Gió nói gì mà xào xạc suốt đêm
Xé vành trăng, lá vật vờ mệt mỏi
Nghe như lời thì thầm bổi hổi
Gió nghẹn ngào lay lắt bởi vì đâu.
Thao thức hoài gió hát suốt canh thâu
Bờ vệ đá cũng mòn theo năm tháng
Cây khẳng khiu gày, bao la sức sống
Cuốn đi rồi, gió vẫn trở về đây.
Mai Khoa, 2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét