Lỡ ngày nào ta không nghe tiếng sóng
Thì hồn ta chết lặng giữa canh tàn
Biển chẳng thể vỗ về nên sóng sẽ buồn lan
Sẽ âm vang trong lòng sâu bất tận
Loài rong xanh vẫn buông lời hò hẹn
Để muôn đời muôn kiếp quấn bên nhau
Cát vàng thương nhớ cũng chẳng còn đau
Sóng vùi dập sóng chồm lên mải miết
Tiếng côn trùng ngoài biển xa tím biếc
Những miệng trai ngậm ngọc quí lên màu
Ngoài kia tiếng sóng biển rì rào
Chắc đang gửi vào những lời âu yếm
Sóng đi đâu về đâu đêm thanh vắng
Vẫn còn đây theo tiếng vỗ luân hồi
Biển ơi, biển ơi lòng biển dậy sóng rồi
Là tha thiết đến muôn đời vẫn hát./.
Mai Khoa. 2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét