22 thg 7, 2011

Hằng Nga



Dấu yêu xưa, mòn hai bờ vạt cỏ
Lối nai về ngơ ngác ở chân đê
Ai bảo anh mơ mộng khi chiều về
Ngẩn ngơ tiếc trước hòang hôn xế bóng

Ô kìa anh, bầu trời đêm vắng lặng
Sáng lung linh đôi mắt của Hằng nga
Dõi theo anh, nhuộm mái tóc sáng lòa
Ánh kim trắng, màu thời gian hóa trắng

Thương anh nhiều nên ngày đêm lo lắng
Sợ hạt mưa làm lạnh ướt đôi vai
Sợ nắng Sài Gòn chiếu rát đời trai
Sợ đêm tối - anh đi về hụt hẫng ...

Là thương lắm sông hồng ơi con sóng
Nhấp nhô theo gió hát lúc trăng lên
Cô bé năm xưa vén áng mây mềm
Hạ đôi cánh xuống vai anh thầm lặng./.

Mai Khoa. 2006

Không có nhận xét nào: