Giữ riêng cho Hà Nội đi em
Một nét trinh nguyên thanh lịch
Hoa Loa kèn trắng trong
Dịu dàng tinh khiết
Như con gái mười lăm
Trong tà áo trắng ngần
Hát lên lời dịu ngọt...
Cánh hoa như tà áo em
Trong gió tháng tư
Gió gọi mùa hè
tiếng ve
giọt nắng lung linh tung tẩy ngọn tre
Hà Nội nắng
Tháng tư về ngọt ngào sâu lắng
Đắp đỗi nhớ thương
Cho ta đi chưa hết con đường
Ngẩn ngơ ngày Hà Nội nhớ ...
Thương làm sao, Hà Nội ta đó
Nhẹ nhàng như cánh hoa
Kín đáo như nụ kia chờ nắng lên
bung ra e ấp
Những con đường thân thuộc
Đưa ta về soi nắng tháng tư ...
Mai Khoa, 2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét