12 thg 8, 2011

Thu xa



Có nghiệt ngã không Thu buồn trút lá
Kiếp luân hồi Thu lặng lẽ chơi vơi
Lá vàng rơi kìa chiếc lá vàng rơi
Ai vuột mất những lời yêu thương quá.

Tháng tám Thu về trăng chia đôi ngả
Ở phía Em trăng lạnh trốn đông người
Gió đánh thức - cánh cửa phòng chợt mở
Trăng len vào trăn trở mãi khôn nguôi .

Ừ thì ai cũng thành vội vã
Cũng lo toan tất bật chuyện ngày đêm
Dù có thể cũng xin một lần nhớ
Một lần ta xa lạ thành quen

Và em thế - Ta biết mình có lỗi
Chẳng vỗ về - chẳng hứa hẹn làm chi
Cánh chim trời tha thiết với mùa đi
Giữ sao đặng bàn tay tôi thấp quá./.

Mai Khoa

Không có nhận xét nào: