăng Long – Đông Đô – Tràng An kinh kỳ hoa nở

Năm Châu tụ họp về đây.
Những bàn tay chưa kịp nắm bàn tay
Giờ thành tri kỷ
Thù hận rời xa chỉ còn tình nghĩa
Bốn biển là nhà,
Anh em hòa thuận
Hà Nội rợp cờ hoa trong ngày đại hội
Bàn tay giữ lấy bàn tay…

Hà Nội ơi!…Ngẩn ngơ giữa Hà nội mê say.

Mai Khoa 1/12/2006
---
(*) Đài Sen: Lăng Bác được xây dựng trên nền kiến trúc vừa hiện đại vừa truyền thống tựa đài Sen
(**) Bài thơ viết trong dịp Hội nghị APEC tại Hà Nội.

Không có nhận xét nào: