22 thg 7, 2011

Sài Gòn… Những cơn mưa


Ông sấm gõ vào trời từng hồi

Ầm ì, ầm ì trống giục

Mây đen kịt thôi thúc

Lộp độp, nặng hạt mưa rơi

Bong bóng nổi lên khắp nơi

Ồn ào, vội vã

Con đường thênh thang trở nên hẹp quá

Lòng đường như suối như sông

Nước mênh mông
Dòng người chen chúc dạt vào vỉa hè chờ đợi ...

Mưa tạnh
Giữa sống đường trồi lên con lươn mắc nghẹn
Mưa càng đợi càng lâu

Bong bóng vẫn từng đợt đuổi nhau

Trời càng xuống thấp


Em đợi anh góc đường

Cafe bốc hơi chất ngất

Giờ này mặc kệ mưa rơi

Ấm vòng tay ta, chan chứa tình đời

Đặc quánh mùi hương xứ sở ...

Nàng cafe sữa

Để ngày ngày anh uống cạn nhớ mong

Cho Sài Gòn mùa mưa đợi trông

Trở về thời con gái

Mái tóc em dài như dòng suối

Hát những lời gió bay

Mắt anh đăm đắm mê say

Ngọt lời vỗ về tin tưởng !...

Mưa Sài gòn đưa em về những kỉ niệm

Ngày ta quen nhau

Dầm mưa trên phố vắng

Con đường dài trở nên quá ngắn

Ta đang chung lối về

Mưa Sài Gòn cũng lắm lúc tái tê

Quán Café Thy –

Khúc nhạc Trịnh vang lên lời thơ dại

Thuở ngây thơ mơ mộng quá nhiều

Thời sống để yêu để nhớ thương vần vũ ...

Những hàng cây thờ ơ cản gió

Ngả nghiêng như lão say

Là những lúc tay chưa nắm bàn tay

Chưa chòang bờ vai ngày nhung nhớ

Chưa buông trọn vẹn những câu tình tự

Đợi chờ trong cơn mưa.

Ngày mai

Xin gửi chiếc hôn vào giọt nắng trưa

Hồng má em và mắt ngời lung linh sáng

Chẳng hẹn nhiều chi cho quên ngày tháng

Mưa đến, mưa đi hết hiu quạnh bên đời ./.


Mai Khoa, 2006

Không có nhận xét nào: